Chàng Rể Vô Song

Khen thưởng công dân tốt


trước sau

Advertisement

"Vậy cũng được", Trương Đào hơi bất ngờ, cũng không miễn cưỡng nữa, ông ấy nói tiếp:

"À đúng rồi, không thì lúc trao tặng danh hiệu công dân tốt, chúng ta quay video lại nhé, để phát lên tuyên truyền năng lượng tích cực".

"Chuyện này thì được".

Lâm Hàn gật đầu: "Nhưng phải làm mờ đi, nếu tất cả người dân trong thành phố biết người được khen thưởng là tôi, tôi nghĩ chắc cuộc sống sau này sẽ không còn được bình yên nữa".

Trương Đào nhìn sang Lâm Hàn, hiển nhiên có thể hiểu được nỗi băn khoăn trong lòng anh.

Trong vụ án "băng đảng Hoàng Báo" này Lâm Hàn có công lao lớn nhất, đương nhiên cũng sẽ xuất hiện vài tên dưới trướng Hoàng Báo muốn tìm đến trả thù.

Nếu như không làm mờ khuôn mặt Lâm Hàn, anh có thể sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí sẽ liên lụy đến người nhà.

"Chắc chắn sẽ có rồi".

Trương Đào mỉm cười nói tiếp: "Đúng rồi, anh trai chạy Rolls-Royce nổi tiếng khắp thành phố Đông Hải gần đầy là cậu đúng không".

Lâm Hàn gật đầu: "Là tôi".

Anh cũng không hề ngạc nhiên, với khả năng tình báo của cảnh sát, muốn điều tra thân phận một người nổi tiếng hiện nay chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Với sự thẳng thắn của Lâm Hàn, Trương Đào lại rất vui vẻ, ông ấy nói:

"Không thì chúng ta cứ lấy danh nghĩa anh trai chạy Rolls-Royce mà trao tặng danh hiệu công dân tốt đi. Đương nhiên video cung sẽ làm mờ từ đâu đến cuối".

"Trong cục chúng tôi cũng có không ít người hâm mộ của cậu đấy! Khắp thành phố Đông Hải này, lượng người hâm mộ cậu đến tận vài triệu. Nếu phát hành video này ra, nó sẽ tạo hiệu ứng tốt vì có người nổi tiếng và lại còn lan tỏa được năng lượng tích cực".

"Chuyện này tôi sao cũng được", Lâm Hàn cười nói.

"Được rồi, vậy quyết định thế nhé!"

Hai người thống nhất ý kiến.

Sau đó, Trương Đào lập tức sắp xếp người tổ chức lễ trao danh hiệu cho Lâm Hàn.

Toàn bộ buổi lễ đều được quay video lại.

Sau khi kết thúc buổi lễ, Lâm Hàn cầm trong tay một cái huy chương.

Huy chương hình tròn, sờ vào lạnh như băng, phía trên còn khắc hoa văn, toàn bộ đều là màu vàng, trên đó còn viết: "Trao tặng công dân tốt thành phố Đông Hải, Lâm Hàn".

Lâm Hàn bỏ huy chương vào túi, việc ở cục cảnh sát gần như xong xuôi.

Lâm Hàn đi từ cục cảnh sát đến bệnh viện thăm Ngô Xuyên.

Nếu không nhờ có Ngô Xuyên đỡ cho anh phát súng kia, ắt hẳn lần này Lâm Hàn đã dữ nhiều lành ít rồi, Lâm Hàn cảm thấy mang ơn anh ta.

Đến bệnh viện, có một người bước ra từ phòng phẫu thuật.

Ông ấy là bác sĩ khoa chỉnh hình tốt nhất của thành phố Đông Hải, cũng có quen biết Lâm Hàn, lần trước ông Ngô - ông nội của Ngô Xuyên bị gãy xương cũng là do ông ấy điều trị.

"Bác sĩ, tình hình sức khỏe Ngô Xuyên thế nào rồi?", Lâm Hàn hỏi.

"Cậu Lâm yên tâm, đầu đạn đã được lấy ra, vết thương cũng không có gì đáng lo ngại. Khoảng vài ngày nữa là có thể xuất viện, chỉ cần ăn uống đủ chất cẩn thận điều dưỡng, tầm 3-4 tháng là có thể hồi phục", bác sĩ kính cẩn nói.

Lâm Hàn thở phào: "Tôi có thể vào thăm một lát không?"

"Đương nhiên có thể".

Lâm Hàn thả bước vào phòng phẫu thuật.

"Anh Hàn..."

Nhìn thấy Lâm Hàn đi vào, Ngô Xuyên ngọ ngoạy tính ngồi dậy, nhưng bả vai đau đến nhe răng trợn mắt.

"Nằm đi, anh đừng khách sáo nữa", Lâm Hàn nói: "Lần này nhờ có anh đỡ cho tôi một phát súng".

"Anh Hàn, đó là chuyện tôi nên làm", Ngô Xuyên gãi đầu có chút ngượng ngùng, lại hỏi:

"Đúng rồi anh Hàn, Hoàng Báo thế nào rồi?"

Lúc anh ta bị trúng một phát đạn, đau đến không chịu nỗi mà ngất đi, nên không rõ tình hình xảy ra phía sau.

"Hoàng Báo đã bị cảnh sát bắt, chắc mấy ngày nữa sẽ ra tòa", Lâm Hàn cười nói.

"Hoàng Báo bị bắt rồi á!"

Ánh mắt Ngô Xuyên lóe lên: "Ông ta là trùm xã hội đen thành phố Đông Hải, nếu ông ta bị bắt, ắt hẳn giang hồ sẽ hỗn loạn".

"Chuyện này tôi cũng biết, anh lo dưỡng thương cho thật tốt đi, sau khi xuất viện rồi hãy nói tiếp".

Lâm Hàn gật đầu, về chuyện này anh cũng đã có tính toán.

"Vâng", Ngô Xuyên cũng không nói thêm nữa.

Nói thêm vài câu, Lâm Hàn cũng trở về núi Vân Mộng.

"Tốt lắm, tốt lắm!"

Dương Cảnh Đào đang ngồi ở phòng khách xem TV, vừa xem vừa không ngừng vỗ tay vui vẻ: "Truy quét tội phạm, tốt, tốt lắm!"

Trên TV đang truyền hình trực tiếp buổi họp báo khẩn cấp của cục cảnh sát thành phố, cục trưởng Trương Đào đang ngồi ở giữa phát biểu:

"Chỉ vài tiếng trước, thành phố chúng ta vừa phá được một vụ án vô cùng nghiêm trọng. Cảnh sát đã vây bắt toàn bộ 13 tội phạm, tất cả đều thành viên nòng cốt của một băng đảng tội phạm mà đầu sỏ chính là Hoàng Báo."

"Băng đảng này hoành hành ở thành phố Đông Hải đã lâu, hoạt động chủ yếu cho vay lãi suất cao, công ty vay tài chính, lừa đảo tài chính, từ đấy mà kiếm lời. Những công ty dưới trướng gồm có: Make Money Treasure, trả góp Mỹ Lệ,.. Các sản phẩm tài chính gồm: bitcoin, tín dụng đen,... Tổng số tiền liên quan đến vụ án lên đến hàng tỷ đồng, và con số nạn nhân ước tính đã hơn 10 ngàn..."

"Bitcoin!"

Ánh mắt Dương Cảnh Đào sáng lên, ông ta bị lừa mua số sản phẩm tài chính kia gọi là bitcoin.

"Nếu nói như vậy, vụ án này đã được phá, tôi có thể lấy lại 500 ngàn của mình rồi!", mặt mày Dương Cảnh Đào hớn hở, 500 ngàn kia là toàn bộ gia tài của ông ta đấy.

"Tại đây, chúng tôi muốn tuyên dương một người công dân thành phố, cậu ấy đã có đóng góp to lớn trong việc phanh phui vụ án của băng nhóm Hoàng Báo", Trương Đào nói tiếp.

Trên vách tường sau lưng ông ấy đang phát một video, nội dung video chính là buổi lễ trao thưởng công dân tốt của Lâm Hàn.

Nhưng cả người Lâm Hàn đều đã bị làm mờ.

"Chúng tôi không tiện tiết lộ danh tính người công dân gương mẫu này, nhưng cậu ấy có một nickname mà mọi người đều biết, đó chính là anh trai chạy Rolls-Royce!"

"Chính anh trai chạy Rolls-Royce đã cũng cấp tình báo cho chúng tôi, để chúng tôi có thể một lưới tóm gọn tên đầu sỏ Hoàng Báo. Để khen thưởng cống hiến lớn lao này của anh trai chạy Rolls-Royce, chính quyền thành phố chúng ta đã ra quyết định, trao thưởng danh hiệu công dân tốt cho anh trai chạy Rolls-Royce!"

"Không ngờ anh trai chạy Rolls-Royce lại là người cung cấp manh mối bắt Hoàng Báo!", Dương Cảnh Đào hơi bất ngờ, ông ta căng mắt ra muốn nhìn rõ mặt mũi anh trai chạy Rolls-Royce trong video.

Nhưng mà mosaic vô cùng dày đặt, căn bản không tài nào nhìn rõ được.

"Anh trai chạy Rolls-Royce không chỉ hot thường thôi nha, giờ còn thành anh hùng truy quét tội phạm nữa!", Dương Cảnh Đào cảm khái.

"Nếu tôi có thể lấy lại 500 ngàn kia, cậu ấy sẽ trở thành thần tượng của tôi".

Sau đó Dương Cảnh Đào nhìn ra ngoài cửa thì thấy Lâm Hàn trở về.

"Hừ!"

Ông ta hừ lạnh, rồi nhăn nhó xem TV tiếp.

Từ lúc thằng con rể vô dụng Lâm Hàn này bắt ông ta quỳ đến giờ, Dương Cảnh Đào vẫn luôn hầm hừ khó chịu.

...

Buổi tối, cả nhà đang quây quần ăn cơm, dì Hà cũng ngồi cùng bàn.

"Hôm nay nhộn nhịp ghê! Đâu đâu cũng là tin tức về anh trai chạy Rolls-Royce?"

Dương Khiết vừa ăn cơm vừa lướt xem mấy đoạn video ngắn.

"Có chuyện gì mà hăng hái thế?", Dương Lệ tò mò hỏi, cô vừa mới tan ca về nhà, còn chưa đụng đến điện thoại nữa.

"Hôm nay anh trai chạy Rolls-Royce lại có thêm 2 cái video", Dương Khiết nói:

"Cái đầu tiền là anh trai chạy Rolls-Royce hào phóng tặng quà cho streamer ở livestream".

Còn chuyện streamer kia là cô ấy thì Dương Khiết không có nói ra.

"Một triệu á? Anh trai chạy Rolls-Royce này giàu ghê".

Dương Lệ lắc đầu nói: "Nói không chừng chỉ là ra vẻ thôi, bây giờ chị có chút mất thiện cảm với cái người đang hot này rồi, mỗi một video đều là làm màu cả".

-------------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện