Sau Trùng Sinh Thanh Mai Đến Đảo Thiếp là một bộ truyện tuy ngắn so với các tác phẩm cổ đại mình từng đọc, nhưng nội dung theo mình thấy là khá hay.
SAU TRÙNG SINH THANH MAI ĐẾN ĐẢO THIẾP
Tác giả: Mục Tinh Minh
Thể loại: Cổ đại, song trùng sinh, thanh mai trúc mã, "nàng ngốc" xinh đẹp nũng nịu mềm mại x chàng mù điển trai mạnh mẽ thảm thương, hệ chữa lành - cứu rỗi, lịch sử giả tưởng, song xử, HE
Đọ dài: 43 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Thánh thượng ban hôn cho con gái của Tống Tướng quân, phu gia là phủ Tuyên Uy Tướng quân trong tay nắm quyền ba mươi vạn quân Nam cảnh. Lẽ ra đây sẽ là mối hôn sự đáng để chờ mong, nhưng tiếc thay, tân lang lại là Cố Cảnh Hàng.
Cố Cảnh Hàng là con trai trưởng của phủ tướng quân, là thiếu soái trong miệng quân Chấn Nam. Hắn dung mạo như ngọc, thông minh tuyệt đỉnh, tinh thần hăng hái, từng là sắc màu tỏa sáng rực rỡ nhất trong thành Tây Kinh. Song, ngôi sao chói sáng nhất kinh thành năm đó giờ đây chỉ là một kẻ mù loà, võ công bị phế, cả người chìm trong bóng đêm u tối.
Kiếp trước, Tống Trường Ninh ngay từ sáng sớm đã vội vã đào hôn, nhưng lại không biết rằng chính lựa chọn đó của nàng đã khiến Tống phủ và những người thân xung quanh rơi vào kết cục đầy bi thảm.
May mắn thay, ông trời cho nàng cơ hội một lần nữa sống lại, trở về thời điểm trước khi đào hôn. Chỉ cần nàng gả sang bên kia, Bệ hạ sẽ không giáng tội xuống Tống phủ, phụ thân vẫn là thừa tướng, Xuân Sinh không chết trên đường, Nguyên Tú Tú cũng không rơi vào kết cục đau lòng, mọi người trên dưới Tống phủ vẫn có thể bình an ở lại nơi đây.
Và biết đâu nhờ có nàng, mà người nào đó sẽ có một cuộc đời tươi sáng hơn kiếp trước...
…
Cố Cảnh Hàng đã từng có khoảng thời gian khát khao được kết duyên cùng Tống Trường Ninh, dù cho chỉ là dưới sự ép buộc của thánh chỉ. Hắn không thể nào quên cô bé con năm ấy từng nói sẽ chăm sóc hắn suốt đời, nỗi nhớ đó trào ra từ tận đáy lòng cằn cỗi, điên cuồng lớn dần lên trong xương máu, rồi từ từ trở thành chấp niệm.
Thế nhưng, những gì hắn nhận lại được chỉ là một sự thật phũ phàng, một gáo nước lạnh dội thẳng vào tim. Khi biết được Tống Trường Minh đào hôn, trái tim hắn lỡ đi vài nhịp, tựa như giẫm vào khoảng không trong gió tuyết không bến bờ rồi từ từ chìm xuống dưới đáy vực. Một phế nhân như hắn, có mấy ai bằng lòng gả qua đâu.
Chuyện tình cảm phải là hai bên tình nguyện, nàng đã không muốn thì hắn cũng không nên ép buộc nữa. Trùng sinh một đời vẫn chỉ là kẻ sống trong bóng tối, hắn quyết tâm không thay đồ cưới, cũng không đi đón dâu.
Chỉ là Cố Cảnh Hàng không ngờ, đời này Tống Trường Minh lại ngồi trên kiệu hoa, bằng lòng gả cho một người mù tay trói gà không chặt. Hắn âm thầm viết thư hoà ly gửi nàng thì nàng làm như không thấy, tin đồn hắn và nàng viên phòng bỗng dưng truyền khắp Cố phủ, tên của nàng cũng được ghi vào gia phả Cố gia.
Còn nàng, còn nàng lại âm thầm quyến rũ hắn hết lần này đến lần khác, khiến hắn không nỡ lòng buông bỏ.
“Ta không biết mặc quần áo, chàng có thể mặc giúp ta không?”
“Ta… Ta đến động phòng…”
“Ta sợ hãi.”
“Chàng có thể bảo vệ ta không?”
“Ta khờ ngốc, không hay ra cửa gặp người khác, hôm nay nhiều người như thế, có chút sợ hãi, chàng có thể nắm lấy tay ta không?”
Hắn nhận ra rằng kiếp này là kiếp này, có lẽ rất nhiều chuyện sẽ bắt đầu khác đi. Nếu kiếp này nàng gả cho hắn rồi, thì đương nhiên hắn phải yêu thương nàng, bảo vệ nàng, coi nàng như trân bảo. Thế nhưng cô nhóc ngốc nghếch này có một số chuyện vẫn còn chưa thấu tỏ, vì vậy hắn không được vội vàng, phải kiên nhẫn dạy cho tiểu thê tử của mình biết như thế nào mới gọi là tình yêu.
…
Chẳng biết từ bao giờ, từ một người ôm chút tâm tư giả vờ ngốc nghếch mà đi quyến rũ Cố Cảnh Hàng, nhưng giờ đây, một vài cảm xúc không tên đang len lỏi trong lòng Tống Trường Minh. Theo thời gian trôi tình cảm ấy lại càng thêm chín muồi, khiến cho nàng biết rằng mình đã thật sự động lòng với hắn.
Càng ở bên Cố Cảnh Hàng, những ký ức bị phong ấn nhiều năm khiến nàng gặp ác mộng hằng đêm dần được kích hoạt, người trong giấc mộng cũng từ từ lộ rõ gương mặt trong đêm đen.
Nhớ lại năm xưa có hai đứa bé chơi rất thân thiết với nhau, đã từng có thời gian cô bé ôm chặt cậu bé và nói đi nói lại: "Muội sẽ trở thành đôi mắt của huynh, muội sẽ ở cùng huynh cả đời." Nhưng rồi biến cố xảy ra, cậu bé có đôi mắt sáng như sao lại trở nên mù loà, còn cô bé từ một người thông minh lại trở thành kẻ ngốc nghếch.
Có điều cô bé chỉ giả vờ ngốc mà thôi, còn cậu
Bình luận