Cả Thế Giới Đều Không Bằng Em

Cô ấy nói có người đàn ông khác.


trước sau

Chương 11: Cô ấy nói có người đàn ông khác.

Bầu không khí trong căn phòng lập tức trở nên im lặng và đè nén. Một lúc lâu sau, Ôn Cận Thần mới lên tiếng: “Tại sao?”

“Giữa chúng ta cũng không có tình cảm gì” Nguyên Nguyệt Nguyệt giải thích một cách rất bình tĩnh: “Hơn nữa, chẳng phải anh cũng đào hôn sao? Tôi cũng không tin anh sẽ đi gặp mặt. Anh có người phụ nữ mình thích và bị ép buộc không biết làm sao nên mới cưới tôi đúng không?”

Đối phương rất lâu không trả lời.

Nhưng cô cảm thấy, anh đi từ cửa vào, ngồi ở một bên giường.

Là cô đã đâm trúng vào vết thương lòng của anh sao?

Cô lại cảm thấy bầu không khí đau thương lan rộng trong căn phòng.

Lẽ nào là vì anh quá xấu xa, cho nên người yêu anh mới không để ý đến cô?

Dù sao người mà thiếu gia nhà họ Ôn nhìn trúng chắc chắn cũng không phải là người phụ nữ không có thân phận gì.

“Thật ra người đàn ông… ưu tú giống như anh” Cô âm thầm vỗ lên tim mình, lời nói dối rất thiếu tự tin.

Cô ổn định được tinh thần rồi lại lên tiếng: “Anh hoàn toàn có thể tìm một cô gái tốt hơn tôi rất nhiều. Thật sự anh không cần phải ủy khuất mà ở bên tôi đâu, chúng ta ly hôn trong hòa bình nhé? Đôi bên cùng có lợi, có được không?”

Không có âm thanh nào đáp lại cô.

“Tôi vẫn còn nhỏ mà” Cô mang theo tiếng khóc nức nở trứ danh của mình, nghe nói chiêu này bách phát bách trúng đối với đàn ông: “Sau khi làm thiếu phu nhân nhà họ Ôn, tôi sẽ mất đi tự do. Tôi còn có ngành học và ước mơ của mình mà”

“Nó sẽ không gây trở ngại cho cô”

“Hả?” Cô sững sờ một lúc, sau đó tiếp tục nói: “Vậy tôi muốn đi du học thì sao?”

“Có thể thương lượng”

“Tôi có thể sẽ tiêu rất nhiều tiền đó, tục gọi là những người vợ phá của đấy”

“Tôi có rất nhiều tiền”

Đối với anh mà nói, ba vấn đề khó này không đáng để nhắc đến.

“Anh trêu đùa tôi!” Cô thở hổn hển hét lên: “Thật ra sự thật tôi muốn ly hôn với anh là tôi đã có người đàn ông khác ở bên ngoài. Tôi yêu người đó cho nên mới đào hôn, anh hiểu không? Tôi…”

“Câm miệng!” Anh thô lỗ cắt ngang lời cô.

Cô bị dọa đến run rẩy cả người, giọng nói vừa nãy của anh ta hình như hơi quen thuộc giống giọng của chú, nhưng cũng không giống hoàn toàn.

“Người đàn ông khác?” Tiếng Ôn Cận Thần rít lên từ trong kẽ răng, xung quanh thân nổi lên sự lạnh lẽo tàn nhẫn: “Cô yêu anh ta?”

Nguyên Nguyệt Nguyệt do dự một chút rồi đưa ra câu trả lời vang dội: “Tôi yêu anh ấy”

Ôn Cận Thần đứng dậy, nhanh chóng đi đến đầu trường rồi đè người xuống, nhốt người phụ nữ không sợ chết này vào trong lồng ngực.

“Nói lại lần nữa”

Xung quanh tối mịt không một bóng đèn, nhưng Nguyên Nguyệt Nguyệt dường như nhìn thấy đôi mắt sắc bén của ông chồng đang nhìn chằm chằm vào mình. Ánh mắt ấy đáng sợ như muốn giết cô vậy.

Cô nào dám nói nữa?

Cho dù cô chưa từng yêu đương, nhưng cô cũng biết một người đàn ông sau khi cho rằng mình bị cắm sừng thì sẽ tức giận như thế nào.

Nhất là người đàn ông còn có sự thiếu sót trên cơ thể.

Tiêu đời rồi!

Lần này cô chết chắc rồi!

Khi cô còn chưa nghĩ ra nên làm thế nào để làm dịu bầu không khí đi một chút thì trọng lực trên đôi môi đã ép tới.

Anh ngang ngược phủ kín môi cô, thật sự lo lắng từ “yêu” sẽ nói ra từ miệng cô lần nữa.

Là anh không cam lòng, tức giận hay là bất lực? Anh vốn không nói rõ ra được.

Anh chỉ biết người phụ nữ này thật sự chọc giận anh.

Hai bờ môi mềm mại tiếp xúc nhau, sự dịu dàng và cương quyết đan xen vào nhau. Trong nháy mắt anh đã túm lấy cô vừa bá đạo vừa mạnh mẽ, chiếm được ưu thế rất rõ ràng.

Mùi thơm của thiếu nữ rất dễ chịu, vừa nhẹ nhàng vừa tao nhã giống như là thánh vật đến từ bồng lai vậy. Nó cứ thu hút anh đến gần.

Có rất ít người con gái có thể kích thích được phản ứng sinh lý của anh, anh cũng không quá để ý đến chuyện đó.

Nhưng lần này không giống vậy.

Anh chỉ vẻn vẹn chạm vào bờ môi mềm mại thơm ngát của cô mà đã không thể kìm chế được kích thích của mình.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện