Cảnh Sát Trưởng, Em Yêu Anh

Chương 24: Đạn Quế Hoa


trước sau

Cô cùng Giản Phong trở về nhà thì vô tình bắt gặp người của Garrick đang lần lượt kéo Giản Võ và Giản Đan ra ngoài. Giản Phong hốt hoảng nhảy xuống xe của cô chạy đến trước mặt bọn chúng vì không giữ được bình tĩnh.

"Mau thả ba tôi và em gái tôi ra"

Ba Giản Phong bị bọn chúng giữ chặt, ông không quên khuyên Giản Phong nên chạy đi.

"Chạy đi,…Giản Phong, mau chạy đi"

"Anh!"

Gã Garrick mỉm cười nhìn về hướng Giản Phong, hắn ồ lên một tiếng chẳng mấy chốc đám đàn em đã vây quanh Giản Phong.

"Mày là con trai của lão đó hả? Tốt lắm, mau bắt lấy nó"

Vừa dứt lời bọn chúng lao vào tấn công Giản Phong. Giản Phong tức thời đánh trả lại nhưng hoàn toàn không thể hạ gục bọn chúng chứ đừng nói đến chuyện cứu được ba và em gái. Ba Giản Phong và Giản Đan đều bị chúng đưa lên xe, tình thế hỗn loạn Giản Phong liều xông đến chiếc xe để cứu người nhưng không may bị bọn chúng kéo lại liên tục giáng những cú đánh thật mạnh vào người. Trước tình thế này cô không thể nhịn thêm được nữa, cầm chiếc gậy gần đó chạy đến giải vây cho Giản Phong.

Cô không hề biết võ, trước giờ chỉ biết cầm súng để bắn nên đã bị thương. Garrick nhìn cô cảm thấy rất quen mắt dường như hắn đã nhận ra cô là con gái của Tô Đại Từ.

"Bắt lấy cô ta" - hắn ra lệnh.

Đám đàn em nhận được lệnh lao tới, cho dù cô có cầm gậy nhưng không biết võ cũng chẳng thể nào đấu lại mấy tên này. May mắn Giản Phong đỡ cho cô, giúp cô chống trả. Đột nhiên một tên chạy đến báo:

"Đại ca, phát hiện xe cảnh sát ở gần đây"

"Cái gì? Mau…rút thôi"

Hắn cắn răng leo lên xe chạy mất, đám đàn em nhận lệnh cũng rút lui. Giản Phong bị thương nặng nên đã ngất đi, cô nhanh chóng đỡ lấy Giản Phong.

"Giản Phong, anh tỉnh lại đi, Giản Phong"

Cảnh sát tới, thì ra là đội điều tra Thiên Du. Anh xuống xe, thấy hiện trường không còn bóng người bèn cho người đuổi theo. Cô vừa thấy anh chỉ kịp nói một câu thì bất tỉnh:

"Nam…Nam Thành, anh…tới rồi"

Anh đỡ lấy cô, gương mặt vừa giận vừa xót.

Nhanh chóng cả hai đều được đưa tới bệnh viện gần đó để băng bó vết thương. Mạc Bằng dẫn người truy vết xe của bọn chúng, còn anh và Hàn Đăng ở lại bệnh viện.

Xử lý xong vết thương cô tỉnh dậy, vừa tỉnh cô đã hỏi tình hình của Giản Phong trong khi anh đang lo lắng cho cô như vậy.

"Nam Thành, Giản Phong có sao không? Anh ấy có sao không?"

"Sao em không hỏi tình hình của em đi. Đáng lẽ ra tôi phải nhốt em ở sở cảnh sát mới đúng" - anh tức giận.

"Em…xin lỗi nhưng…"

"Hắn ta không sao cả, bác sĩ đang giúp hắn băng bó vết thương ở phòng bên cạnh em không cần phải lo"

"Để em đi thăm anh ấy"

"Tô Dịch Nhi em dám bước xuống giường thì coi chừng tôi chặt chân em"

Dường như anh đã phẫn nộ đến đỉnh điểm. Cô im bặt, lặng lẽ rút chân lại, cô biết anh lớn tiếng như vậy là vì lo lắng cho cô. Anh cố giữ bình tĩnh nói với Hàn Đăng:

"Trông chừng cô ấy, đừng để cô ấy rời khỏi phòng"

"Vâng"

Anh đỡ cô nằm xuống đắp chăn cho cô:

"Ngoan ngoãn nằm ở đây, tôi sẽ về sớm"

Nói rồi anh nhanh chóng rời khỏi bệnh viện. Lúc anh vừa đi cô bật dậy định sang bên cạnh thăm Giản Phong thì bị Hàn Đăng cản lại.

"Chị dâu, chị đừng làm khó em, Giản Phong không sao, anh ấy đang được các bác sĩ chăm sóc"

"Nhưng mà…"

"Chị mà rời khỏi đây thì đội trưởng sẽ giết em mất"

Cô không muốn làm khó Hàn Đăng nên đành nằm im trên giường. Chỉ mong sao sẽ không có chuyện xấu nào nữa xảy ra.

Anh lái xe với tốc độ chóng mặt. Trên đường, người thấy tín hiệu xe cảnh sát đều tránh sang một bên để nhường đường. Anh nhận được điện thoại của bên Mạc Bằng:

"Đội trưởng, xe của bọn chúng đang di chuyển trên đường X"

"Bám sát bọn chúng, tôi tới ngay đây"

Vì là cảnh sát nên anh biết rõ đường tắt dẫn đến đoạn đường X nhanh hơn. Đám Garrick nhìn qua gương chiếu hậu thấy xe cảnh sát đang bám đuôi hắn tức giận:

"Sao cái đám người đó bám dai như đỉa thế?"

Tên đàn em đang lái xe bèn hỏi:

"Đại ca, chúng sắp đuổi kịp chúng ta rồi"

"Bảo các xe còn lại chia ra mà đi. Tốt nhất là cắt đuôi hết bọn chúng"

Tới ngã tư, xe của bọn chúng tách ra mỗi xe đi một đường. Thấy vậy Mạc Bằng không biết đuổi theo bên nào nên đã đánh liều đi theo hướng xe bắt giữ con tin. Xe của Garrick đã cắt đuôi được cảnh sát hắn thở phào:

"Đám cảnh sát này vẫn còn non nớt"

Chưa mừng được bao lâu đột nhiên phát hiện có một chiếc xe cảnh sát khác đang theo sau. Garrick giật mình quay người lại nhìn lập tức bắt tên đàn em tăng tốc độ.

"Mau, mau lái nhanh lên"

Anh đã lái xe đuổi theo kịp bọn chúng. Khi xe tiếp cận ở khoảng cách gần anh rút súng bắn vỡ kính xe của hắn. May mắn Garrick né được viên đạn nhưng cũng suýt rơi tim ra ngoài.

"Chết tiệt!"

Anh bắn liên tiếp nhiều phát súng vào xe của hắn, vì tránh đạn của anh mà bắt buộc phải lái vòng vèo. Garrick không biết đó là ai nhưng tài bắn súng thật chuyên nghiệp. Tên đàn em còn lại trên xe nhặt được viên đạn bỗng hốt hoảng kêu lên:

"Đại ca…đây là…đạn Quế Hoa"

Garrick trợn tròn mắt, giật lấy viên đạn không tin vào mắt mình. Hắn chuyển hướng nhìn sang phía chiếc xe đối diện đang truy lùng mình kia thấp thoáng thấy được gương mặt của anh.

"Lẽ nào…"

Đoàng!

Một viên đạn bắn trượt lần hai hướng về phía Garrick. Hắn hoảng hồn trèo lên ghế trên cướp lấy vô lăng tự mình lái xe.

Sau một hồi theo đuổi xe anh vì tránh vật thể trên đường nên đã chết máy, xe của Garrick chớp thời cơ biến mất ngay trước mắt anh. Anh tức giận đập mạnh vào vô lăng.

"Đáng ghét, lại để chúng chạy thoát"

Cổ tay anh đã bị thương vì trong quá trình lái xe nên bị va đập. Một lúc sau xe chạy lại được anh bèn lái xe trở về bệnh viện. Tình thế bây giờ chắc chỉ có thể đợi tin tức từ Mạc Bằng.

Thành công cắt đuôi cảnh sát, đám người của Garrick trở về căn cứ với tâm trạng thở phào nhẹ nhõm. Giản Võ và Giản Đan bị đưa vào trong với một chiếc khăn bịt mắt màu đen. Trong quá trình áp giải, Giản Võ và Giản Đan được đưa đi ở hai hướng khác nhau, may mắn nhân lúc đám người đó không để ý Giản Đan chạy thoát được nhưng lại không thông thạo nơi này nên không biết chạy đi đâu.

Garrick bước xuống xe cầm theo viên đạn Quế Hoa bước vào trong phòng của Devil.

"Người đâu?"

"Người em đã cho áp giải xuống tầng hầm, chuẩn bị để anh tra hỏi rồi"

"Tốt lắm, nhanh hơn ta tưởng"

Devil định rời đi thì Garrick chìa tay ra, viên đạn trên tay hắn khiến Devil sửng sốt:

"Cái…cái gì thế này?"

"Trên đường trở về em bị cảnh sát bám đuôi, đột nhiên có một tên dùng đạn này liên tục bắn vào xe của em, em nghi ngờ hắn…chính là con trai của Quế Hoa"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện