Review Truyện Vi Phu Đã Từng Là Long Ngạo Thiên



Vi Phu Đã Từng Là Long Ngạo Thiên là một bộ truyện rất hài hước và mang phong cách rất mới lạ khác hoàn toàn với những bộ truyện mà Mặc Thư Bạch đã từng viết trước đó.


VI PHU ĐÃ TỪNG LÀ LONG NGẠO THIÊN


Tác giả: Mặc Thư Bạch
Thể loại: Cổ đại, tu chân, xuyên thư, hệ thống, nữ chính vốn là tiên nhị đại thích ăn no chờ chết bị bắt trở thành đại nữ chủ(*) x Nam chính vốn là phiên bản long ngạo thiên(**) bị bắt trở thành nam sủng yếu đuối, song xử, hài hước, HE.
Độ dài: 111 chương + 7 PN
Tình trạng: Hoàn convert - Đang edit.
Tần Uyển Uyển có thể được xem là truyền thuyết trong tiên giới, nàng là Tịch Sơn nữ quân, là người giàu nhất, mạnh mẽ nhất, cao quý nhất và xinh đẹp nhất trong tam giới này. Nhưng thật ra Tần Uyển Uyển có một bí mật, đó là trong bốn cái “nhất” này, có ba cái là thật, chỉ có mỗi “mạnh nhất” là giả. 
Lúc vừa sinh ra, cơ thể của Tần Uyển Uyển đã rất suy yếu, khó có thể tu luyện, thậm chí còn không chắc có thể sống qua 300 tuổi. Phụ mẫu vì cứu nàng, quyết định đi các thế giới khác tìm thuốc hiếm, nhưng trước khi đi lại sợ nàng bị người khác khi dễ, vì thế vừa dùng tiền tài, vừa dùng sức mạnh “nhẹ nhàng” thuyết phục được vô số anh hào trong tiên giới chịu mang danh bại tướng của nàng, cứ thế mà cái tên tuổi “tiên nhị đại mạnh nhất” của Tần Uyển Uyển ra đời. 
Tần Uyển Uyển ngồi ổn thanh danh này cũng hơn 200 năm, mãi cho đến khi Giản Hành Chi, vị kiếm tu vừa phi thăng lên tiên giới nghe thấy danh tiếng của nàng mà tới khiêu chiến. Hai người giao chiến cũng gọi là “long trời lở đất”, Tần Uyển Uyển không chịu nổi một kiếm của Giản Hành Chi liền chịu thua, Giản Hành Chi lại cho là nàng giấu nghề một mực không chịu buông tha, cứ thế dây dưa tới lui, ông trời ngứa mắt liền tặng cho hai người một đạo sét, đánh cho Tần Uyển Uyển hồn lìa khỏi xác rồi xuyên thư vào một bộ tu chân ngôn tình, trở thành ác độc nữ phụ Tần Vãn.   
Vừa mới xuyên qua, nàng đã bị áp giải đến thẩm mệnh đài, nghe mọi người lên án nàng dám bày mưu hại chết nữ chủ.  
Hệ thống dùng chất giọng lạnh băng nói cho nàng ——
“Cô ở thế giới này làm một nữ phụ độc ác, sư phụ cô sẽ vứt bỏ cô, sư huynh cô sẽ chán ghét cô, người cô yêu thầm sẽ chính tay giết chết cô, người duy nhất đối xử thiệt tình với cô, chỉ có người nam nhân chân yếu tay mềm vừa mới khóc ngất xỉu bên cạnh cô thôi.”
“Cô phải học cách đối xử tàn nhẫn với người khác, đối với bản thân càng phải tàn nhẫn hơn. Như vậy, cô mới có thể chống lại thiên mệnh, nghịch tập thành nữ chủ!” 
“Nào, dùng thanh kiếm phía trước quyết đoán đâm vào bản thân, lớn tiếng nói cho bọn họ—— từ hôm nay trở đi, cô cùng bọn họ ân đoạn nghĩa tuyệt, về sau không còn liên quan!”
Tần Uyển Uyển nghe được lời này, run rẩy cả tay chân, lẩy bẩy cầm lấy kiếm cả nửa ngày, rồi “bùm” một phát quỳ xuống.
“Sư phụ, cho ta một cơ hội hối cải để làm người mới đi, rốt cuộc ta...”
Nói còn chưa dứt lời, Tần Uyển Uyển liền thấy thiếu niên vừa nãy còn ngất xỉu bên cạnh mình đột nhiên nhảy dựng lên chắn trước mặt nàng, trở tay cầm kiếm nhanh như gió đâm qua cơ thể của chính mình, thuận tiện xỏ luôn qua thân thể nàng, thay nàng nói ra luôn lời kịch chưa kịp niệm…  
“Từ hôm nay trở đi, Tần Vãn cùng các ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt, về sau không còn liên quan!”
Tần Uyển Uyển nhìn bóng dáng của người thiếu niên chân yếu tay mềm phía trước. 
Lòng tràn đầy khiếp sợ, chỗ bị kiếm đâm đau đến muốn ngất xỉu.
Xuống tay tàn nhẫn như vậy, chân yếu tay mềm cái cmn!!
Còn Giản Hành Chi sau khi bình tĩnh cầm kiếm đâm chính mình lẫn Tần Uyển Uyển, liền trưng ra vẻ mặt không cảm xúc mà nghe cái hệ thống “Cơm mềm nam” hét chói tai trong não “Ngươi là một thiếu niên chân yếu tay mềm, là nam nhân ăn cơm mềm!!! Lão đại ơi, người OCC rồi!!!” 
Giản Hành Chi cười lạnh trong lòng  
Muốn ông đây trở thành kẻ ăn cơm mềm, ăn cái cm nhà ngươi.

Tần Uyển Uyển xuyên thư trở thành “Tần Vãn” được tặng kèm một hệ thống “đại nữ chủ”, mục tiêu là giúp nàng tu luyện thành tiên nâng cao tu vi.
Giản Hành Chi xuyên thư biến thành “Giản Chi Diễn” được tặng kèm một hệ thống “ăn cơm mềm nam”, nhiệm vụ là đóng vai nam sủng, bị nhiều người tham mê sắc đẹp trêu chọc, giúp nữ phụ "Tần Vãn" xây dựng thành công vô số kịch bản “mỹ nhân cứu anh hùng”, ngoài ra phải trợ giúp "Tần Vãn" nghịch tập thành nữ chủ, tu luyện thành tiên.
Cùng chung số phận xuyên thư, lại cùng chung mục đích cuối cùng, thế nên hai con người quyết định cùng hợp tác để tìm cách trở về thế giới thật, “Tần Vãn” bái “Giản Chi Diễn” làm sư phụ, mọi việc cũng tính là ổn thỏa cho đến khi “Tần Vãn” phát hiện, thì ra “Giản Chi Diễn” lại chính là kẻ gián tiếp hại Tần Uyển Uyển xuyên thư - Giản Hành Chi. 
Nếu bạn đã từng phải lòng Cố Cửu Tư trong “Gả ăn chơi trác táng” vì sự dịu dàng, tinh tế của anh chàng hoặc từng yêu thích một Vệ Uẩn lạnh lùng nhưng mang trái tim ấm áp chân tình trong “Sơn hà chẩm”, thì mình thật sự tự hỏi, liệu khi đọc bộ truyện này bạn có yêu thích Giản Hành Chi hay không ^^.
Giản Hành Chi, người được xuất thân từ một môn phái có chủ trương tu hành khá “dã man” nên trong đầu chàng chỉ có tu luyện và đánh nhau, càng không biết thế nào là “thương hoa tiếc ngọc” hay “nam nhân không đánh nữ nhân”. Thú vui hàng ngày của Giản Hành Chi là cùng đồ đệ “Tần Vãn” luyện công… Và trong lần đầu tiên tập luyện, Giản Hành Chi đã đánh gãy xương sườn của Tần Uyển Uyển.
Có lẽ đọc tới đây, mọi người liền không thích nam chính, nhưng mong mọi người thông cảm, vì ở giai đoạn đầu khi chưa bị con quỷ tình yêu nó vật, Giản Hành Chi chính là một kẻ tâm thần.
Tâm thần ở chỗ nào đâu nhỉ?
Tâm thần ở chỗ, bản thân là sư phụ của người ta, nhưng lại không từ từ dạy pháp thuật cho đồ đệ, mà dùng phương pháp thần tốc, sư trò cứ nhào vô giáp lá cà bất kể ngày đêm, ép đồ đệ lĩnh hội được cái gọi là tinh hoa môn giáo.
Tâm thần ở chỗ, là người thường thì không ai muốn mình bị đánh, chỉ có Giản Hành Chi càng bị đánh càng hăng, càng bị đánh càng tự hào… Ngày Tần Uyển Uyển lần đầu tiên giẫm gãy xương sườn của Giản Hành Chi, chàng ta còn có thể vui mừng khen đồ đệ tiến bộ. 
Tâm thần ở chỗ, dù bản thân bị đồ đệ dùng như bao cát để luyện tập mỗi ngày, bị đánh đến gãy xương tê liệt toàn thân, chàng lại có thể vừa nằm liệt trên mặt đất, vừa có thể tấm tắc tự hào khen trò giỏi hơn thầy. 
Nên xin mọi người đừng dùng đầu óc bình thường để phán đoán những hành động tâm thần của Giản Hành Chi, bởi chàng là một con người đầu đất, chỉ biết tôn sùng sức mạnh, mãi sau này khi yêu rồi thì mới bớt khìn một chút :))))
Còn về nữ chính Tần Uyển Uyển, nàng ấy vốn không phải là một con người mạnh mẽ, bởi bản thân là một tiên nhị đại ốm yếu có thể ăn no chờ chết thì việc gì phải học cách mạnh mẽ. Cũng không ai dạy cho nàng phải mạnh mẽ ra sao, cho đến khi nàng gặp phải kẻ tâm thần như Giản Hành Chi. 
Thú vui ban đầu của Tần Uyển Uyển là dùng sư phụ “Giản Chi Diễn” của mình để luyện công mỗi ngày. Nàng muốn Giản Hành Chi phải chịu đựng nhục nhã, biết mùi đau đớn mà nàng từng trải qua.
Nhưng Giản

Hành Chi không phải người thường, hắn là kẻ điên, bạo lực chỉ càng làm hắn thêm hưng phấn. Từ đó về sau, thú vui của Tần Uyển Uyển không còn là đánh Giản Hành Chi nữa, mà chuyển qua việc “bán đứng” sư phụ của mình…
Chỗ nào được giá, bán.
Chỗ nào không được giá, bán luôn.
Tiểu quan, lầu xanh muốn mua, bán rẻ không cần chuộc lại. 
“Cô nương, người ca ca này của cô bị liệt toàn thân phải không?”
Nam nhân vừa nói vừa giơ tay xách Giản Hành Chi lên, xương cốt của Giản Hành Chi đều nát, nam nhân than nhẹ một tiếng: “Hắn ở trong tay cô cũng không sống được bao lâu, ta xem huynh muội hai người đáng thương, không bằng bán hắn cho ta đổi chút tiền tài, cải thiện cuộc sống của cô sau này.” 
Tần Uyển Uyển không nói chuyện, nàng nhìn về phía Giản Hành Chi, liền thấy Giản Hành Chi nhìn nàng điên cuồng làm mặt quỷ.
Tần Uyển Uyển ngẩn người, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy vẻ mặt này của hắn. 
Hắn giống như… luống cuống?
Ý thức được điều này, bỗng nhiên Tần Uyển Uyển cảm thấy vô cùng vui sướng.
Tần Uyển Uyển gật đầu: “Kia… Ngài muốn mua ca ta bao nhiêu linh thạch?” 
Lão bản nâng lên năm ngón tay: “50 linh thạch trung đẳng.”
Tần Uyển Uyển gật đầu, vươn tay: “Đưa tiền đi.”
Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển duỗi tay đòi tiền, hắn không thể tin nổi trừng to mắt, sau đó liền liều mạng giãy dụa.
Đáng tiếc toàn thân xương cốt của hắn đều đã bị Tần Uyển Uyển đánh cho gãy nát, vẫn còn cần một đêm để chữa khỏi, miệng lại bị bịt kín nên hắn chỉ có thể bất lực ú ớ không thành tiếng. 
Tần Uyển Uyển thấy thế đi đến bên cạnh Giản Hành Chi, vui vẻ thì thầm: “Sư phụ, ta đi mua quần áo mới, cảm ơn tiền bán mình của người”.
Nói xong nàng giả bộ giơ tay lau nước mắt, rồi dùng một chất giọng đầy cảm xúc và đau buồn mà nói: “Ca ca, huynh đi đi, mặc kệ sau này huynh trở thành tiểu quan hay hoa khôi lầu xanh, huynh vĩnh viễn là anh hùng trong lòng muội.” Tần Uyển Uyển cố gắng kiềm chế để mình không cười thành tiếng, “Hẹn gặp lại nhé anh hùng của muội.”
Vừa dứt lời, Tần Uyển Uyển liền cầm lấy túi tiền xoay người rời đi không chút lưu luyến.
Vì thế nửa đầu câu chuyện là hành trình bị bán và tự cứu của Giản Hành Chi, nghe tới đây, mọi người có không thích nữ chủ vì sự vô tình với sư phụ nhà mình không?
Xin mọi người đừng ghét bỏ nàng ấy, vì nàng ấy thừa biết Gian Hành Chi có thể thoát ra khỏi chỗ đó một cách dễ dàng, tuy không còn công lực mạnh như ở thế giới thật nhưng chàng ta vẫn thừa sức đánh ngã rất nhiều người. Nàng ấy biết nhưng vẫn bán đứt sư phụ của nhà mình chẳng qua là để an ủi tâm lý trả thù nhỏ yếu bất lực của mình hoặc mua thêm vài cái váy đẹp để mặc thôi. 
Thế thì hai người này làm sao yêu nhau được nhỉ? Câu hỏi này thì bạn có thể tìm thấy ở nửa sau bộ truyện nhé. Để biết được quá trình yêu đương của hai con người bất bình thường này, để thấy một Giản Hành Chi đầu đất khi yêu vào sẽ ngốc nghếch ra sao, sẽ cố gắng thay đổi bản thân để chinh phục được trái tim của Uyển Uyển cô nương thế nào, còn là chứng kiến một quá trình trở nên trưởng thành và mạnh mẽ của Tần Uyển Uyển sau bao chuyện gian nan, dở khóc dở cười.
Tóm lại, “Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên” là một bộ truyện rất hài hước và mang phong cách rất mới lạ khác hoàn toàn với những bộ truyện mà Mặc Thư Bạch đã từng viết trước đó. Nhưng với ngôn từ phong phú và cách phát triển câu chuyện hấp dẫn, mới lạ và hài hước, đây vẫn là một bộ truyện đáng đọc của Mặc Thư Bạch. Vì thế nếu ai đang tìm kiếm bộ truyện nào đó đậm chất giải trí để thư giãn đầu óc thì đây chính là sự lựa chọn thích hợp. 

Bình luận