Bộ Thi Sư

Địa Phủ Khai Lộ Trận


trước sau

Advertisement

Lê Bảo Châu bước theo sau, cười khúc khích.- Học cái gì mà mười hai năm!- À... Em học thuật!Nhật Thiên ngượng ngùng.- Tôi học năm 10 tuổi, đến hôm nay mới được lên lớp! Vừa rồi là Đàn phong vị, giúp tôi lên lớp!- Khó tin! Em giỏi như vậy mà mười hai năm mới lên lớp?Hắn cũng thở dài.- Đôi khi có tài như không sử dụng được, thời thế tạo anh hùng!Dọn dẹp thau đồng, hắn lại lấy ra một lư hương, mượn mấy cây nhang và bật lửa.- Lúc nãy em có thể tạo lửa kìa?Bảo Châu đưa đồ cho Nhật Thiên nói.- Đó là Hoả chú, rất cơ bản! Nhưng cũng hao sức, lúc cần thiết mới xài!Nhật Thiên từ tốn.- Cơ bản sao, nhìn rất ấn tượng đó! Sao lại có người làm được chuyện này!- Khi xưa, con người không có bật lửa, bếp gas, vẫn có thể tạo ra lửa! Vậy tại sao hiện tại lại không thể làm được? Em thấy việc tạo ra lửa quá bình thường!Nhật Thiên đốt ba nén hương cắm vào lư. Tiếp tục ngồi vào bàn. Hắn lấy một xấp giấy trắng trong ba lô ra, dùng bông lúa đặt lên một tờ giấy, lấy lòng bàn tay trái áp vào, điều chỉnh lực một chút.Lúc mở ra, trên tờ giấy đã có hình bông lúa. Hắn làm lần lượt từng tờ giấy, mãi cho đến 9 giờ hơn mới hoàn tất.Hiện tại đã có đến mấy cọc giấy như thế, hắn đem cất vào ba lô.- Giấy này giống như hôm qua!Bảo Châu quan sát nói.- Em luyện Ngọc phù, gần hết thì phải luyện mới có mà xài!Lúc sau thì mọi người đã ngủ dậy, Nhật Thiên nhờ Lê Hoàng Trung chở hắn đi mua mực chu sa.- Anh đi học cả bút hết mực còn không hay! Lần đầu tiên thấy anh biết chuẩn bị đó!Ngô Mỹ Lệ nói với hắn.- Anh hả? Thực sự anh viết bùa còn nhiều hơn viết chữ, từ nhỏ đến lớn chỉ sử dụng một loại bút nên đã quen. Chỉ cần anh cầm bút lên thôi là đã biết bên trong còn bao nhiêu mực!***Lê Hoàng Trung chở Lý Nhật Thiên đi vào mấy tiệm thuốc Đông y. Tìm mua bột chu sa, ngải cứu khô. Xong vào văn phòng phẩm mua mực chu sa. Đồ hắn mua toàn tính bằng cân.Về nhà, bưu điện vừa gửi đến kiện hàng...- Là của bác Lâm!Hôm qua Lý Nhật Thiên đã điện thoại nhờ bác Lâm gần nhà gửi mấy thứ này đến đây.- Đồ gì nhiều thế mày?Trần Đại Long giúp hắn khui hàng. Nến thì cả trăm cây, hương thì chục bó. Đại Long còn nghĩ hắn mở tiệm vàng mã.- Như hôm qua tao đã nói, tao dùng Âm đức để lên lớp! Mà lên lớp càng cao sẽ được dùng nhiều loại vật dụng hơn!Lý Nhật Thiên nói.- Bộ thi sư có nhiều lớp, như tao mới vào học là Nhập đạo, vừa lên lớp Khai quang! Cao hơn còn có Đại sư, Chân sư, vân vân...Hắn lấy nến ra, nến đều là loại vừa, lớp ngoài bóng loáng, có chữ nổi "Linh Ngạc", "Sắc" bằng chữ Nôm dọc xuống.- Tiểu tiên chúc, trong sáp có thành phần của Ngô Thù Du, quét mỡ cá sấu.Tiếp đến lấy một bó hương, màu đậm hơn bình thường nhưng tươi chứ không sẫm, chân hương màu nâu đen.- Cầu quỷ hương, có trộn với bột hoa Hoè.Còn nữa, mấy cuồn chỉ đỏ.- Chỉ chu sa đặc chế, quỷ gặp thì kêu là dây xích chó!Cuối cùng là một túi nhỏ, bên trong có mấy chục đồng tiền, màu xám trắng, có một viền ngoài, phần bên trong mỏng hơn, chính giữa có khoét lỗ vuông, xung quanh có bốn chữ "Minh Mạng Nguyên Bảo".- Bùa đồng tiền cổ, gọi là Việt tiền phù, được đúc vào thời nhà Nguyễn, lấy tên vua Minh Mạng, đồ xịn đó!Nhật Thiên cất đi những thứ mới mua được, chia ra một ít đủ sử dụng để trong ba lô.Hoàn tất, rải bột chu sa thành một vòng tròn 3m. Sát bên trong vòng thắp sáu Tiểu tiên chúc khoảng cách đều nhau. Dùng chỉ chu sa cột ba cây lại tạo thành tam giác, cột tiếp ba cây kia tạo thêm tam giác xếp chồng lên, thành một ngôi sao sáu cánh.- Nhìn cũng lấp lánh ghê? Không biết làm gì?Nguyễn Thanh Xuân hai mắt mơ hồ nói, đang viễn tưởng đến một khung cảnh lãng mạn, lại nhớ hình ảnh đêm qua, xoá bỏ bình luận này ngay lập tức.- Đây là kết giới hai tầng, bảo hộ tôi trong chuyến đi!Lý Nhật Thiên rải hai đường chu sa song song từ vòng tròn ra phía trước khoảng 2m. Cũng may nhà của Lê Hoàng Trung có diện tích khá rộng.- Đi đâu? Cho tụi tao theo nữa! Mày làm dơ nhà tao thì phải cho tao theo!Hoàng Trung nhiệt huyết nói, lấy lý do vô cùng chính đáng.Nhật Thiên pha sẵn bát nước suối với mực chu sa, dùng một cây cọ lớn vẽ dọc xuống bên trong con đường.- Địa Phủ Khai Lộ Trận, có đi không?Năm người như bị bấm nút dừng lại.Đồng thời Nhật Thiên đã viết xong "Ta là quỷ địa ngục, chỉ vô tình đi ngang" bằng chữ Nôm.Hắn xách theo ba lô, bước vào bên trong vòng tròn, ngồi xếp bằng.- Ư... Muốn đi quá!Trần Đại Long không chịu nổi, bước vào trong vòng tròn, ngồi phía sau đùi bên phải của Nhật Thiên.- Em đi nữa!Ngô Mỹ Lệ ngồi bên trái, muốn dính chặt vào hắn ta.- Dành hết chỗ của tôi rồi!Lê Hoàng Trung ngồi phía sau lưng.- Mày đi lên chút xíu coi!Nhật Thiên thở dài, nhích lên.- Có Thiên ở đây mà sợ gì?Lê Bảo Châu ngồi phía sau Đại Long, bên phải Hoàng Trung.- Mọi người đừng bỏ tôi chứ!Nguyễn Thanh Xuân còn đúng một cái góc cuối cùng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện