Chàng Rể Tỷ Phú

Đánh không chết thì phải đứng lên


trước sau

Trên đường trở về, Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng: “Triệu Hùng, anh nhận được thư mời hội nghị thường niên của các doanh nhân chưa?”

“Hội nghị thường niên?”

“Đúng vậy! Hàng năm đều sẽ tổ chức, mục đích là muốn tăng cường giao lưu, trao đổi với các công lý, anh là hội trưởng thương hội ở Hải Phòng, không có khả năng không nhận được thư mời được?”

“Chắc là nó đang ở chỗ của Hồ Dân.” Triệu Hùng chắc chắn nói.

“Em cũng được mời, trước kia, mấy công ty nhỏ giống của em không có tư cách được mời tham gia hội nghị thường niên, năm nay em cũng nhận được thư mời, đến lúc đó chúng ta cùng đi tham gia.”

“Hội nghị thường niên diễn ra khi nào?” Triệu Hùng hỏi Lý Thanh Tịnh.

“Chủ nhật tuần này! Anh mau gọi điện cho Hồ Dân đi, hỏi xem thư mời của anh có ở đấy không?”

Triệu Hùng dùng điện thoại gọi điện cho Hồ Dân, hỏi một chút xem thư mời hội nghị thường niên của anh có ở đấy không, quả nhiên, Hồ Dân nói thư mời của anh đang nằm ở chỗ của anh ấy.

Hôm nay, nhà họ Triệu vừa tuôn ra tin tức liên quan đến Triệu Hùng, Hồ Dân không quấy rầy Triệu Hùng, đợi ngày mai rồi lại nói tin tức này với anh.

“Cậu chủ, lần này nhà họ Triệu ra tay đủ tàn nhẫn, không chỉ ra tay với tập đoàn Hùng Quang của chúng ta, mà còn ra tay với cả thương hội. Rất nhiều người nghe nói anh bị đuổi khỏi nhà họ Triệu liền đánh trống lui quân, đồng thời, tôi nghe nói nhà họ Triệu muốn thành lập thương hội, rõ ràng là đang nhắm vào cậu.”

Triệu Hùng không ngờ động tác của nhà họ Triệu lại nhanh như vậy, hỏi Hồ Dân: “Có tin tức liên quan đến nhà họ Triệu không?”

“Nhà họ Triệu thành lập chi nhánh ở Hải Phòng, ngoài trừ ở Hải Phòng, bọn họ còn bắt đầu triển khai ở các thành phố lớn ở tỉnh Hà Nam. Nghe nói, bọn họ còn liên kết với các xí nghiệp lớn đến từ Đông Bắc, đơn giản là vì để hưởng những lợi ích từ chính sách. Nếu như bọn họ đánh bại tập đoàn Hùng Quang của chúng ta, như vậy tập đoàn Khải Thời nhất định sẽ lại sáng tạo huy hoàng.”

“Ông thông báo với mọi người, mười giờ sáng ngày mai mở cuộc họp thương hội, buổi sáng ngày mai tôi sẽ có mặt đúng giờ!”

“Dạ!” Hồ Dân nói sau đó cuso điện thoại.

Qua cuộc trò chuyện vừa rồi của Triệu Hùng và Hồ Dân, Lý Thanh Tịnh biết là đã có chuyện xảy ra. Mặc dù cô biết nhà họ Triệu ra tay thì sẽ rất nghiêm trọng, không ngờ nhà họ Triệu ra tay thật là tuyệt tình, không chỉ công kích Triệu Hùng về danh tiếng, mà còn bắt đầu bao vây xí nghiệp của Triệu Hùng.

“Triệu Hùng, có cần em giúp không?”

“Không cần, chút chuyện nhỏ này anh có thể xử lý tốt! Đúng rồi, Thanh Tịnh, em phải chú ý động tĩnh bên trong xí nghiệp nhỏ, nếu như bọn họ muốn rời khỏi xí nghiệp thì cứ để cho bọn họ đi, nhưng em phải nhớ rõ, người đã rút lui, về sau tuyệt đối không cho gia nhập lại.

“yên tâm đi, em có thể xử lý tốt việc này.” Lý Thanh Tịnh gật đầu nói.

Triệu Hùng vô cùng yên tâm về năng lực buôn bán của Lý Thanh Tịnh, mấy xí nghiệp nhỏ vừa thành lập ở trong thường hội Hải Phòng, chỉ qua thời gian mấy ngủi mấy tháng đã được Lý Thanh Tịnh quản lý thành ngay ngắn rõ ràng.

Ngày hôm sau, thương hội Hải Phòng!

Trong thương hội tổng cộng có ba mươi tám người, kết quả chỉ có ba mươi tám người đến, mười người không thất đâu.

Kết quả này cũng trong dự liệu của Triệu Hùng, cho nên Triệu Hùng không quá để ý.

Mấy gia tộc lớn ở Hải Phòng đều ở đây, nhà họ Vân có Vân Đức Trung và Vân Nhã, nhà họ Thẩm có Thẩm Trường Thiên và Thẩm Nhã Lan, còn có nhà họ Diêm Diêm Nhân và Diêm Tuấn Kiệt.

nhà họ Vân, nhà họ Thẩm và nhà họ Diêm đều đang cố ý bồi dưỡng người kế nghiệp tiếp theo, cho nên, mỗi khỉ tổ chức cuộc họp thương hội, bọn họ đều dẫn theo con cái đến.

Vân Nhã, Thẩm Nhã Lan cùng Diêm Tuấn Kiệt đều có quan hệ rất tốt với Triệu Hùng, cho nên Triệu Hùng có thể trăm phần trăm xác định là bọn họ sẽ giúp đỡ anh, chỉ có những xí nghiệp thực lực không mạnh, sợ tập đoàn Khải Thời của nahf họ Triệu trả thù cho nên mới thối lui kkhoirthuonwg hội Hải Phòng.

Hồ Dân giới thiệu với Triệu Hùng: “Hội trưởng, phòng thương mại có bốn mươi tám công ty, có ba mươi tám người phụ trách đến, mười xí nghiệp kia đã chính thức xin rút khỏi thương hội Hải Phòng.”

Triệu Hùng khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn tất cả mọi người một lượt, hỏi: “Còn ai muốn rút khỏi thương hội nữa không?”

Đám người im lặng một trận, không ai tỏ thái độ muốn rút khỏi thương hội Hải Phòng cả.

Triệu Hùng nói với mọi người: “Chắc là mọi người đã nhìn thấy tin tức liên quan đến nhà họ Triệu rồi. không sai, tôi chính là con trai Triệu Hùng của Triệu Khải Thời. Nhưng mà tôi đã bị nhà họ Triệu đuổi ra khỏi nhà, từ nay về sau, tôi với nhà họ Triệu là kẻ xa lạ, cũng có thể nói là người đối lập. Theo tôi được biết, tập đoàn Khải Thời muốn thiết lập một chi nhánh cơ cấu ở Hải Phòng, cũng muốn một lần nữa thành lập thương hội. Những người rời khỏi thương hội kia, đoán chừng là bị nhà họ Triệu thuyết phục tự rời khỏi thương hội. Cho nên, mọi người cso quyền lựa chọn. Nếu như tiếp tục theo tôi, Triệu Hùng tôi không dám hứa chắc với các vị đang ngồi đây là có thể lớn mạnh, nhưng Triệu Hùng tôi sẽ cố gắng giữ gìn lợi ích của các vị. Nếu như mọi người muốn rời đi, tôi không trách mọi người, nhưng nếu ai làm ra chuyện gây hại cho thương hội, vậy đừng trách Triệu Hùng tôi trở mặt vô tình.”

Đám người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không có ai lên tiếng cả.

Thân là nhân vậy cấp nguyên lão, Thẩm Trường Thiên dẫn đầu tỏ thái độ: “Hội trưởng Hùng, sở dĩ chúng tôi tán thành người hội trưởng là cậu, đó là vì tán thành cậu, chứ không phải quan tâm cậu là người nhà họ Triệu. Quả thực, nếu cậu là người thừa kế của tập đoàn Khải Thời, chắc chắn sẽ mang đến cho chúng tôi rất nhiều hiệu quả và lợi ích kinh tế, nhưng cậu đã rời khỏi nhà họ Triệu, đối với chúng tôi cũng cahnwgr có tổn thất gì, nếu nhà họ Triệu cứ khăng khăng thành lập thương hội, đối nghịch với chúng ta, Thẩm Trường Thiên tôi chính là người đầu tiên tỏ thái độ, nhật định phải hung hãn bảo vệ lợi ích cảu thương hội chúng ta.”

Vân Đức Trung thấy Thẩm Trường Thiên tỏ thái độ thì cũng lên tiếng: “Chủ tịch Thẩm nói không sai! Lúc hội trưởng Hùng tại vị đã chủ động mưu lợi ích cho các xí nghiệp lớn chúng ta, nếu như hạng mục đặc khu kinh tế ở tỉnh thành mới của chúng ta được chứng thực, tin chắc các vị ở đây sẽ có lợi ích không cạn, đồng thời, hội trưởng Hùng đã kéo đến cho chúng ta một đồng minh là một thương hội lớn, ai cũng đừng nghĩ sẽ làm gì thương hội của chúng ta, nếu có ai dám động đến lợi ích của thương hội chúng ta, Vân Đức Trung tôi sẽ là người đầu tiên đối nghịch với bọn họ.

Hai nhân vật lớn cấp nguyên lão như Thẩm Trường Thiên và Vân Đức Trung đã tỏ thái độ, lập tức đật được sự hưởng ứng của mọi người trong thương hội.

“Chúng tôi ủng hộ hội trưởng Hùng!”

“Tập đoàn Khải Thời là cái thá gì chứ? Dám động đến bánh gato lợi ích của chúng ta, tôi liều mạng với nó.”

“Để mấy tê rời khỏi thương hội kia hối hận đi, tôi ủng hộ hội trưởng Hùng!”

“Đúng, ủng hộ hội trưởng Hùng, hội trưởng Hùng chính là một người làm việc chăm chỉ vì lợi ích thương hội của chúng ta, đợi mấy dự án ở các tỉnh thành đàm phán thành công, xem chúng ta có vả mặt mấy người kia không...” Người thương hội bùng nổ, quả thực coi tập đoàn Thiên Khiếu trở thành chuột chạy qua đường, người kêu người đánh.

Triệu Hùng giơ tay làm một động tác ý bảo mọi người yên tâm, cao giọng nói với mọi người: “Cảm ơn mọi người, chỉ cần Triệu Hùng toi còn ngồi ở trên vị trí hội trưởng một ngày thì tôi sẽ không để người khác làm tổn thương đến lợi ích của mọi người. Mọi người yên tâm, tôi nhất định sẽ lấy được hạng mục tỉnh thành, đợi đến lúc chúng ta thành công sẽ tổ chức tiệc ăn mừng linh đình.”

“Hội trưởng Hùng! Hội trưởng Hùng!”

Trong thương hội vang lên từng đợt hô to.

Sau khi tiếng hét của mọi người dần dần lắng xuống, Triệu Hùng lại nói với mọi người: “Các vị, sang năm thương hội chúng ta sẽ có mấy việc quan trọng phải làm. Cái thứ nhất chính là hạng mục đặc khi kinh tế tỉnh thành mới, chỉ cần đàm phán hạng mục này thành công, tất cả mọi ngời sẽ được hưởng lợi. Mọt mặt khác, chúng ta phải đề phòng tập đoàn Khải Thời giở trò với chúng ta, cho nên, trong khoảng thời gian này, tôi hy vọng mọi người có thể đoàn kết với nhau, cùng nhau chống lại sự uy hiếp của tập đoàn Khải Thời, cho dù tập đoàn Khải Thời là cá voi thì ác mập chúng ta hông thể để cho cá vọi gặm được, chỉ cần chưa chết thì phải đứng lên, nói không với tất cả những người xâm hại đến slowij ích của chúng ta! Tất cả xin nhờ mọi người.”

Triệu Hùng đứng lên, cúi người một cái thật sâu với mọi người.

Người của thương hội Hải Phòng cũng nhao nhao đứng lên đáp lễ Triệu Hùng.

Hồ Dân không ngờ rằng, Triệu Hùng vừa mới tiếp nhận thương hội Hải Phòng chưa được bao lâu mà đã dựng lên được uy vọng to lớn trong lòng những người này.

Vân Nhã lặng lẽ giơ ngón tay cái lên với Triệu Hùng, khóe miệng lộ ra một nụ cười thư thái, ý tứ rõ ràng là, không có tôi âm thầm giúp anh, bố tôi làm sao lại gắng ngượng anh được?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện