Cả Thế Giới Đều Không Bằng Em

Người phụ nữ của tôi thật thú vị


trước sau

Chương 14: Người phụ nữ của tôi thật thú vị

Đôi mắt của Ôn Cận Thần sáng lên: “Lừa… người?”

“Khi đó anh đưa tôi đi đến cửa quán bar, có giám sát đến kiểm tra. Nếu như tôi nói chú là bạn trai tôi thì tôi có thể ly hôn như mong muốn” Nguyên Nguyệt Nguyệt càng nói càng kích động: “Chú à, chú giúp tôi có được không? Tôi cảm thấy chồng tôi thật sự có thể, anh ấy sẽ không làm khó chúng ta đâu. Chú muốn bao nhiêu tiền tôi sẽ trả cho chú theo kỳ”

Nửa câu sau cô nói rất chột dạ.

Một là cô cảm thấy chồng mình có thể, hai là cảm thấy cô có thể cho chú tiền. Quả thật cô không còn cách nào nữa mà chỉ có thể ly hôn đã rồi nói.

“Không vấn đề gì” Anh nói ba chữ này rất rõ ràng.

Sau khi cúp điện thoại, Ôn Cận Thần cầm áo vest rồi sải bước rời đi.

Ba ánh mắt phía sau nhìn chăm chú anh thật sự quá sắc bén, anh dừng bước chân lại, quay đầu nhìn ba người đàn ông mặt đầy ai oán.

Ôn Cận Thần khôi phục lại thần sắc như ngày thường, trên gương mặt không còn tìm thấy vẻ tối sầm nữa. Tinh thần của anh phấn khởi đến nỗi che được rất nhiều vẻ mệt mỏi, dường như không còn nhìn thấy dáng vẻ suy sụp tinh thần cả đêm không ngủ nữa.

“Tiểu bảo bối muốn tôi đóng giả thành bạn trai để đi gặp chồng của cô ấy, cô ấy thật thú vị đúng không?” Ôn Cận Thần lường biếng mở miệng.

“Tối qua anh còn bị cô ấy bạo hành mà”

“Tối qua anh còn bảo chúng tôi đừng nhắc đến tên của cô ấy”

“Lại còn hút thuốc của người khác cả một đêm”

Tâm trạng của Ôn Cận Thần rất tốt khi đối mặt với lời phê bình của ba người bạn xấu xa.

Sau khi anh đã chắc chắn cô vợ nhỏ không có người đàn ông mình thích thì tâm trạng của anh chợt thoải mái hơn một chút, thậm chí anh còn mỉm cười.

Anh giương cằm lên, tư thế rất kiêu ngạo: “Những kẻ độc thân như các cậu chắc chắn sẽ không hiểu được trò mèo đuổi chuột của người đã kết hôn và tiểu bảo bối nhỏ như tôi đâu, đó chính là cách thúc đẩy tình yêu đằm thắm”

“Tên đại gia nhà cậu!”

“Tên nhị đại gia nhà cậu!”

“Ông đây đi tìm tiểu bảo bối nhà cậu đánh bài”

“Không ai được đụng vào cô ấy” Ôn Cận Thần ra lệnh rất thô bạo: “Các cậu sẽ dọa cô ấy mất”

Ba người trợn tròn mắt, quyết định sẽ đem cái tên trọng sắc khinh bạn Ôn Cận Thần này vào danh sách đen.

“Không thể suy sụp như vậy để đi gặp cô ấy, tôi phải đi tắm và thay quần áo đây. Cô ấy có thể buông lời ác, cho dù là bao nuôi sủng nam cũng chê tôi già” Giọng anh buồn rầu: “Các cậu nói xem, tôi già lắm sao?”

Ba người còn lại đồng loạt làm động tác tay “mau đi đi” với anh.

Bị anh ngược đãi như vậy, có lẽ bọn họ thật sự cũng phải tìm một người phụ nữ để kết hôn nhanh, sau đó thử mùi vị cưng chiều người ta một chút.

Ôn Cận Thần quay người đi không hề do dự, anh cũng không muốn ở lại đây với ba tên già này nữa.

Như vậy sẽ già nhanh, ảnh hưởng đến nhanh sắc của anh.

Anh phải đi tìm tiểu thịt tươi để làm bạn.

“Cậu ta bị sao vậy?” Phương Tử Mạch không hiểu gì: “Lâu rồi không yêu đương nên bị một tiểu nha đầu mê hoặc đến bay hết hồn vía rồi sao?”

“Nghe nói người phụ nữ ấy xuất hiện rồi, cậu biết chưa?”

“Tôi luôn có cảm giác Ôn Cận Thần sau này sẽ rất hỗn loạn”

Ba người đàn ông đều nhíu mày, sau đó “ớ” một tiếng.

Ôn Cận Thần vữa nãy còn ở đây khiêu khích hội độc thân đâu rồi?

Ai để ý đến anh ta.

…..

Có chú đến giúp, trong lòng Nguyên Nguyệt Nguyệt đã ổn định hơn rất nhiều.

Cô chạy đến bên cạnh dì Quế, làm nũng: “dì Quế, dì có thể nói cho cháu biết số điện thoại của thiếu gia không ạ?”

Dì Quế vừa mới nhận được mệnh lệnh của Ôn Cận Thần nên đã biết nên nói thế nào với Nguyên Nguyệt Nguyệt vào lúc này.

Hai cái miệng nhỉ thật sự có rất nhiều trò bịp bợm yêu đương ghê!

Nhưng, lâu lắm rồi bà ta chưa nhìn thấy nụ cười vui vẻ trên gương mặt của thiếu gia.

Tối hôm qua thiếu gia đột nhiên nổi giận lôi đình mà rời đi khiến bà ta bị dọa cho sợ hãi. Nhưng bà ta cũng không dám xen vào chuyện của người khác, sợ càng quản càng rối loạn hơn.

“Thiếu gia nói tối nay để cô đưa người đến công viên Tử Vi, cậu ấy sẽ đợi cô ở cửa lớn” Dì Quế nói theo lời mà Ôn Cận Thần bảo bà.

“Đến công viên làm gì?” Nguyên Nguyệt Nguyệt nghi ngờ: “Lẽ nào nơi đó phù hợp để nói chuyện sao?”

Dì Quế cười hờ hững: “Là lời thiếu gia dặn dò”

Nguyên Nguyệt Nguyệt bĩu môi, sau khi lưu số điện thoại mà dì Quế nói cho cô vào trong điện thoại thì chạy lên tầng hai. Cô vô cùng vui vẻ, chờ tối nay đưa chú đến gặp chồng mình.

Cô tin với năng lực của chú, nhất định chú có thể thuyết phục chồng mình, sau đó sẽ chia tay trong hòa bình.

Dù sao, giữa cô và chồng mình thật sự không hề có tình cảm.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện