Cậu Là Bảo Bối Tâm Can Của Tôi

Em Làm Vợ Anh Có Được Không ?


trước sau

" Bảo bối , sao rồi ? "_ Thiên Hàn vỗ vỗ nhẹ lưng cho Minh Nhiên .

" Không biết nữa "_ Cậu nôn đến xanh cả mặt .

" Bảo bối "_ Thiên Hàn gấp gáp .

" Không sao , đỡ hơn rồi mà "_ Minh Nhiên choáng váng đứng dậy .

" A...mau thả xuống đi mà "_ Thiên Hàn bế ngang cậu lên .

" Yên đi "_ Thiên Hàn bế Minh Nhiên về giường .

" Bảo bối , có đau ở đâu không ? "_ Thiên Hàn khuôn mặt đầy sợ hãi nhìn Minh Nhiên .

" Đau ở đây "_ Minh Nhiên sờ lên phần bụng .

" Đợi một chút , cậu sắp tới rồi "_ Thiên Hàn lấy cho Minh Nhiên một ly nước , uống trấn tỉnh .

" Không sao đâu mà , đừng phiền đến... "_ Minh Nhiên đôi môi tái nhợt mấp mấy .

" Không sao gì chứ ? "_ Thiên Hàn tức giận hét lên . Bảo bối nhỏ này chứa gì trong đầu thế chứ , bản thân nôn đến tái cả mặt mà còn dám khẳng định không sao .

" ... "_ Minh Nhiên đôi tay nhỏ siết ly nước trong tay , giờ cậu không muốn gây với Thiên Hàn . Bản thân là vì sợ sệt mà không dám lên tiếng .

" Mau ngoan một chút đi "_ Thiên Hàn xìu lòng vì dáng vẻ uỷ uất của Minh Nhiên , cầm không được lòng mà ôm lấy Minh Nhiên .

" ... "_ Minh Nhiên trong lòng Thiên Hàn mà ngoan ngoãn gật đầu .

" Thằng bé bị làm sao ? "_ Tiếng nói thanh lãnh phát ra .

" Bị nôn , còn có đau bụng "_ Thiên Hàn từ tốn buông Minh Nhiên ra .

" Để ta kiểm tra thử "_ Thiên Tuấn đi lại sờ lên vùng thượng vị của Minh Nhiên .

" Đau ở đây sao ? "_ Thiên Tuấn nhíu mày nhìn Minh Nhiên .

" Vâng "_ Minh Nhiên rụt rè nhìn Thiên Hàn trả lời .

" Ăn uống có thường xuyên không ? "

" Có ạ "_ Minh Nhiên vẻ mặt lắp liếm nói .

" Chắc không ? "_ Thiên Tuấn dùng lực ấn mạnh hơn lên vùng bụng đó .

" Không ạ "_ Minh Nhiên không còn dám nhìn mặt Thiên Hàn để nói chuyện , thay vào đó là cuối gầm cả mặt để giao tiếp .

" Hay bỏ bữa sáng sao ? "_ Thiên Tuấn hỏi .

" Vâng ạ "

" Cháu hay bị đầy bụng có phải không ? "

" ... "_ Minh Nhiên gật đầu .

" Hay bị mất ngủ , khó chìm sâu vào giấc ngủ có phải không ? "

" Đúng ạ "

" Chúng ta cần xét nghiệm "_ Thiên Tuấn cầm bệnh án mà thêm thêm vào đó cái gì đó .

" Sao lại phải xét nghiệm ? Cậu ấy bị gì sao ? "_ Thiên Hàn trán đầy mồ hôi lạnh .

" Cần phải xét nghiệm trước mới có thể chắc chắn được "_ Thiên Tuấn đưa Minh Nhiên đến phòng xét nghiệm .

Thiên Hàn đi phía sau , gương mặt thất thần mà ngồi phịch lên băng ghế lạnh lẽo phía ngoài phòng xét nghiệm . Miệng không ngừng lẩm bẩm về một câu nói .

" Này , anh đẹp trai kia ơi "_ Một giọng nói trẻ con phát ra bên tai Thiên Hàn .

" Nhóc cần gì sao ? "_ Thiên Hàn hướng mắt nhìn về một đứa nhóc đang đứng cầm cây kẹo cho vào miệng .

" Em muốn ngồi đây có được không ? "_ Đứa nhóc đéo mở miệng cười .

" Em ngồi đi "

" Cảm ơn anh đẹp trai "

Thiên Hàn đưa mắt nhìn về phía cánh cửa kia .

" Anh đẹp trai đang có chuyện gì buồn sao ? "_ Đứa nhóc kia hỏi .

" ... "_ Thiên Hàn không nói gì chỉ quay mặt nhìn nó .

" Em cho anh đẹp trai kẹo nha , ngon lắm đó "_ Đứa nhóc lấy trong túi quần ra đưa cho Thiên Hàn một viên kẹo .

" Cảm ơn em "_ Thiên Hàn mặt vô cảm mà nhận lấy .

" Anh đẹp trai đừng có buồn nữa nha "

Cánh cửa bất chợt mở ra .

" Bảo bối ? Sao rồi ? "_ Thiên Hàn chạy lại cầm lấy hai vai Minh Nhiên .

" Chỉ là bị viêm loét dạ dày thôi "

" Kêu con chăm sóc thằng bé đầy đủ mà dám để nó ăn thiếu bữa vậy à ? "

" Con xin lỗi "

" Oa...ở đây có quá trời người đẹp trai luôn nè "_ Đứa nhóc lúc nảy chạy đến .

" Nhóc con , có biết đây là ai không mà dám nói vậy hả ? "_ Thiên Tuấn bế đứa nhóc đó lên .

" Không biết "_ Nhóc con đó ngậm cây kẹo trong miệng lẩm bẩm nói .

" Anh đẹp trai ơi "_ Nhóc con đó nhìn Minh Nhiên .

" Em kêu anh à ? "_ Minh Nhiên cười dịu dàng nhìn nó .

" Đúng rồi , anh đẹp trai nhất luôn đó "_ Nó ôm chầm lấy chân Minh Nhiên .

" Cảm ơn em "_ Minh Nhiên cười .

" Em làm vợ anh có được không ? "_ Nó tròn xoe mắt nhìn Minh Nhiên .

" Anh...anh "_ Minh Nhiên đỏ mặt nói .

" Chỉ cần anh đợi em lớn thôi, em sẽ không đi tùm người khác đâu "

" Này nhóc con , đó là vợ của anh . Nhóc không được để ý tới "_ Thiên Hàn ôm lấy Minh Nhiên mà nói .

" Không cần biết , anh ấy là chồng em...anh đừng mong mà dành được "_ Nhóc con đó chu môi trêu Thiên Hàn .

" Hứ..còn khuya nhóc mới lấy được vợ của anh "

_____//_____

Chap này hơi ngắn , sẽ bù sau nè

Bình luận chút đi ???

_____//_____

Vote nhaa ❤️!

Truyện convert hay : Đừng Nháo, Mỏng Tiên Sinh!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện