Review Truyện Tự Cẩm



Tự Cẩm là một bộ truyện cổ đại và sủng ngọt ngào các bạn nên đọc thử để cảm nhận nó


TỰ CẨM


Tác giả: Đông Thiên Đích Liễu Diệp
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh báo thù, hài hước, sủng sạch ngọt, HE
CP: Nữ Conan phiên bản cổ đại × Hoàng tử đẹp trai thâm tình
Tình trạng: Edit hoàn
Giới thiệu:
Người người đều nói Tứ cô nương của Khương gia là tiểu mỹ nhân xinh đẹp nhất, đáng tiếc lại bị An Quốc Công phủ hái mất đóa hoa tươi này. Thế mà trước đêm Khương Tự xuất giá, vị hôn phu này lại cùng một nữ nhân khác nhảy hồ tự tử....
  Khương Tự chết trong trận long tử tranh đấu ngai vàng, nhưng bằng máu đầu tim của Úc thất và vu cổ Ô Miêu, nàng trùng sinh quay lại năm 15 tuổi.
  Nữ chính - Khương Tự hiểu cuộc đời này ra sao là do mình lựa chọn, kiếp trước ẩn nhẫn làm người mà chết, kiếp này quang minh chính đại mà sống. Nàng bình tĩnh gạt đi những âm mưu lần lượt nhằm vào mình. Không trả thù đẫm máu, chỉ là tính sổ những kẻ nhảy nhót trước mặt nàng. Nàng có lòng nhân từ nhưng không nương tay với kẻ hại mình (không phải kiếp trước đuổi giết nàng, kiếp này chưa thiết kế nàng thì nàng sẽ bị động để người đó tạo sóng, kẻ phải trả nợ vẫn cần trả nợ)
  Nam chính - Úc Cẩn bị giá họa là điểm xấu của hoàng gia mà bị mang ra kinh nuôi nấng, vẫn có người đến dạy chàng những thứ hoàng tử nên học, nhưng con hoang sao xứng nhận những điều ấy. 12 tuổi chàng trốn đi chơi, gặp nạn và cũng gặp nàng. Sau chàng lên chiến trường, tắm trong máu và nằm trên xác người. Đến năm 18 tuổi chàng về kinh thì biết nàng sắp gả, rồi biết nàng từ hôn. Theo duyên trời tơ lòng chàng ở lại, vì nàng mà tranh giành, vì nàng mà nuông chiều.
  Truyện có rất nhiều trường hợp hài hước, nhưng cũng chính những nhân vật phụ gây hài này lại khiến bạn phải rơi nước mắt. Khương Tự trọng sinh mang mong muốn lớn nhất là không bỏ lỡ những điều vô cùng tốt đẹp mà nàng đã mờ mắt không thấy kiếp trước.
   Motip trùng sinh tìm lại cuộc sống vẹn toàn tuy cũ nhưng cốt truyện rất hấp dẫn : 1 là do xen kẽ phá án, cũng vì vậy các bạn "sợ bóng sợ gió" vẫn nên cân nhắc trước khi đọc, vì nhiều đoạn phá án mình đọc lúc đêm vẫn vô thức kéo chăn hihihiiii 2 là do các mục tiêu nhỏ của nữ chính thăng cấp dần, độ khó lên dần tạo sự hấp dẫn tò mò cho mình khi đọc. 3 là hài bất ngờ : văn đang căng xoắn não suy nghĩ âm mưu, tác giả cho rẽ hẻm làm cảm xúc muốn bật ngửa, mấy đoạn này editor Khuynh Vũ cũng hay dùng các từ ngữ mạng gây cười ^.^
   Mình không giỏi văn nên không xem câu văn hay nhận xét về chất lượng bản edit, tuy nhiên cũng có review từng nhận xét "khuynhvu edit lúc đầu chưa thống nhất về tên địa phương và tên người, càng về sau càng mượt mà" Cảm ơn editor đã bỏ công hơn 1 năm để hoàn thành bộ Tự Cẩm.
Chúc các nàng tháng mới bình an - vui vẻ !!!   
Trích TỰ CẨM
Ai ngờ ngày hôm sau quần thần tụ tập ở ngoài Càn Thanh Môn, chỉ chờ được Tiểu Nhạc Tử hét to một tiếng: “Hoàng Thượng tâm tình không khỏe, các vị đại nhân giải tán đi.”
Chờ Tiểu Nhạc Tử đi khuất, quần thần mới phản ứng lại: Hoàng Thượng không phải thân thể không khỏe, mà là tâm tình không khoẻ……
Tâm tình không khoẻ là cái quần què gì má!
Quần thần ôm tâm tình phẫn nộ giải tán ra về.
————   —————
Ngoài lề xíu, Sâu hóng hít được 1 bộ truyện của tác giả này, tên là CHƯỞNG HOAN. Đang được nhà wattpad @haniken72 edit. Truyện tầm 540 chương và cập nhật edit ngày 31/8/21 là đến chương 130. Sâu cảm thấy thích cốt truyện của tác giả Đông Thiên Đích Liễu Diệp : trong bi có hài, trong hài có tình, hài rất duyên nhé. QUAN TRỌNG LÀ CHƯỞNG HOAN CÓ MỸ THỰC    mà nhà haniken ít khách quá, các nàng ghé ủn mông nàng ấy nha   
Trích CHƯỞNG HOAN
Lạc Sênh lắc lắc dải lụa, giọng nói có phần lạnh lùng : « Ba ngày trước, ta dùng chính dải lụa trắng này đứng lên ghế treo cổ tự sát ? »
« Dạ. »
« Hiểu ra vấn đề chưa ? » Lạc Sênh nghiêng người, hơi dướn về dải lụa.
Hồng Đậu dè dặt gật gật, mờ mịt không hiểu gì.
Nếu nàng bảo là mình chưa hiểu, cô nương có chết cho nàng xem không ?
Lạc Sênh nhìn qua ánh mắt mơ màng của tiểu nha hoàn, tự biết câu trả lời. Nàng không tiếp tục làm khó đối phương nữa, chỉ chỉ dải lụa còn đang dài lơ thơ ngang ngực, nói : « Nếu dải lụa dài đến tận đây thì lúc treo cổ ta còn phải nhún gối cong nhân, thế có mắc tội không cơ chứ ? »

Advertisement

Bình luận