Chàng Rể Vô Song

Đánh chủ nhiệm khoa


trước sau

Advertisement

"Vâng".

Từ Dung đẩy cửa văn phòng bước vào.

Ngồi trước bàn làm việc là một người đàn ông trung niên tóc lưa thưa, mắt tam giác, hai má hóp lại có hơi xấu xí.

Người này chính là chủ nhiệm khoa Hạ Tiến Trung của trường Đại học Kinh tế - Tài chính.

"Chủ nhiệm Hạ", vừa vào phòng Từ Dung liền mở miệng nói.

"Ồ? Dung Dung đấy à, có chuyện gì không?", Hạ Tiến Trung liếc nhìn Từ Dung, sau đó thì cúi đầu tiếp tục xử lý tài liệu trước mặt.

"Chuyện là thế này, em đã trả xong khoản nợ 80 ngàn tệ cho app livestream Sa Ngư rồi, thế nên em đã xin nghỉ việc ở app Sa Ngư", Từ Dung hơi khẩn trương nói:

"Lần này đến là muốn nói chuyện với chủ nhiệm Hạ về bằng tốt nghiệp, bây giờ chủ nhiệm Hạ đưa bằng tốt nghiệp cho em đi".

Sau khi nói xong, Từ Dung thấp thỏm không yên nhìn Hạ Tiến Trung.

"Trả xong rồi sao, nhanh thế".

Hạ Tiến Trung có hơi ngạc nhiên quan sát Từ Dung từ đầu đến chân.

Mặc dù Từ Dung cũng khá trắng trẻo, nhưng như một cái TV màn hình phẳng, cô ấy livestream chắc không được bao nhiêu người tặng quà đâu.

Hạ Tiến Trung không ngờ chỉ mới có nửa năm, Từ Dung đã trả xong 80 ngàn tệ rồi.

"Chẳng lẽ được đại gia nào nhìn trúng nên bao nuôi cô ấy sao?"

Hạ Tiến Trung chớp mắt rồi cười nói:

"Đáng lẽ bây giờ thầy nên trả bằng tốt nghiệp lại cho em rồi. Nhưng Dung Dung à, dạo gần đây trường chúng ta bị thiếu người".

"Thiếu người? Là sao ạ?", Từ Dung hơi ngẩn ra.

"Chính sách đôi bạn cùng tiến thiếu người".

Hạ Tiến Trung nói: "Cách đây mấy ngày, có 10 mấy bạn học người da đen từ Châu Phi nhập học vào trường của chúng ta. Bây giờ đang thiếu vài sinh viên nữ cùng học tập với những bạn người da đen này!"

"Em xem như vậy được không".

Hạ Tiến Trung lấy một tờ đơn từ trong ngăn kéo ra, đưa đến trước mặt Từ Dung rồi cười nói:

"Em ký tên vào đơn đăng ký này, thầy sẽ sắp xếp cho em làm bạn học với một bạn du học sinh người da đen trong vòng nửa năm. Sau nửa năm, em sẽ nhận lại được bằng tốt nghiệp một cách suôn sẻ".

Từ Dung nhìn vào tờ đơn đăng ký kia sắc mặt liền thay đổi, cô ấy lắc đầu nói:

"Thưa chủ nhiệm Hạ, em không muốn làm đôi bạn cùng tiến. Hơn nữa trước đó chúng ta đã nói rõ, sau khi em làm xong ở app Sa Ngư, thầy sẽ trả lại bằng tốt nghiệp cho em".

Nghe thế, cặp mày Hạ Tiến Trung nhướng lên, sắc mặt bỗng dưng lạnh đi:

"Dung Dung à, bốn năm đại học em không phải đóng một đồng nào cả, đều do trường học ứng trước cho em. Bây giờ em tốt nghiệp rồi, bảo em đóng góp chút công sức cho trường học cũng không được à?"

"Nhưng mà... Những khoản học phí kia đều có lãi mà, em cũng đều trả đủ cả vốn lẫn lãi", Từ Dung tỏ ra bực bội nói tiếp:

"Vả lại em cũng không muốn làm bạn học đâu chủ nhiệm Hạ, nếu thầy muốn em phải cống hiến cho nhà trường, thầy có thể sắp xếp việc khác cho em làm mà, ví dụ như quản lý thư viện các loại..."

"Rầm!"

Chủ nhiệm Hạ nổi giận đập bàn đứng bật dậy, chỉ thẳng vào mặt Từ Dung:

"Từ Dung, tôi đã nói chuyện nhỏ nhẹ với em rồi, đã nể nang em lắm rồi. Tôi nói rồi đó, tờ đơn đăng ký bạn học này, em không muốn ký thì cũng phải ký! Nếu không thì đừng hòng lấy lại được bằng tốt nghiệp!"

Sắc mặt Từ Dung tái xanh, không ngờ Hạ Tiến Trung lại kiên quyết đến như vậy.

"Chủ nhiệm Hạ... Để em suy nghĩ lại đã..."

Giọng nói Từ Dung run rẩy, cầm tờ đơn trên bàn lên đi ra khỏi văn phòng.

Nhìn bóng Từ Dung rời đi, Hạ Tiến Trung cười lạnh, ông ta đoán chắc chắn Từ Dung sẽ đồng ý thôi.

Nếu không đồng ý há chẳng phải không cần cái bằng tốt nghiệp ròng rã 4 năm trời mới có được sao?

Sau khi ra ngoài, Từ Dung đưa đến trước mặt Lâm Hàn tờ đơn đăng ký bạn học kia, nước mắt sắp ứa ra nói:

"Cậu Lâm, chủ nhiệm Hạ không đồng ý trả lại bằng tốt nghiệp cho tôi, nói với tôi là tôi phải làm bạn học thêm nửa năm nữa thì mới trả lại".

"Làm bạn học?"

Lâm Hàn cau mày nhận lấy tờ đơn đăng ký đọc.

"Mẫu đơn này dựa theo nguyên tắc sinh viên tự nguyện đăng ký".

"Một, có nhu cầu học tập tốt ngoại ngữ".

"Hai, mong muốn được kết bạn với du học sinh khác giới".

"Ba, bằng lòng chung sống và học tập cùng bạn học khác giới".

"Bốn, giúp đỡ bạn bè nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống đại học".

...

Có rất nhiều điều khoản, Lâm Hàn đọc xong hết thảy thì cau mày lại:

"Cô không từ chối sao?"

"Lúc đó tôi đã từ chối rồi, nhưng thái độ của chủ nhiệm Hạ rất kiên quyết, nếu không ký tên sẽ không trả lại bằng tốt nghiệp", Từ Dung nghẹn ngào nói:

"Thú thật thì trường chúng tôi có không ít tin đồn, quan hệ của mấy người du học sinh kia với những người bạn học không hề trong sáng chút nào, thậm chí còn có người bị làm cho lớn bụng".

Từ Dung hơi hoảng sợ, cô ấy cũng sẽ lâm vào hoàn cảnh đó sao?

"Tôi sẽ đi giải quyết chuyện này".

Lâm Hàn lạnh giọng đáp, anh đứng lên bước vào văn phòng, Từ Dung lập tức đuổi theo.

"Hửm? Sao em lại trở lại?"

Thấy Từ Dung trở lại, ánh mắt Hạ Tiến Trung chợt lóe, mặt mày hớn hở: "Em Dung Dung à, em đồng ý ký tên rồi sao? Thầy cũng không giấu em, bố của du học sinh người da đen mà em làm bạn học là thủ lĩnh bộ lạc bản xứ, trong tay nắm không ít mỏ vàng đâu, giàu lắm đấy! Nếu em trở thành bạn học của em ấy, nói không chừng cơm no áo ấm về sau khỏi phải lo rồi".

Sau đó, ánh mắt ông ta lại dời qua Lâm Hàn, nhìn thấy người thanh niên này thì nghi hoặc hỏi:

"Em sinh viên này có việc gì không?"

Lâm Hàn cũng lười nói nhảm, phất tay một cái, tờ đơn đăng ký đập vào trên mặt Hạ Tiến Trung, anh lạnh lùng nói:

"Bây giờ, lập tức trả lại bằng tốt nghiệp cho Dung Dung, nếu không tự gánh lấy hậu quả!"

Từ Dung trợn tròn mắt, không kịp phản ứng, ngây ra tại chỗ.

Đây là cách cậu Lâm xử lý vấn đề sao, hình như có vẻ đơn giản mà hơi thô bạo rồi!

Hạ Tiến Trung trợn mắt sửng sốt, cứ tưởng là mình đang nằm mơ.

Bạn sinh viên này đập thẳng tờ đơn đăng ký vào mặt ông ta?

Tức thì, một ngọn lửa dâng trào, Hạ Tiến Trung giận đến sôi ruột sôi gan, cặp mắt cũng đỏ ngầu:

Ông ta đập bàn đứng bật dậy, quát lớn vào mặt Lâm Hàn:

"Thằng nhãi kia, cậu học ngành nào! Dám cư xử với chủ nhiệm khoa thế hả, đúng là không biết lớn nhỏ! Giáo viên phụ trách của cậu là ai! Gọi người đó đến đây cho tôi!"

"Còn nữa, để lại số điện thoại của phụ huynh cho tôi, tôi sẽ mời phụ huynh cậu đến đây để nói chuyện lại mới được! Tôi cũng muốn xem xem phu huynh cậu giáo dục cậu như thế nào, mà lại có thái độ thế này, ngay cả điều cơ bản là 'tôn sư trọng đạo' cũng không biết?"

Lâm Hàn liếc xéo: "Thái độ? Tôi cũng không phải sinh viên trường này, ông muốn tôi thái độ thế nào?"

"Không phải là sinh viên trường chúng tôi?"

Hạ Tiến Trung hơi ngơ ra, nhìn về phía Từ Dung: "Từ Dung, chuyện này là sao?"

Từ Dung sợ sệt lùi lại mấy bước, không biết nên trả lời thế nào nữa.

"Tôi là anh trai của Từ Dung", Lâm Hàn lạnh nhạt đáp.

"Tôi lặp lại lần nữa, trả bằng tốt nghiệp cho Từ Dung ngay, nếu không tự gánh lấy hậu quả!"

"Anh trai? E rằng là thằng đàn ông ngoài đường thì có!"

Hạ Tiến Trung cười nhạo, nhìn thẳng Từ Dung quát:

"Từ Dung, em tự ý dẫn người quen ngoài xã hội vào trong trường cũng đã đành, giờ lại còn giật dây người ta đánh chủ nhiệm khoa! Tôi thấy là em không cần bằng tốt nghiệp nữa đúng không!"

"Đánh chủ nhiệm khoa?"

Từ Dung ngớ người, hành động vừa rồi của Lâm Hàn tuy rằng có chút vô lễ, nhưng có liên quan nửa xu nào với đánh chứ.

Cái sự quy chụp này làm sao mà Từ Dung gánh nổi.

"Nhãi ranh, cút ra ngoài ngay, không thì tôi sẽ gọi bảo vệ đến đấy".

Ánh mắt Hạ Tiến Trung lần nữa rơi vào Lâm Hàn: "Đúng là xía mỏ vào chuyện người khác, chuyện trong trường chúng tôi thì liên quan gì đến cậu mà lại can dự vào?"

-------------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện