Cả Thế Giới Đều Không Bằng Em

Buổi tối cho cậu một bất ngờ hài lòng.


trước sau

Advertisement

Chương 25: Buổi tối cho cậu một bất ngờ hài lòng.

Bụi cây xanh biếc ngăn chặn nơi Nguyên Nguyệt Nguyệt đang đứng, căn bản nhìn không thấy bên cạnh cô có đàn ông hay không.

Ôn Cận Thần siết chặt tờ báo trong tay, tròng mắt đen tuôn ra ánh sáng hung ác.

Chết tiệt!

Lái xe nhanh như vậy làm gì!

Anh cho phép chạy là chạy sao?

Cũng không biết đi trói người phụ nữ kia đem lại đây sao?

Không hiểu tâm tư người khác chút nào cả!

Phí sức!

Thấy vẻ mặt mất mát của Ôn Cận Thần, Phương Tử Mạch thật sự không dừng lại, điên cuồng cười ra tiếng, kết quả đổi lại một trận đánh vô tình của người nào đó.

“Được rồi được rồi được rồi, tôi nhận lỗi, đêm nay cho cậu một bất ngờ lớn còn không được sao?”. Phương Tử Mạch liên tục cầu xin tha thứ: “Tôi cam đoan, tuyệt đối là một bất ngờ khiến cậu hài lòng!”.

Lúc đó Ôn Cận Thần mới bỏ qua cho Phương Tử Mạch, trong lòng vẫn còn nhớ mong bóng hình nhỏ bé vừa mới nhìn thấy.

Không phải dì Quế nói mỗi ngày cô ấy đều ăn rất nhiều sao?

Sao lại không thấy mập lên chút nào?

Mà Nguyên Nguyệt Nguyệt hoàn toàn không biết mình đã thành đối tượng được người ta tiêu khiển, tiếp tục cất bước về phía trước, dưới ánh mặt trời nóng bức, cũng chỉ có cô là vẫn vui đùa nhàn nhã như thế.

“Nguyệt Nguyệt?”. Một giọng nam quen thuộc vang lên: “Tại sao em lại ở đây?”.

Ánh mắt Nguyệt Nguyệt sáng lên, nghiêng đầu nhìn vào trong một chiếc xe bên lề đường, Bùi Tu Triết đang nhìn cô.

“Anh Tu Triết!”. Nguyên Nguyệt Nguyệt ngay cả giọng nói cũng kích động, chạy tới: “Anh Tu Triết! Sao anh lại ở đây!”.

Bùi Tu Triết là người anh lớn hảo tâm tài trợ cho cô đi học, cũng là đối tượng ngưỡng mộ của cô, tuy hai người tiếp xúc với nhau không được nhiều, cô cũng hiểu biết rất ít về anh ta, nhưng trong lòng cô, anh ta chính là người đàn ông tốt nhất trên thế giới.

“Lên xe trước”. Bùi Tu Triết mở cửa xe: “Không phải em ở thành phố Z sao? Sao lại tới thành phố A?”.

Nguyên Nguyệt Nguyệt đỏ mặt, ở thành phố A cũng có thể gặp được Bùi Tu Triết, thế này bọn họ có tính là có duyên không?

Cô lén lút đánh giá anh ta, lại chột dạ dời mắt, lo rằng anh ta sẽ nhìn thấy tâm sự nhỏ của mình.

Cô biết suy nghĩ này của mình là si tâm vọng tưởng, chỉ cần thỉnh thoảng có thể nhìn anh ta là cô đã rất thỏa mãn rồi.

“Anh Tu Triết”. Cô nhẹ giọng, hy vọng khiến mình thật là dịu dàng: “Anh là người thành phố A sao?”.

“Ừm”. Bùi Tu Triết lên tiếng trả lời: “Ăn cơm chưa? Buổi tối có việc không? Anh luôn gọi điện thoại cho em, nhưng em không nhận”.

“Điện thoại kia bị cha em tịch thu rồi, giấy tờ tùy thân của em cũng không có trên người, rất khó để làm lại sim”. Nguyên Nguyệt Nguyệt chán nản cắn môi: “Mỗi lần anh đều đổi một số khác gọi cho em, em cũng không có cách nào liên lạc với anh”.

Cô nhớ được từng số điện thoại mà anh ta gọi cho mình, nhưng không có lấy một cái nào hữu dụng.

Nhưng cô cũng kiên trì nhớ kỹ.

Bởi vì, đó là số điện thoại anh ta từng liên lạc với cô mà!

“Bây giờ không phải là thời gian đi học sao? Sao lại tới thành phố A? Chuyển trường rồi?”. Bùi Tu Triết hỏi.

Nguyên Nguyệt Nguyệt lắc đầu.

Chuyện xảy ra trên người cô, cô không biết phải nói như thế nào cả.

Thấy Nguyên Nguyệt Nguyệt khó xử không biết đáp lại như thế nào, Bùi Tu Triết không hỏi nữa, tìm một nơi, dẫn cô đi ăn cơm…

Mặt trời từ từ lặn xuống, Phương Tử Mạch khuyên can mãi mới dùng sau chữ “Sẽ có điều siêu bất ngờ” để giữ Ôn Cận Thần lại ăn cơm.

Thấy vẻ mặt của Ôn Cận Thần thoáng có chút mong đợi, Phương Tử Mạch càng bội phục tài trí thông minh của mình.

Nhờ phúc của bảo bối nhỏ, hiếm khi có cơ hội để chấn chỉnh Ôn Cận Thần, Phương Tử Mạch nhất định phải chơi cho đã mới hài lòng bỏ qua.

Phương Tử Mạch cũng muốn thuận tiện chỉnh lại cái tính tình kiêu ngạo công tử của Ôn Cận Thần, còn thật sự cho rằng phụ nữ trên toàn thế giới đều phải vây quanh đại thiếu gia sao?

Ôn Cận Thần vẻ mặt không tình nguyện ngồi trong phòng, cố gắng chọn một vị trí nhắm ngay cửa, thỉnh thoảng giương mắt là có thể thấy cửa.

Anh đoán, bất ngờ mà Phương Tử Mạch cho anh, nhất định là gọi Nguyên Nguyệt Nguyệt tới.

Đã lâu chưa thấy cô, nếu cô tới, anh nên dùng thái độ gì bây giờ?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện