Chàng Rể Tỷ Phú

Cô muốn thành người cuồng em trai sao?


trước sau

Advertisement
Triệu Hùng tìm một chỗ bên đường rồi dừng xe lại, sau đó đưa Chu Dĩnh đi vào nhà hàng tây "St. Paul".

Chu Dĩnh định chào hỏi với em trai Chu Lộ, lại bị Triệu Hùng ngăn lại, anh tìm một chỗ ngồi cách đó không xa, kéo Chu Dĩnh ngồi xuống.

Chỗ ngồi hai người ở chỗ rẽ, vừa vặn có thể nghe được Chu Lộ và cô học sinh kia nói chuyện với nhau.

Liền nghe Chu Lộ nói: "Thiên Trang, đây là quà sinh nhật tớ tặng cho cậu, tớ mua cho cậu một chiếc dây chuyền vàng từ Chu Đại Phúc, là vàng nguyên chất đó!"

Lý Thiên Trang vừa nhìn thấy giá trên chiếc vòng cổ ghi hai mươi một triệu VNĐ, cầm lấy tay Chu Lộ, vui vẻ mà nói: "Oa! Hơn hai mươi một triệu VNĐ, Chu Lộ, cậu đối với tớ tốt quá! Nhưng mà, cậu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"

"Chị tớ cho tớ đây, trong tay chị ấy có chút tiền tiết kiệm."

Trong lòng Chu Dĩnh cảm thấy rất tức giận.

Bản thân liều mạng đi làm việc, kiếm được bao nhiêu tiền cũng cho em trai mình tiêu rồi. Không ngờ, Chu Lộ lại tiêu tiền cho bạn gái.

Một dây chuyền vàng mà tiêu hết hơn hai mươi một triệu VNĐ, thực sự là xem nhà mình là nhà có tiền rồi sao?

"Thiên Trang, cậu mau đeo vào đi, cho tớ xem xem!"

Lý Thiên Trang vui vẻ mà nói một tiếng: "Được!", lấy quà Chu Lộ tặng cho mình mà đeo lên cổ.

"Thực sự rất xinh đẹp!" Chu Lộ khen Lý Thiên Trang.

Lý Thiên Trang nghe thấy lời khen đẹp của Chu Lộ, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Chu Lộ gọi phục vụ của nhà hàng, gọi hai món ăn và một chai rượu vang.

Trước đây Triệu Hùng đã từng đến nhà hàng tây "St. Paul", đương nhiên là biết được giá cả ở đây.

Hai món mà Chu Lộ gọi, mặc dù không phải là đồ ăn đắt tiền trong nhà hàng. Nhưng cộng lại cũng gần mười triệu năm trăm ngàn đồng.

Giỏi thật!

Hôm qua Chu Dĩnh vừa mới cho Chu Lộ ba mươi lăm triệu VNĐ, Chu Lộ liền mua một dây chuyền vàng hai mươi một triệu VNĐ, ăn một bữa cơm gần ba nghìn, thế là đã nhanh chóng tiêu hết hơn ba mươi mốt triệu năm trăm ngàn đồng rồi.

Chu Lộ nhìn thấy Lý Thiên Trang than vãn một tiếng, nhìn qua thấy vẻ mặt phiền muộn, liền hỏi: "Thiên Trang cậu sao vậy? Hình như cậu có tâm sự gì à?"

Lý Thiên Trang nói: "Chu Lộ, cậu cũng biết thành tích học tập của tớ không tốt lắm. Có thể không thi lên đại học được, trong nhà đã chuẩn bị năm sau sẽ thi xong vào trường cao đẳng, liền sắp xếp cho tớ một công việc. Nhưng mà, sắp xếp công việc có thể cần năm trăm hai mươi lăm triệu VNĐ. Cậu cũng biết bố tớ, mẹ tớ đều là công nhân bình thường, bọn họ lấy đâu ra khoản tiền này, có thể công việc của tớ sẽ bị mất rồi."

Chu Lộ nắm chặt tay Lý Thiên Trang, nói: "Cậu yên tâm, tớ sẽ giúp cậu!"

"Làm sao mà cậu giúp tớ được? Cậu làm gì có nhiều tiền như vậy?"

"Chị của tớ có mà. Tớ có thể lấy một ít chỗ chị tớ, còn có thể lấy từ trong nhà ra một ít nữa."

"Chu Lộ, cậu tốt thật đấy! Vậy cậu giúp tớ gom hai trăm tám mươi triệu VNĐ đi, số tiền còn lại, tớ sẽ bảo bố mẹ tớ nghĩ cách." Lý Thiên Trang uống một ngụm nước, nói với Chu Lộ: "Chu Lộ à, sau này cậu vào đại học, có khi nào không cần tớ nữa không? Đến lúc đó trong trường đại học, có rất nhiều sinh viên nữ xinh đẹp."

"Sao lại thế được, chúng ta đã thề rồi mà, phải ở bên nhau cả đời cả kiếp."

"Bố mẹ tớ đã biết chuyện chúng ta ở bên nhau rồi. Bọn họ nói tớ muốn kết hôn với cậu cũng được, muốn bảy trăm triệu VNĐ tiền sính lễ. Còn nói, thanh xuân của con gái chỉ có mấy năm thôi. Cậu mà có ý gì với tớ, thì cứ đưa trước chọn nhà tớ ba trăm năm mươi triệu VNĐ, đợi sau khi cậu tốt nghiệp đại học, chúng ta sẽ kết hôn."

"Ba trăm năm mươi triệu VNĐ?" Vẻ mặt Chu Lộ trở nên lúng túng.

Nếu như đã giúp Lý Thiên Trang tìm công việc, bảo chị Chu Dĩnh và gia đình miễn cưỡng gom tám vạn thì còn được, lại còn thêm ba trăm năm mươi triệu VNĐ tiền đặt cọc, cuộc sống gia đình đang khó khăn, kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy?

"Sao vậy, nhà cậu không có từng đấy tiền sính lễ à?" Lý Thiên Trang hỏi Chu Lộ.

"À, không phải! Nghe nói quê cũ của nhà tớ sắp di dời, đến lúc đó sẽ có tiền. Cho dù là không di dời, cùng lắm thì bảo bố mẹ tớ mượn của người thân. Cậu yên tâm, tớ sẽ gom đủ ba trăm năm mươi triệu VNĐ tiền cọc. Đợi đến lúc tớ tốt nghiệp đại học, chúng ra sẽ kết hôn."

"Chu Lộ, cậu thực sự là tốt với tớ quá. Tớ thực sự hối hận vì đã không ở bên cậu sớm hơn."

Triệu Hùng nghe thấy đoạn trò chuyện giữa Chu Lộ và bạn gái Lý Thiên Trang, suýt chút nữa đã tức phụt máu.

Tên Chu Lộ này thực sự không phải người nữa rồi!

Tình cảnh gia đình như thế nào cũng không biết, còn giả bộ giàu có mà tiêu cho bạn gái.

"Chu Lộ, lúc nào thì cậu mua xe vậy? Cậu xem bây giờ nhà nào đều có xe rồi, chúng ta không có xe cũng quá bất tiện rồi."

"Chuyện này…" Chu Lộ khó xử mà nói: "Tớ còn chưa có hộ chiếu nữa, đợi tớ thi xong hộ chiếu, liền mua xe."

Lý Thiên Trang nói: "Tớ có hộ chiếu mà! Cậu có thể bảo chị cậu giúp cậu mua xe trước, đến lúc đó tớ lái trước cho, đợi đến khi cậu thi xong hộ chiếu thì cậu lái!"

"Đợi lúc nào tớ rảnh, tở hỏi thử chị tớ còn bao nhiêu tiền nữa, nếu như có đủ tiền mua xe, vậy chúng ta mua xe trước, cậu lái trước."

Nghe đến đây, Triệu Hùng đã cảm thấy không thể nghe tiếp được nữa rồi, anh đã biết được tính cách của Chu Lộ rồi, lôi lấy tay Chu Dĩnh mà rời khỏi nhà hàng tây "St. Paul".

Trên đường về nhà, Triệu Hùng nhìn thấy vẻ mặt Chu Dĩnh rất chăm chú, cho rằng cô ta đang tức giận vì chuyện của em trai, Chu Lộ. Không ngờ tới, Chu Dĩnh ngẩng đầu hỏi Triệu Hùng một câu: "Anh Hùng, anh có cảm thấy tôi nên đưa tiền cho em trai tôi mua xe không?"

Triệu Hùng nghe thấy lời của cô giúp việc Chu Dĩnh, suýt chút nữa thì ngừng đạp chân ga mà dừng lại.

Anh lại phanh lại xe, giẫm chân ga tiếp tục chạy về phía trước, vừa lái xe vừa hỏi cô giúp việc Chu Dĩnh: "Dĩnh, đừng nói cô thực sự cho em trai mua xe nhé?"

Chu Dĩnh nói: "Mặc dù bây giờ tôi không có nhiều tiền như vậy, nhưng tôi chuẩn bị tích tiền trong mấy tháng, cho em trai tôi, để cho nó và bạn gái mua xe trước. Vì thế, tám vạn tiền kiếm công việc và ba trăm năm mươi triệu VNĐ tiền đặt cọc, tôi sẽ nghĩ cách giúp em trai tôi."

Triệu Hùng nghe thấy lời của cô giúp việc Chu Dĩnh, suýt chút nữa thì bị tức chết.

Triệu Hùng nhìn chằm chằm vào cô giúp việc Chu Dĩnh, giọng điệu nghiêm túc mà hỏi: "Dĩnh, cô muốn thành người cuồng em trai sao?"

"Cuồng em trai? Anh Hùng, cuồng em trai là ý gì?" Chu Dĩnh hỏi.

Triệu Hùng giải thích: "Cuồng em trai, chính là cô là người chị gái, đưa toàn bộ những gì của mình để đi giúp đỡ cho đứa em trai không thành tài này."

"Tôi là người làm chị, không nề giúp em trai sao?"

Triệu Hùng thấy vẻ mặt ngây thơ của cô giúp việc Chu Dĩnh, biết được cô ta còn chưa được trải đời nhiều. Lắc đầu nói: "Dĩnh, hành vi này của cô, không phải là đang giúp em trai, mà là làm hại nó. Cô còn dung túng em trai mình, thì em trai cô càng làm càn, không biết kiềm chế lại. Cho đến khi lợi dụng hết toàn bộ những gì có thể lợi dụng được trên người người chị như cô."

"Nhưng mà tôi chỉ có một người em trai này! Tôi…"

Triệu Hùng nhìn cô giúp việc Chu Dĩnh ngốc nghếch mà không chịu thay đổi, rất lo lắng cho cô ta. Nếu như Chu Dĩnh cứ cưng chiều em trai Chu Lộ như vậy, hậu quả thực sự là khó thể tưởng tượng được.

Triệu Hùng bỗng nghĩ đến, Chu Lộ học cùng trường với em gái Lý Diệu Linh, nói không chừng cô ấy lại quen biết Chu Lộ.

Sau khi về nhà, Triệu Hùng vội lôi cô giúp việc Chu Dĩnh đi đến phòng của cô em vợ Lý Diệu Linh.

Lý Diệu Linh đang nằm sấp trên giường, đung đưa đôi chân trắng trẻo, đang nằm trên giường nghe nhạc.

Nhìn thấy Triệu Hùng lôi cô giúp việc Chu Dĩnh xông vào phòng mình, Lý Diệu Linh nhìn chằm chằm chằm vào tay của Triệu Hùng và Chu Dĩnh, kinh ngạc mà nói: "Anh rể, các người…"

Chu Dĩnh vừa nhìn, sợ hãi mà vội vàng buông tay Triệu Hùng ra.

Triệu Hùng lại không để ý chi tiết nhỏ nhặt đấy, nói với cô em vợ Lý Diệu Linh: "Diệu Linh, trường bọn em có một học sinh nam gọi là Chu Lộ không?"

"Chu Lộ?" Lý Diệu Linh suy nghĩ một lát rồi nói: "HÌnh như là có chút ấn tượng. Sao vậy anh rể, anh hỏi Chu Lộ làm gì?"

Triệu Hùng giải thích: "Em trai của Dĩnh tên là Chu Lộ, học cùng trường với em đấy."

Lý Diệu Linh vừa nghe, lập tức tỉnh táo lại, ngồi dậy khỏi giường, vui vẻ mà hỏi Chu Dĩnh: "Dĩnh, em trai chị học lớp nào vậy!?"

"Năm ba, lớp bốn!"

"À! Chị nói làm em nhớ lại rồi, lớp bốn có một người gọi là Chu Lộ, cậu ấy vẽ tranh rất đẹp, có đúng không?"

"Đúng! Em trai tôi đặc biệt thích vẽ. Đã từng thắng trong một cuộc thi vẽ."

"Vậy thì đúng rồi!" Lý Diệu Linh vui mừng mà nói: "Dĩnh, chúng ta thật là có duyên đấy! Không ngờ em trai của chị lại học cùng trường em."

Triệu Hùng hỏi cô em vợ Lý Diệu Linh: "Diệu Linh, em có biết trong trừng có một học sinh nữ tên là Lý Thiên Trang không?"

"Lý Thiên Trang? Quen chứ. Cô ấy cũng học lớp bốn. Sao vậy? Anh rể, anh hỏi Lý Thiên Trang làm gì?"

Triệu Hùng giải thích: "Lý Thiên Trang là bạn gái Chu Lộ."

"Gì cơ?" Lý Diệu Linh bày ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, lôi lấy tay Chu Dĩnh, gấp gáp mà nói: "Dĩnh, chị mau bảo em trai chị chia tay với Lý Thiên Trang đó đi."

"Tại sao chứ?" Chu Dĩnh khó hiểu mà hỏi.

Lý Diệu Linh giải thích: "Cô học sinh tên Lý Thiên Trang đó, hành vi không đúng đắn, là học sinh nữ hư hỏng nổi tiếng trong trường em, không biết đã quen biết với bao nhiêu học sinh nam rồi. Hơn nữa còn nghe nói, Lý Thiên Trang này đặc biệt biết cách moi tiền của học sinh nam, rất nhiều học sinh nam đã bị lừa rồi. Chị tuyệt đối đừng có để cho bọn họ ở bên nhau!"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện