Review Truyện Thâm Viện Nguyệt 



Thâm Viện Nguyệt hoàng đế trong truyện mình khá là thích, phải nói là cảm thấy ổng vừa cute vừa gian xảo, độ tấu hài thì khỏi phải nói, nhất là cái kiểu giận dỗi thần tử rồi ném mũ, ta ứ làm hoàng đế nữa....


THÂM VIỆN NGUYỆT


Tác giả: Hồ Điệp Seba. 
Thể loại: Cổ đại, Cưới trước yêu sau, HE.
Số chương: 68 chương + 4 phiên ngoại. 
Giới thiệu:
Nam nữ chủ đều là người bị tổn thương quá nặng, cực đoan, lãnh tình tới cực điểm, đối với “tình thân” “tình yêu” đều đã tuyệt vọng.
 Cha nữ chủ một lòng chỉ cần tiền, chẳng quan tâm chính thê, chỉ muốn lấy tiền từ trên tay bà, liền ngay cả đồ cưới cũng không muốn cho đích nữ.
 Nữ chủ nhìn như ôn nhu hiền thục dễ đắn đo, thực tế là người rất có chủ ý, nàng cảm thấy, chỉ cần bảo vệ lòng mình, gả cho hạng người gì đều không sao cả, dù sao, nam nhân đều là cặn bã như nhau.
 Nam chủ có một ca ca song sinh, ca ca gây đại họa, cha mẹ nghĩ rằng ca ca đã đỗ tiến sĩ, tương lai tiền đồ vô lượng, liền ép buộc nam chủ đi gánh tội thay, còn muốn trực tiếp giế.t chế.t hắn, giế.t người diệt khẩu, chấm dứt hậu hoạn.
 Nam chính tính tình đại biến, từ mỹ thiếu niên thích nói thích cười biến thành hoạt tử nhân giống cái xá.c không hồn.
 Hai người lạnh lùng như vậy, bị hoàng đế buồn chán điểm uyên ương phổ. Vì thế ấm áp từng chút từng chút một tích tụ.
Thượng tập:
Phùng Tam Lang biết, đây là một ý chỉ tứ hôn tùy tiện tới cực điểm, dù cho không biết nội tình, sủng thần xinh đẹp cùng khuê nữ lớn tuổi của tiểu quan tòng thất phẩm, loại tổ hợp hôn phối này cũng đủ kỳ quái.
Nhưng, không sao cả… Dù sao vết thương cha mẹ chí thân khắc vào linh hồn, nhiều năm qua vẫn như cũ đau nhức chảy má.u, huống chi chỉ là cưới cô gái xa lạ.
Hắn vốn cho là kiếp này cứ như vậy sống như cái xá.c không hồn thẳng đến sinh mệnh kết thúc, lại không nghĩ rằng sẽ bởi vì một trò đùa, đạt được nàng, quý giá nhất trong đời ── chính là bởi vì có được quá ít, ấm áp trong lòng mới càng hiện rõ trân quý.
Hạ tập:
Đối với chỉ hôn bất ngờ đến không tưởng nổi này, Chỉ Hạnh không hề chờ mong cùng nghĩ nhiều, chỉ cầu có thể vững vàng qua cả đời.
Nào ngờ phu quân xinh đẹp tĩnh mịch như nữ quỷ này lại trọng tình thiếu sự yêu thương như vậy, không chỉ lừa đi trái tim nàng, còn lại là trợ thủ đắc lực quan trọng nhất của đương kim thánh thượng.
Vì phu quân, vì tự do, hai vợ chồng đành phải cùng nhau bán cho hoàng đế làm trợ thủ. Chuyện nước, chuyện nhà, chuyện thiên hạ hỗn thành một mạch, vô luận ngoài cửa nhao nhao hỗn loạn phiền lòng thế nào, bên trong cánh cửa vẫn như cũ là năm tháng yên ổn không thay đổi, nắm tay cả đời.
Trích một đoạn mà mình vô cùng thích:
Trong bóng đêm, Tam Lang theo thói quen cầm tay Chỉ Hạnh vuốt phẳng. Những thứ vụn vặt hắn nên có đều đã có, lỗ kim trên tay của Chỉ Hạnh đã ít đi… nhưng nhiều thêm mấy vết vảy vì hắn làm canh mà ra.
Chịu khổ cũng vì ta, đau đớn cũng vì ta.
Lúc ban đầu, hắn như xá.c chế.t biết đi, rõ ràng nàng thường bị làm sợ, vẫn đi từng bước tới gần hắn. Chỉ vì kết tóc là vợ chồng, cho nên nàng không rời.
Không biết vì sao, ở trước mặt nàng luôn ăn nói vụng về, lời ngon tiếng ngọt cũng rất lỗ mãng. Thề non hẹn biển ngược lại thấy không thành tâm.
“Ta rất nghèo, chỉ có nàng. Nàng không thích cái gì, ta đều sửa.” Giọng nói của Tam Lang có chút run rẩy.
Chỉ Hạnh chỉ cảm thấy trong lòng thương tiếc, nước mắt thiếu chút nữa tràn mi mà ra. Nàng cảm thấy mình đã chịu khổ rất nhiều, nhưng so với Tam Lang, căn bản là sống rất tốt.
Nàng hít hít cái mũi, “Chàng có thể sống đến chín mươi chín, ta cái gì cũng thỏa mãn.”
Mặc dù truyện có hơi buff nữ chính nhưng mình thấy không quá phản cảm.
Theo cảm nhận của mình, đây là bộ truyện cưới trước yêu sau nhẹ nhàng đáng đọc. Nam chính là một người có tâm lý "bệnh", ngoài nữ chính ra, trong mắt chàng đều là vật, người cũng như vật, chàng đều chán ghét bọn họ. Chàng ấy cũng là một người vô cùng đáng thương, tâm lý "bệnh" đó cũng do phụ mẫu ruột thịt bức ép mà thành. 
Chàng sống như cái xá.c không hồn, mặc dù phụ mẫu người thân đủ đầy nhưng họ sống trong ấm áp hạnh phúc của họ, chỉ một mình chàng lẻ loi đơn độc trong cái viện nhỏ tối tăm với một cái quan tài, một bàn thức ăn lạnh tanh nào phải dành cho người ăn. Chưa từng có một ai quan tâm đến sự tồn tại của chàng, năm năm tháng tháng bốn mùa cuộc sống của chàng cứ lặng lẽ trôi qua như vậy, cho đến một ngày, vị thê tử được tùy tiện ban hôn xuất hiện, nàng bước vào cuộc sống u ám của chàng, chầm chậm rót mật vào tim chàng, yêu thương và chữa lành linh hồn đã sớm bước vào địa ngục tu la của chàng.
Cũng thật may, còn có nàng, dẫu cho ngoài kia có bao nhiêu phong ba bão táp, y phục chàng mỗi ngày tanh nồng mùi má.u, chỉ cần về đến cái viện nhỏ, nơi có tiểu thê tử đang ngồi khâu vá tay đầy lỗ kim, làm cơm canh nóng hổi đợi chàng về, ấm áp này, hạnh phúc bình dị này, thiên hạ của chàng, chính là ở đây.
Hoàng đế trong truyện mình khá là thích, phải nói là cảm thấy ổng vừa cute vừa gian xảo, độ tấu hài thì khỏi phải nói, nhất là cái kiểu giận dỗi thần tử rồi ném mũ, ta ứ làm hoàng đế nữa,... nhìn như là tên cà lơ phất phơ nhưng thực ra là con cáo già, con cáo già này lại sống vô cùng tình cảm và có trách nhiệm, một vị hoàng đế cute hột me ứ chịu được.
Ai thích motip chữa lành thì mau mau nhảy hố nào!

Đọc truyện tại: https://truyen247z.com/tham-vien-nguyet

Advertisement

Bình luận