Chọc Hoắc Thành Hôn

Bị lừa rồi!


trước sau

Chương 7: Bị lừa rồi!
Mặt mày Hạ Vãn nhảy một cái, lập tức ánh mắt hung ác liều chết nhìn chòng chọc túi quần tây của người đàn ông kia.
Đó là tiếng chuông điện thoại di động của cô!
"Đưa cho tôi!" Hạ Vãn nổi giận đùng đùng hung dữ với anh.
Hoắc Thanh Tùy hững hờ liếc cô một chút, trong ánh mắt gắp gáp của cô thì anh thong dong trầm tĩnh đút tay phải vào trong túi tiền, lấy điện thoại còn đang chấn động ra.
Hai cái ngón tay nhàn nhã nắm lấy, anh không dấu vết quét mắt nhìn màn hình, cuối cùng ở trong trạng thái tâm trạng muốn nổi khùng của Hạ Vãn ném điện thoại di động cho cô.
Hạ Vãn đưa tay ra vững vàng tiếp được, khuôn mặt nhỏ lại trong nháy mắt nhìn đến tên lấp loé trên màn ảnh liền nghiêm túc lại.
Hứa Giai Nịnh?
Cô ta lại còn có mặt mũi gọi điện thoại cho mình?
Xem thường kéo kéo môi, cô không chút do dự cúp điện thoại.
Một giây sau, đổi thành tin nhắn.
"Vãn Vãn, cầu xin chị nghe em ngay mặt giải thích có được hay không? Bây giờ chúng ta gặp mặt được không? Em có rất nhiều lời muốn nói với chị, đúng rồi, bà nội nhờ em giao một món đồ của mẹ chị cho chị, còn có một chuyện liên quan tới mẹ chị. Em chờ chị."
Hạ Vãn căn bản không muốn gặp mặt cô ta cái gì, nhưng nhìn thấy câu cuối cùng có liên quan tới mẹ cô, cô do dự.
Hoắc Thanh Tùy thu hết thảy tâm tình biến hóa của cô vào đáy mắt, nhàn nhạt mở miệng nói: "Cho em một ngày cân nhắc."
Hạ Vãn đột nhiên ngẩng đầu, va thẳng vào trong ánh mắt thâm trầm âm u của anh.
Nửa giờ sau, câu lạc bộ Đình Duyệt.
Uống hết một ly nước chanh, Hứa Giai Nịnh còn chưa tới, sự kiên nhẫn của Hạ Vãn dần dần biến mất.
Năm phút sau, cửa phòng khách rốt cục bị mở ra.
Hạ Vãn mặt lạnh ngẩng đầu, lại trong nháy mắt mạnh mẽ nhíu lông mày: "Ông là ai? !"
Người đến không phải Hứa Giai Nịnh, mà là một người đàn ông già đầu hói bụng phệ!
Ông già mập vừa thấy Hạ Vãn, con mắt vừa thẳng vừa sáng, còn kém không chảy nước miếng, hèn mọn chà xát tay, ông ta nhanh chân tiến lên: "Tiểu mỹ nhân Vãn Vãn à, anh là ông xã tương lai của em đây, là đối tượng hẹn hò của em ngày hôm nay."
Hạ Vãn chỉ cảm thấy buồn nôn!
Đại não trong nháy mắt thanh minh, cái người đàn ông buồn nôn này có thể gọi ra tên của mình, sợ là buổi gặp mặt này ngày hôm nay vốn là chuyện đã an bài từ trước!
Cô bị lừa rồi!
Tức giận dâng lên, oán hận cắn răng, Hạ Vãn không do dự nữa nhấc chân liền muốn rời khỏi.
Chỉ là ông mập có tốc độ càng nhanh hơn cô!
"Tiểu mỹ nhân à, chớ vội đi, hôm nay anh trai sẽ cẩn thận yêu thương em, đừng sợ..." Ông mập chảy nước dãi ướt át dựa sát vào, ngăn cản đường đi của cô, háo sắc nói.
Ông ta cách càng gần, cái cỗ mùi rượu trên người kia liền càng dày đặc.
Hạ Vãn buồn nôn muốn ói, rtong lòng nảy ra một kế, cô cố ý giả vờ ra vẻ sợ hãi không nhúc nhích.
Ở ngay lúc ông mập liền muốn đưa tay bắt được cô, Hạ Vãn nắm lấy cơ hội nhấc chân liền liều mạng đạp một cái vào hạ bộ của ông ta!
"A!"
Tiếng kêu khốc liệt giống như giết lợn của ông mập vang lên.
Chính là bây giờ!
Hạ Vãn không dám do dự chút nào, vòng qua người đàn ông nhanh chóng chạy ra cửa!
"Khốn nạn!"
Hạ Vãn cắn răng, cửa lại bị người khóa trái từ bên ngoài!
Lúc này ông mập đau đến mức suýt chút nữa ngã trên mặt đất bưng hạ bộ mất công sức ưỡn thẳng lưng, tàn bạo mà phun nước miếng xuống đất một cái: "Ngày hôm nay ông đây xem em chạy đi đâu! Xem ông đây làm sao làm chết em! Mẹ nó!"
Mặt ông ta lộ vẻ hung dữ tới gần, trái tim Hạ Vãn căng thẳng đều muốn rớt xuống.
Nắm chặt tay, ở lúc người đàn ông liền muốn nhào tới, cô lắc người một cái tránh thoát vào phòng rửa tay trong phòng bao!
"Rầm!"
Đóng cửa lại, ngón tay cô run rẩy lấy điện thoại di động ra, tìm tới số điện thoại của Cố Ngôn mà gọi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện