Review Truyện Yêu Thôi Đừng Cưới



Yêu Thôi Đừng Cưới là một câu chuyện tình yêu đô thị giữa một người đàn ông và một người phụ nữ rất đỗi bình thường trong cuộc sống, họ cũng có những trăn trở, nhưng lo ngại về chuyện tình cảm và hôn nhân.


YÊU THÔI ĐỪNG CƯỚI


Tác giả: Trà Trà Hảo Manh
Thể loại: Hiện đại, H văn, thanh mai trúc mã, cô gái chỉ muốn yêu không muốn kết hôn - chàng trai vì yêu mà nguyện làm tất cả, #SẠCH_SỦNG_SẮC, ngọt ngào, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 65 chương
Tình trạng: Hoàn edit. 
Với mỗi một cô gái hay một người phụ nữ, thứ mà họ ao ước cả đời có lẽ chăng chính là một lần mặc váy cưới bước vào lễ đường với chàng trai, người đàn ông mà mình sẽ bầu bạn cùng cho đến khi tóc mai điểm bạc.
Nhưng với một số người, hôn nhân chẳng qua chỉ là sợi dây trói buộc hai cá nhân lại một chỗ, mất đi tự do mà chưa chắc sẽ yêu nhau cả đời.
Khương Phi là một người mang tư tưởng đó, cô chỉ muốn yêu, yêu cả đời này cũng được. Song tuyệt đối sẽ không cưới.
Cô vốn sinh ra trong một gia đình đầy đủ ba mẹ vô cùng hạnh phúc, ấy thế mà ngay từ thời điểm còn đi học, khi mà các cô bạn cùng lớp đang mơ mộng về một người chồng tương lai đầy lý tưởng thì ý nghĩ không muốn tiến đến hôn nhân đã ăn sâu vào đầu của cô.
Khương Phi có một anh bạn từ bé vô cùng ngon giai. Hai người họ là hàng xóm gần nhà, cũng là thanh mai trúc mã gần mấy mươi năm trời. Cô những tưởng hai người sẽ mãi là bạn bè thân thiết trên tình bạn dưới tình yêu như vậy, thế mà đến một ngày, cô và Lục Bách Trình thật sự bắt đầu một mối quan hệ tình cảm nam nữ chân chính.
Từ những năm tháng yêu đương khi còn trên ghế nhà trường, chuyện anh và cô hẹn hò vẫn luôn được giữ bí mật với gia đình hai bên và bạn bè trong lớp. Thậm chí các bạn học còn ngỡ Khương Phi và Lục Bách Trình là oan gia ngõ hẹp vì họ quá đỗi lạnh nhạt thờ ơ với nhau.
Anh và cô bắt đầu từ những rung động lứa đôi đầu đời, cùng nhau nếm trải mật ngọt tuổi mới lớn, cứ thế mà kề cạnh bên nhau trong quãng thời gian trưởng thành.
Tuy nhiên tình cảm của hai người lại chẳng mấy suôn sẻ, bởi họ cứ chia tay rồi quay lại năm lần bảy lượt. Nhưng dù rằng ông tơ bà nguyệt không quá ưu ái cho cuộc tình này thì giữa họ vẫn còn sợi chỉ đỏ mỏng manh, vì thế mà đến cuối cùng, Khương Phi và Lục Bách Trình vẫn trở về bên nhau.
Trước đến nay, Lục Bách Trình thừa nhận mình chưa bao giờ là người tốt tính nhưng anh luôn vô thức nhượng bộ, chiều chuộng Khương Phi vô điều kiện.
Trong công việc, anh luôn là một người lý trí và bình tĩnh, vậy mà khi đối diện với các vấn đề có liên quan đến cô, anh sẽ thay đổi thái độ, sẽ khoan dung và phóng khoáng hơn hẳn. Ngay cả thư ký làm việc thân cận bên anh bao nhiêu năm cũng phải thừa nhận điều đó. 
Song, một mối quan hệ bí mật giấu giếm mà đích đến lại chẳng phải hôn nhân liệu có bền chặt không?
Trước đó hai người đã chia tay nhau một khoảng thời gian dài cũng chính vì nguyên nhân ấy. Có lẽ chuyện “tình nhân bí mật” này khiến anh chẳng có cảm giác an toàn, khiến anh trăn trở phải chăng Khương Phi không yêu mình nhiều như anh đã tưởng?
Nhưng rồi anh đã lựa chọn nhân nhượng cô, anh đồng ý với tình yêu không lấy hôn nhân làm tiền đề. Anh bảo với cô rằng anh cũng chẳng có hứng thú với hôn nhân.
Mà bản thân Khương Phi hiểu rõ sẽ chẳng dễ dàng gì mà một người đàn ông ngay thẳng như Lục Bách Trình lại thay đổi quan điểm. Song vì yêu anh, vì còn tình cảm với anh mà cô sẵn lòng “diễn kịch” cùng anh, nguyện ý tin rằng anh thật sự không có hứng thú với hôn nhau.
Lòng cô tỏ như gương nhưng cô chọn cách im lặng. Dẫu rằng tình cảm cô dành cho Lục Bách Trình nhiều hơn chính cô nghĩ, xong nó vẫn chưa đủ để thay đổi, để lay chuyển tư tưởng không chọn kết hôn trong cô.
Khương Phi nhẫn nhịn thật lâu, kìm nén thật lâu, rồi cuối cùng mọi cảm xúc như vỡ đê vào cái khoảnh khắc mà cô nhận được tin anh và người phụ nữ khác đang ở cùng khách sạn. 
Nói trắng ra chẳng phải cô ghen tuông hay gì cả mà là sự việc này chỉ như một giọt nước tràn ly để cô ngẫm nghĩ lại vấn đề mà cả mình và anh đang lẩn tránh…
Thời điểm công khai mối quan hệ của hai người, Khương Phi cũng biết vấn đề mà mình phải đối mặt trong tương lai là bị giục cưới. Hơn hết, Lục Bách Trình còn là con trai một trong nhà nên việc

kết hôn hẳn là mong muốn của ba mẹ anh. Nhưng với cô, hôn nhân chẳng khác gì một gánh nặng. Khương Phi tự hỏi, hôn nhân có thật sự cần thiết trong tình cảm của hai người không?
Lúc cô đưa ra đề nghị dành thời gian cho cả hai bình tĩnh, Lục Bách Trình đã đồng ý. Anh cảm thấy vô cùng oan ức, bởi lẽ “có rất ít người hoặc đồ vật mà anh nhất định phải có được, nhưng Khương Phi là người duy nhất.”
Anh thật sự không hiểu vì cớ gì mà cái tư tưởng ghét bỏ hôn nhân lại nhiễm sâu vào máu cô như vậy, cô có một gia đình hạnh phúc, cô trưởng thành trong tình yêu thương của ba mẹ, vậy mà một cô gái như thế lại có định kiến sâu sắc với hôn nhân đến nhường này.
Nhưng sau cùng, Lục Bách Trình vẫn sợ đánh mất cô.
Mà Khương Phi cũng như thế, tình cảm dành cho anh đã lớn đến độ cô chẳng thể buông tay được nữa.
Cô không biết mình có thay đổi được tư tưởng về hôn nhân không nhưng tại giây phút cảm nhận được rằng có lẽ mình sẽ mất đi anh, Khương Phi hiểu rõ rằng cô thật sự không thể không có anh.
Giống như Lục Bách Trình đã nói đấy, “hôn nhân chẳng qua cũng chỉ là thứ phẩm của tình yêu, có hay không cũng không quan trọng.”
Truyện cổ tích thường kết thúc bằng một đám cưới đong đầy hạnh phúc của công chúa và hoàng tử, nhưng có đôi lúc kết hôn không hoàn toàn là một dấu chấm tròn hoàn chỉnh có cho một mối tình. Hai người yêu nhau, chỉ cần đủ lòng tin, đủ tình cảm thì họ vẫn sẽ hạnh phúc mà thôi.
Lục Bách Trình và Khương Phi đều tin vào điều đó.
“Yêu thôi đừng cưới” là một câu chuyện tình yêu đô thị giữa một người đàn ông và một người phụ nữ rất đỗi bình thường trong cuộc sống, họ cũng có những trăn trở, nhưng lo ngại về chuyện tình cảm và hôn nhân. Hai người không hoàn hảo về mọi mặt nhưng tình yêu họ dành cho nhau thì nhiều khó mà kể hết.
Có lẽ ở một tương lai lâu dài hơn, Khương Phi sẽ thay đổi quan niệm và có một hôn lễ tuyệt vời cùng Lục Bách Trình. Truyện ngọt ngào, không ngược cũng chẳng có tiểu tam, tiểu tứ. Đặc biệt là những cảnh xôi thịt ngọt nước ngọt xương của đôi tình nhân trẻ mà Trà Trà Hảo Manh đã đan cài trong các chi tiết truyện để tăng thêm gia vị tình yêu. Đối với mình, nó là một bộ truyện đáng đọc thử, mong rằng mỗi cô gái đều sẽ gặp được một Lục Bách Trình nguyện ý cưng chiều mình vô điều kiện như Khương Phi vậy.

Bình luận