Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Cậu Mới Là Đồ Vô Sinh!quot;


trước sau

Advertisement
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Vậy thì tại sao bụng con còn chưa có động tĩnh gì, có phải con còn chưa cho Tiêu Thanh chạm vào hay không?" Ngô Tuệ Lan tức giận nói: "Đã kết hôn nhiều năm như vậy, con người Tiêu Thanh cũng khá tốt, người chồng như vậy cả nghìn người mới có một thôi con, sao con lại có thể không cho cậu ấy chạm vào chứ? Như thế chẳng phải sẽ làm cậu ấy chạnh lòng hay sao?" 
"Giờ mẹ sẽ đi thuê phòng, giám sát hai con làm cho xong chuyện chính, nếu như không biết làm thì mẹ sẽ dạy cho con, mẹ là người từng trải, có kinh nghiệm" 
Phụt! 
Đám người Cố Vũ Thần nghe vậy thì cười đến mức phun cả hạt cơm ra.

Mẹ vợ của đại ca cũng thật là lạ đời quá đi! 

"Mẹ, mẹ đừng làm bừa có được không? Con và Tiêu 
Thanh đã làm chuyện chính đó từ lâu rồi, không cần mẹ phải dạy đâu!" Mục Thiên Lam mắc cỡ đỏ mặt nói.

Nếu như có mẹ đứng đó dạy, ai còn dám làm việc nữa chứ, thật là! 
Ngô Tuệ Lan nói: "Làm chuyện chính từ lâu rồi nhưng lại không có con, vậy trong hai người các con chắc chắn có một người bị vô sinh.

Như thế này thì không được, đây là chuyện lớn, cần xem xét, phải chữa khỏi bệnh mới thôi.

Nếu mẹ không có cháu gái thì sau này lấy đâu ra một đứa cháu rể tài giỏi đây?".

"Mẹ nói rất đúng" Mục An Phong nói: "Con với Vũ Hân mới quen nhau hai tháng mà Vũ Hân đã có con, chị gái và anh rể kết hôn lâu như vậy mà bụng của chị gái lại chưa có động tĩnh gì, nhất định trong đó có một người bị vô sinh" 
"Con nghi chị của con là người bị vô sinh lắm, vì tính cách chị ấy quá tệ, tính cách anh rể của con tốt như thế, không thể nào bị vô sinh được.



Mục Thiên Lam tức giận cho cậu ta ăn một trận Miên Hoa Quyền.

"Cậu mới là đồ vô sinh!" 
"Anh xem đi anh rể, chị gái của em hung dữ như thế, chắc chắn chị ấy bị bệnh rồi, anh mau dẫn chị ấy đi bệnh viện khám đi.

" Mục An Phong che đầu lại hô.

Mục An Minh giữ chặt Mục Thiên Lam, dịu giọng khuyên 
bảo: "Dù sao bố mẹ và Mục An Phong cũng định đi bệnh viện chữa bệnh, hai con cũng đi bệnh viện khám cùng với bố mẹ xem sao.

Nếu mắc bệnh thì phải nhanh chóng chạy chữa, bằng không lớn tuổi rồi thì không sinh đẻ được nữa đâu.



Nửa tiếng sau.

Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh, Mục An Phong đều bị tống vào bệnh viện để chữa trị.

"Vợ ơi, hay là hai ta đi làm kiểm tra chút đi?" 
Tiêu Thanh cũng không biết liệu có phải năm nào mình cũng đánh nhau, ngửi nhiều khói thuốc súng rồi cho nên không sinh để được hay không, cảm thấy vẫn nên kiểm tra chút xíu cho thỏa đáng, tránh để bố mẹ không được bế cháu.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện