Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 47: Làm Xong Bài Tập Rồi


trước sau

Ba ngày trong Hoang Nguyên trôi qua rất nhanh.

Mức thu hoạch được trong ba ngày thậm chí còn lớn hơn Tô Diệu dự đoán, chưa kể, chỉ riêng năng lượng đầu vào của hệ thống bốn chữ số đã vượt quá mong đợi.

Rủi ro và phần thưởng là tương xứng. Trong ba ngày qua, họ đã đi khám phá các khu vực trong Hoang Nguyên cách xa căn cứ của họ hơn một chút, và số lượng sinh vật Thứ Nguyên họ gặp nhiều hơn lần trước.

Có thể là bởi vì biết Dị Năng Giả nhân loại ban đêm đi rèn luyện tương đối ít, rất nhiều Goblin cũng đều lựa chọn đi ra ngoài lang thang vào ban đêm. Bởi vậy nếu qua đêm ở Hoang Nguyên, bạn sẽ gặp được rất nhiều Goblin ở gần đó.

Kỳ thật bởi vì ban đêm khó mà phân rõ phương hướng, bọn hắn mỗi lần vào ban đêm sẽ đều chỉ đóng quân nguyên tại chỗ, không dám tùy tiện đi lại, chỉ chờ cho trời sáng sau đó mới tiếp tục đi tiếp. Nếu không ngược lại nếu có thể thăm dò vào ban đêm, thu hoạch lại càng lớn.

Đương nhiên, không thể không kể đến việc Tô Diệu đụng độ Goblin Vương cấp Quỷ trong ba ngày này, đó là lợi ích lớn nhất của chuyến đi này. Chỉ riêng một con Goblin Vương kia là đã mang đến cho hắn thu nhập hơn 600 năng lượng.

Tính cả mấy ngày này tạp binh còn lại mang tới thu nhập, còn có lần góp nhặt trước lúc đi vào trong Hoang Nguyên, hiện tại năng lượng còn thừa bên trong hệ thống sau một lèo đạt đến 1622 điểm.

Theo kế hoạch ban đầu, Tô Diệu chỉ hy vọng chuyến đi ba ngày đến Hoang Nguyên sẽ có thể hoàn thành bản vẽ thiết kế của ít nhất một giày chiến mà thôi, không ngờ thu hoạch cuối cùng thậm chí còn vượt xa mong đợi, hai bộ giày chiến đều có thể gom đủ trong một hơi.

Giáp chân và cánh tay vẫn có chút khác biệt, nếu chỉ trang bị một bên chân với bộ khung vỏ ngoài, khả năng giữ thăng bằng của cả người có thể hơi khó phối hợp, may mắn là năng lượng hiện tại đã quá đủ để đánh bay hai cái giáp chân trong một nhịp thở, điều này đã không còn là một vấn đề nữa rồi.

Sau ba ngày, bọn họ làm một vòng tròn và trở về căn cứ đúng giờ, rời khỏi không gian Hoang Nguyên.

Kỳ thật mặc dù giấy thông hành chỉ được phép trong ba ngày, nhưng không phải là không thể ở lại lâu hơn trong không gian này, tuy nhiên, nếu bạn trì hoãn lại, bạn sẽ phải bù đắp tiền phạt cho việc gia hạn, và bạn cũng sẽ để lại tiếng xấu.

Hồ sơ này giống như một hồ sơ vụ án và thường không thể xóa được. Nó sẽ không chỉ ảnh hưởng đến việc làm các giấy chứng nhận và giấy phép khác nhau cho Dị Năng Giả trong tương lai mà còn ảnh hưởng đến người bảo lãnh tài trợ thẻ thông hành tạm thời cùng với người tháp tùng đi cùng.

So với những hậu quả này, lợi ích của việc ở lại không gian thêm vài ngày thực sự không đáng kể, bình thường không ai muốn vi phạm quy tắc này.

Tô Cẩm Nghị hẳn là thật sự rất bận bịu. Anh ấy từ bên kia thủ đô qua đây trước thời hạn, đã bị trì hoãn ở đây lâu như vậy. Có lẽ một số việc bên trường thực sự không thể trì hoãn được nữa. Thế là sau khi từ Hoang Nguyên trở về ngày thứ hai, anh ấy chỉ đơn giản chào hỏi qua đã liền vội vàng lên chuyến bay bay về thủ đô.

Trước khi đi, anh họ đã nhắc nhở hắn ta phải tiếp tục nắm vững, ngoại trừ năng lực thực chiến thì các môn văn hóa cũng không thể bỏ qua được.

Đến lúc này đã gần một nửa kỳ nghỉ hè trôi qua, Tô Diệu đến nay đã có một cuộc sống rất viên mãn, hắn dự định sẽ tiếp tục như vậy trong nửa thời gian tới.

Tất nhiên, nhiệm vụ đầu tiên sau khi trở về nhà là chuyển đổi năng lượng trong hệ thống thành các bản vẽ mới, và sau đó làm ra mô hình càng sớm càng tốt.

Nguyên liệu mua lần trước đã gần hết nên Tô Diệu đã đặt mua một đợt khác từ cửa hàng trực tuyến.

Sau khi có kinh nghiệm thiết kế trước đây, hiện tại hắn đã cải tiến kỹ thuật rất nhiều, hiệu quả công việc cao hơn nhiều so với lần đầu thiết kế giáp tay, chỉ trong vài ngày, chiếc giày chiến đầu tiên đã hoàn thành.

Nó giống với mô hình giáp tay lúc đó, mô hình đã được hoàn thành và được hệ thống ghi nhận thành công, và ngay sau đó biến mất. Phần giáp chân của thanh trang bị cũng sáng lên, và bộ giáp hiện thực hóa có thể được tâm trí của hắn ta triệu hồi ra bất cứ lúc nào.

Giày chiến kim loại và giáp tay có cùng tông màu, cũng là đỏ nhạt và đen. Bộ giáp được kích hoạt kéo dài từ lòng bàn chân đến bắp chân và bao phủ khớp gối.

Phần đùi không được che phủ, Tô Diệu suy đoán rằng phần này nên được gắn vào phần thân áo giáp.

Số liệu tăng phúc của giày chiến cũng khiến Tô Diệu vui mừng khôn xiết. Thanh thuộc tính cho thấy sức mạnh giới hạn lực chân của Tô Diệu sau khi mang giày đã lên tới 4.2 tấn, tức gấp đôi sức mạnh của bộ giáp tay.

Mà lại không chỉ vậy, không giống như các găng tay trước, dữ liệu tăng phúc do giày chiến mang lại có thêm tùy chọn "Sức bật" ngoài sức mạnh của chân. Khi Tô Diệu được trang bị giày chiến ở thanh thuộc tính, sức bật tối đa đủ trọn vẹn là cao hơn bảy mét!

Ở độ cao trên bảy mét, đây có lẽ là điểm mà một cú nhảy hoàn toàn có thể cao tới hai đến ba tầng, tùy thuộc vào thông số kỹ thuật của tầng. Nhưng đây là sức mạnh không phải của con người rồi.

Với sức mạnh lực chân 4.2 tấn và khả năng nhảy xa bảy mét, đôi giày chiến đã tăng sức mạnh tổng thể của Tô Diệu hơn hắn tưởng tượng.

Tô Diệu đã đặc biệt kiểm tra cụ thể các trận đấu của các giải liên đấu trước đó qua mạng, và việc lựa chọn ở mỗi tỉnh dường như bắt đầu vào khoảng tháng mười. Mỗi một tỉnh chọn ra ba cầu thủ làm đại diện của mình để tham gia giải.

Ba tuyển thủ lọt vào đội đại diện thành công sẽ làm quen nhau từ hai đến ba tháng, đầu năm sau sẽ tham gia giải Liên đấu quốc gia với tư cách tổ đội đại diện cấp tỉnh.

Tô Cẩm Nghị đã cảnh báo qua Tô Diệu không được đánh giá thấp trình độ của giải Liên đấu quốc gia, thậm chí anh ấy còn suy đoán rằng sẽ có một học sinh trung học Dị Năng Giả cấp D trong giải đấu này.

Nhưng tạm thởi bỏ giải Liên đấu quốc gia sang một bên, Tô Diệu cảm thấy rằng mình nên hy vọng cạnh tranh lấy được một vị trí đại diện ở tình trạng hiện tại của mình.

Thời gian nghỉ hè trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua hơn nửa tháng tám, mùa tựu trường đã gần đến rồi.

Tô Diệu trước tiên mỗi ngày làm thêm giờ để hoàn thành hai đôi giày chiến, sau đó bắt đầu từng bước tìm hiểu nội dung của kỳ thi siêu năng chuyên nghiệp.

Đối với hắn ta, đây là một môn học mới toanh, một lĩnh vực mới mà hắn chưa từng đụng đến, có thể nói là bắt đầu từ con số không, tuy được anh họ giúp đỡ sắp xếp địa điểm thi và ghi chép nhưng vẫn có chút khó nhai.

À tất nhiên rồi, bài tập hè của hắn cũng không quên.

May mắn thay, là một con hắc mã có điểm số đã tăng vọt lên top mười trong lớp, Tô Diệu thực sự đã tránh được rất nhiều bài tập hè trong học kỳ này, nhưng vẫn còn rất nhiều bài tập.

Mặc dù những môn học thông thường này không khó đối với Tô Diệu nhưng vẫn phải dành thời gian cho nó mỗi ngày, hơn nữa số trang của đống bài tập ở đây, cho dù chép lại từ đầu đến cuối cũng sẽ mất rất nhiều thời gian.

Có điều khi nói đến bài tập hè, những học sinh ngoan như Tô Diệu, những người thực sự làm được từng chữ dường như chỉ là thiểu số.

Chỉ trong hai ngày cuối cùng trước khi khai giảng, nhóm lớp của bọn họ bỗng trở nên sôi nổi.

"Anh em đâu!" Sáng sớm đã có anh chàng kêu to, "Bài tập hè, thế nào rồi?

" Còn có thể như thế nào nữa? Tranh thủ thời gian làm một lèo thôi! "

" Đi đi đi, tớ hiện tại đang từ trên giường xuống đây, chờ tớ vài phút. "

" Vẫn gặp nhau ở chỗ cũ nhé! "

Tô Diệu sáng sớm lướt qua thông tin trong nhóm, không khỏi không nói nên lời.

Hắn biết" Chỗ cũ "mà các bạn học cũ trong nhóm nhắc đến là quán cà phê gần trường học. Đây là thói quen cũ của lớp bọn họ. Trong những ngày cuối cùng của kỳ nghỉ dài, gần một nửa các bạn trong lớp sẽ tụ tập tại quán cà phê đó để tổ chức một cuộc họp chiến thuật với chủ đề" Cách giải quyết bài tập hè ".

Một người nào đó thậm chí còn khởi xướng đăng ký trong nhóm, và tất cả học sinh muốn tham gia vào cuộc họp chiến thuật này phải bỏ phiếu để đăng ký.

Đời trước của Tô Diệu trước đây cũng đã từng tham gia qua một sự kiện như vậy, dù sao vị tuyển thủ Phật hệ này hiển nhiên không phải loại người sẽ nghiêm túc làm bài tập hè.

Có điều lần này hắn quyết định tránh đi, dù sao thì giờ hắn cũng đã làm xong bài tập rồi.

Chính lúc đang nghĩ được như vậy, thì điện thoại di động của hắn thình lình vang âm báo lên tin nhắn riêng.

Mở ra xem, phát hiện ra lại là Trương Tường.

" Anh giai, ngày mai tớ cùng lão Ngô đi qua nhà cậu cùng nhau làm bài tập nhé."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện