Review Truyện Tai Tiếng



Tai Tiếng tác phẩm được viết một cách tinh tế và nhẹ nhàng, ngôn từ giản dị, cách sắp xếp câu chuyện vô cùng hợp lý, cách xây dựng từng nhân vật vô cùng sắc sảo và khôn khéo.


TAI TIẾNG


Tác giả: Thiết Phiến Công Tử
Thể loại: Hiện đại, showbiz, nam chính thâm tình - nữ chính ích kỷ, #3S (#SẠCH_SỦNG_SẮC), giả inc (anh em kế), nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 78 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Ích kỷ là bản chất vốn có của con người nhưng mấy ai nhìn nhận được sự ích kỷ của bản thân. Hạ Thanh Thời – một cô gái tham lam và ích kỉ, điều may mắn nhất trong cuộc đời cô có lẽ là gặp được Hoắc Đình Dịch. 
Hạ Thanh Thời luôn giấu diếm bản thân dưới vỏ bọc hào nhoáng do chính mình dựng lên. Mọi người có thể bắt gặp một Thanh Thời vui vẻ, một Thanh Thời tinh ranh, một Thanh Thời bản lĩnh và đầy chiêu trò, thậm chí là một Thanh Thời yếu đuối, bất lực. 
Cô linh hoạt và sống động như thế, đâu ai có thể nghĩ đó không phải là cô. 
Từ nhỏ, Thanh Thời đã nhận thức được cô không có gia đình trọn vẹn. Điều đó khiến một đứa bé ngây thơ nên được sống trong những ngày tháng hồn nhiên vốn có, đã trở nên âm u và lầm lì. 
Trước 6 tuổi, cô có thể thu mình trong vỏ ốc của bản thân vì cô biết cô còn có anh trai che chở nhưng tất cả chỉ dừng lại ở khoảnh khắc ấy. Bởi vì, đứa con gái của người đàn bà phá nát hạnh phúc gia đình cô – Hạ Hiểu Đường đã “đẩy” anh trai song sinh của cô – Hạ Yến Thời ngã xuống cầu thang, khiến tất cả tương lai của anh dừng lại vào năm 6 tuổi. 
Bắt đầu vào giây phút ấy, Thanh Thời phải gồng mình trở lại với thực tế. 
Cô giả vờ trở nên hoạt bát hơn, vui vẻ hơn nhưng nét cười trong mắt chưa bao giờ là xuất phát từ trái tim. Cô cố gắng trở thành một đứa con ngoan, một người học sinh giỏi chỉ để ba cô vui lòng và ông sẽ không bỏ rơi anh em cô. 
Cô biết Hạ Hiểu Đường luôn ganh đua cùng cô, cô chỉ vui vẻ đón nhận và không biết bao nhiêu lần cô khiến cho cô ta trở nên thảm hại trước mặt mọi người để cô có thể xả giận. 
Vào năm Hạ Thanh Thời 18 tuổi, cô đặt chân đến nước Mỹ, không phải vì học tập, không phải vì tương lai. Cô đến là muốn gặp lại người mẹ đã bỏ rơi hai anh em mình.
Hạ Thanh Thời hận bà nhưng lại rất muốn nghe được một lời giải thích từ bà. Bởi vì, cô vẫn luôn khát khao một hơi ấm từ mẹ. Nhưng thực tế lại cho cô "một cái tát" thật mạnh và tàn nhẫn, bà không hề muốn gặp cô và cũng không hề muốn nhắc lại quá khứ của bà. 
Đêm ấy, bà đuổi cô ra khỏi ngôi biệt thự ngay trong mưa gió bất chấp cô bị thương ở chân. Khi ấy, cảm giác trong cô chỉ còn lại đau xót và tan vỡ.
Cùng lúc đó Hạ Thanh Thời gặp được Hoắc Đình Dịch, cô mới chợt nhận ra mẹ cô đuổi cô đi vì chuẩn bị đón con trai riêng của chồng về nhà. 
Cô không cam lòng trước những gì mà mình phải chịu đựng, cô hâm mộ tất cả những hạnh phúc anh có được. Thế nên, cô từ từ tiếp cận anh, vừa vô tình vừa cố ý khiến cho anh yêu cô. 
Và Hạ Thanh Thời cũng đã đánh giá quá cao cảm xúc chính mình. Bởi vì, cho dù cô là kẻ thắng cuộc trong trò chơi của cô và anh nhưng cô cũng là kẻ thua cuộc trong chính tình cảm của mình. 
Sau ba năm chia tay, tưởng chừng Thanh Thời và Đình Dịch sẽ chẳng còn liên quan nữa thì vụ tai nạn giao thông của mẹ cô và ba anh lại là cầu nối gán ghép hai người lại một lần nữa. Lần này, cô bước đến bên anh bằng tất cả tình cảm nhỏ nhen nhất của mình, xa cách ba năm ấy đã đủ để cô biết được rằng cô yêu anh sâu nặng chừng nào. 
****
Về anh, Hoắc Đình Dịch, nếu nói Hạ Thanh Thời phải lớn lên trong lớp ngụy trang thì anh như một chàng hoàng tử được nâng niu từ tấm bé. Tuy gia đình không trọn vẹn nhưng anh vẫn nhận được tình cảm đầy đủ từ ba và mẹ. Anh tựa như một ngôi sao sáng giữa bầu trời đen tối của Thanh Thời. 
Hoắc Đình Dịch với Hạ Thanh Thời biết nhau qua vụ va chạm, chỉ vì anh lái xe khiến cô bị thương nên khi cô có bất cứ yêu cầu gì anh cũng không ngần ngại mà đáp ứng. Cho nên, khi biết cô là con gái của người mẹ kế, anh đã rất tức giận nhưng anh cũng không nỡ khiến cô buồn vì anh biết mình đã trót yêu cô mất rồi. 
Lúc chia tay, Hoắc Đình Dịch vô cùng đau đớn, cô là vết thương lòng lớn nhất của đời anh. Dặn lòng mình rằng sẽ không tha thứ cho tất cả việc làm của cô nhưng khi gặp lại mọi thứ như sụp đổ, thậm chí anh còn vô cùng tức giận khi thấy cô xuất hiện cùng với người con trai khác. 
Quanh đi ngoảnh lại, họ lại trở về với nhau.
Đó là cả quá trình để Đình Dịch và Thanh Thời đến được với nhau. Còn sau hôn nhân là màn “ngược đãi” độc giả. 
Hoắc Đình Dịch là một “thê nô” chính hiệu, anh chính là “bạo quân” bị “yêu nữ” Thanh Thời dụ dỗ. Thế nên, khi đã chính thức trở thành chồng cô, anh mới nhận ra mình đã bị cô lừa không biết bao nhiêu lần. Ngay cả sinh nhật cô, anh cũng bị gạt bởi gương mặt đáng thương, đầy thánh thiện của cô để giờ đây anh phải “tự vả” cho sự dại dột của mình.
****
Xoay quanh tác phẩm còn có những nhân vật khiến chúng ta thấy mình ở trong đó.
Một Diệp Chân Chân si tình, là một cô gái hèn mọn trong tình yêu, tự lừa dối chính mình để được sống trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc để rồi đến khi cô mất đi người thân “duy nhất” của mình, cô mới nhận ra bản thân đã ngu ngốc đến chừng nào.
Một chàng ngốc Hạ Yến Thời, không ai có thể nghĩ đến một anh chàng ngốc cũng sẽ có tình yêu của mình. Ai cũng nói anh ngốc nhưng chỉ có đứa em gái Thanh Thời biết anh vô cùng thông minh và rất tốt bụng, tốt bụng đến nỗi khiến người khác đau lòng.
Một Tiếu Tiêu phóng túng, xa hoa một đời. Đến khi gặp được tình yêu của mình, cô bắt đầu hối hận tuổi trẻ ngông nghênh và thiếu suy nghĩ của bản thân.
Một Nhậm Hoài Tây thâm tình, dù cô gái ấy đã là người có gia đình nhưng anh vẫn không ngừng nghĩ về cô. Anh thà bị người khác phỉ nhổ chứ không muốn người con gái ấy phải chịu bất kỳ thương tổn nào.
Một Hoắc Tông Hi, giữ tình yêu và sự nghiệp, cô đã không ngần ngại buông bỏ mối tình đầu của mình. Khi cô đứng trên đỉnh cao của danh vọng, cô mới biết mình đã bỏ lỡ rất nhiều.
Hay là một người bố, vứt bỏ đi những đứa con của mình, bất chấp tình thân chỉ để ích kỉ cứu lấy mạng sống bản thân.
Tất cả đã tạo nên một câu chuyện vô cùng chân thật và sống động. Chúng ta có thể nhìn thấy được sự ích kỷ, nhỏ nhen của chính chúng ta qua các nhân vật. 
Cảm xúc của mình khi đọc câu chuyện này là vừa giận vừa thương, ai cũng khao khát được hạnh phúc cả, họ ích kỉ như thế, đáng ghét như thế, thấp hèn như thế chỉ để giành giật một chút hạnh phúc nhỏ nhoi. Họ không phải là hoàng tử hay công chúa mà chờ đợi phép màu, để hạnh phúc họ phải biết tranh giành và sống một cách đầy giả tạo.
Tác phẩm được viết một cách tinh tế và nhẹ nhàng, ngôn từ giản dị, cách sắp xếp câu chuyện vô cùng hợp lý, cách xây dựng từng nhân vật vô cùng sắc sảo và khôn khéo. Mình đánh giá rất cao tác phẩm này. Bộ truyện rất đáng để đọc nên các bạn hãy thử lọt hố xem nhé.

 

Link đọc https://truyen247z.com/tai-tieng

Advertisement

Bình luận