Review Truyện Thế Giới Tĩnh Lặng Và Anh



Thế Giới Tĩnh Lặng Và Anh cho ta thấy được trong cuộc sống này, không một thứ hữu hình nào là hoàn mỹ, bởi vì là hữu hình, cho nên sẽ nhìn thấy điều khiếm khuyết.


THẾ GIỚI TĨNH LẶNG VÀ ANH


Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Thể loại: Hiện đại, từ thanh xuân đến trưởng thành, nữ chính bị câm (sau này khỏi), #SẠCH_SỦNG_NGỌT, cực kỳ thâm tình, nhẹ nhàng, ý nghĩa, HE.
Độ dài: 52 chương + 18 PN
Tình trạng: Hoàn chuyển ngữ.
[Hôm nay lớp mình có một bạn học mới đến, tên là Tần Dữ.]
[Ngày thứ hai Tần Dữ đến đây, cậu ấy hỏi mình văn phòng thầy Lục ở đâu, đáng tiếc mình không trả lời được.]
[Ngày thứ ba Tần Dữ đến đây,...]
[Ngày thứ… Tần Dữ đến đây…]
[...]
Kể từ ngày tuyết rơi dày đặc Tô Thành hôm ấy, mỗi một trang nhật ký của Bồ Thần đều xuất hiện cái tên Tần Dữ. Chàng trai trẻ tuổi ngạo nghễ tràn đầy sức sống, vì một lý do nào đó phải rời bỏ thành phố phồn hoa để đến nơi này, mang một thân đầy nắng bước vào lớp Bồ Thần, cũng bước vào trái tim thiếu nữ rụt rè của cô.
Dường như đã rất lâu rồi, Bồ Thần không có cảm giác mong chờ đến giờ đi học như vậy, cô giống như một con ốc vẫn luôn nằm trong vỏ tìm được một điều thú vị, mỗi ngày sẽ lén lút chui ra ngoài nhìn người kia một chút.
Tình cảm thầm mến này cô không dám nói cho ai biết, cũng không nói được. Bởi vì, Bồ Thần bị câm. Một tai nạn lúc nhỏ đã khiến dây thanh quản của cô bị hỏng, có thể nghe được nhưng không thể nói được, là một chuyện đau đớn nhường nào chứ?
Nhưng quãng thời gian khổ sở ấy đã qua, từ sự yêu thương vô bờ bến của người cha câm điếc và người cô ruột lận đận tình duyên, Bồ Thần đã từ từ đứng dậy từ nghịch cảnh, cho tới ngày gặp được Tần Dữ, cô đã là một phiên bản xinh đẹp và đáng yêu nhất của chính mình. 
Thế nhưng khi đứng trước người mình thích, khiếm khuyết của bản thân sẽ tự động phóng đại lên gấp nhiều lần, Bồ Thần cũng không là ngoại lệ. Cho dù tất cả mọi người đã quen, cũng cảm thấy không có vấn đề gì khi giao tiếp với cô, nhưng đối với một Tần Dữ hoàn hảo như vậy, Bồ Thần vẫn rất tự ti. Thế nên, tình cảm thầm mến này, cô dự định chỉ dành riêng để bản thân mình hồi tưởng. Để nhớ rằng, thanh xuân của cô gái nhỏ, đã từng xuất hiện ánh sáng.
Nhưng mà, dự định đó của Bồ Thần lại không thể thực hiện được. Tâm sự trong lòng cô, bị anh biết được. Trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả bạn bè, Tần Dữ nói:
Bồ Thần, nghe nói cậu thích tôi?
Còn tôi, đã thích cậu từ ngày đầu tiên đến nơi này rồi.
Thích cậu, cho nên mới xin thầy chủ nhiệm đổi chỗ để được ngồi cùng bàn với cậu.
Thích cậu, cho nên mới tìm cách giả vờ hỏi bài để liên lạc với cậu.
Thích cậu, cho nên mới dẹp bỏ vướng mắc gia đình để một lần nữa trở thành người ưu tú nhất trong lòng cậu. 
Thích cậu, cho nên ngay từ ngày đầu tiên nhìn thấy cậu, đã lập ra kế hoạch chăm sóc và bảo vệ cậu cả đời.
Đúng vậy, vì gặp được Bồ Thần, Tần Dữ từ một chàng trai đang sụp đổ muốn từ bỏ tất cả, lại một lần nữa vực dậy. Anh phải cố gắng, cho mình, và cho cả Bồ Thần của anh. 
Tần Dữ dùng 3 năm cấp ba để ở bên cạnh cô, cùng cô học tập phấn đấu.
Lại dùng 4 năm yêu xa để tranh thủ học tất cả những gì có thể, trong thời gian nhanh nhất trở về bên cạnh cô với một thành quả không ai ngờ được.
Thêm rất nhiều năm sau đó nữa...
Tần Dữ chưa bao giờ để Bồ Thần rời khỏi tương lai và mục tiêu của đời mình.
Không chỉ là thời gian, mà còn là tất cả tinh lực, vật lực của anh. Bắt đầu là phần mềm ứng dụng chuyển đổi từ chữ viết thành tiếng nói, sau đó lại thêm vào tình cảm và ngữ cảnh, sau đó,... lại có rất nhiều cải tiến và tất cả đều là phát triển vì cảm xúc và tâm tình của Bồ Thần. 
Tần Dữ dùng 10 năm để xóa đi mặc cảm của Bồ Thần. Và cô cũng dùng từng đó thời gian để nỗ lực tiến đến gần anh hơn. Ai có thể ngờ được, một cô gái câm lại có thể làm một luật sư xuất sắc như vậy cơ chứ? Bắt đầu khó khăn, quá trình thực hiện càng khó khăn gấp bội, nhưng Bồ Thần đã làm được. Vì tình yêu mà Tần Dữ đã dành cho cô, cho dù có khó hơn nữa, cô cũng sẽ dũng cảm đối mặt.
Chỉ có trở nên xuất sắc, mới có thể được ở bên cạnh anh, nhận được lời chúc phúc của gia đình anh. 
Cuộc sống của Bồ Thần không thể nói rõ là bất hạnh nhiều hay là may mắn nhiều hơn. Tai nạn năm đó đã cướp đi của cô giọng nói, cũng cướp đi rất nhiều cơ hội được sống như một người bình thường. Nhưng chính vì sự quan tâm và yêu thương của

tất cả mọi người, Bồ Thần mới có thể trở nên xinh đẹp nhường ấy, mới có thể lương thiện đến như vậy. Không oán trách, không hận thù. Là bởi vì, cô gái nhỏ luôn tin rằng, có lẽ may mắn của mình chưa kịp đến.
Cuộc sống của Tần Dữ vốn rất thuận lợi, cho dù bố mẹ ly hôn nhưng anh vẫn là đứa con cưng của trời đất, tương lai xán lạn đang chờ anh ở phía trước. Thế nhưng, lại vì một sự cố không ai đoán được, anh lại mất đi niềm tin vào mọi thứ, chỉ muốn buông bỏ. Anh nghĩ rằng có lẽ may mắn của đời mình đã dùng hết rồi chăng?
Thế nhưng vào một ngày mùa đông tuyết rơi năm mười sáu tuổi ấy, Bồ Thần rốt cuộc đợi được may mắn của đời mình mang tên Tần Dữ. Mà anh, trải qua một vòng quỷ môn quan, nhặt về một cái mạng, cũng tìm được mục đích sống của mình mang tên Bồ Thần.
Hai người bọn họ, đã cùng nhau vượt qua mọi thứ như vậy. Gặp nhau vào những năm tháng rực rỡ của thanh xuân, nắm tay nhau đi qua năm tháng tĩnh lặng của tuổi trưởng thành với một tình yêu kiên định, cuối cùng viên mãn nơi cuối con đường đầy ánh nắng.
Chứng kiến cuộc tình của họ, có người cha đầy nghị lực và bao dung của Bồ Thần, có người cô đầy trách nhiệm và tình yêu thương, có người thầy tận tụy cũng là người chồng “bí mật” của cô ấy, có đôi bạn thanh mai trúc mã suốt ngày chí chóe chỉ để giấu đi phần tình cảm sâu đậm dành cho đối phương, có người bố giỏi giang tâm lý mãi không chịu nhận mình đã già của Tần Dữ, có người mẹ mạnh mẽ lạnh lùng luôn muốn giấu đi phần mềm yếu nhất dành cho con cái, còn có ông bà ngoại cùng những người anh họ của Tần Dữ…
Rất nhiều, rất nhiều người đã ở bên cạnh và cổ vũ cho tình yêu của Bồ Thần và Tần Dữ. Có người ủng hộ ngay từ đầu, cũng có người là mưa dầm thấm lâu, nhưng đến cuối cùng, họ chính là những người chúc phúc nhiều nhất cho cuộc tình này. Có lẽ là bởi vì Tần Dữ quá quyết tâm, quá kiên định, cũng có lẽ là bởi vì Bồ Thần dũng cảm chiến đấu vì tình yêu, để chứng minh bản thân mình thật sự xứng đáng.
Trong cuộc sống này, không một thứ hữu hình nào là hoàn mỹ, bởi vì là hữu hình, cho nên sẽ nhìn thấy điều khiếm khuyết. Nhưng cũng chính vì như vậy, mới có được cơ hội để bù đắp cho nhau. 
Một người không hoàn mỹ, gặp một người cũng không hoàn mỹ, vẫn sẽ là một cặp đôi không hoàn mỹ.
Thế nhưng, tình yêu và sự hy sinh vì đối phương sẽ khiến cho họ có được một kết cục hoàn mỹ vĩnh hằng.
Anh dùng 10 năm, cùng em ra vào con ngõ nhỏ, từng bước đưa em đến với thế giới rộng lớn này. Kỳ tích sẽ vì em mà xuất hiện.
Em không mong chờ kỳ tích, bởi vì gặp được anh, chính là một kỳ tích.

Bình luận