Review Truyện Năm Tháng Kỳ Lạ Của Tôi



Năm Tháng Kỳ Lạ Của Tôi là một câu chuyện có Happy Ending, nhưng tác giả lại viết một kết cục dằn vặt như vậy cho Lý Đỗi Đỗi, mình thật sự không biết nên để tag HE hay SE nữa. 


NĂM THÁNG KỲ LẠ CỦA TÔI


Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, nam chính là ma cà rồng keo kiệt vắt cổ chày ra nước x nữ chính là họa sĩ truyện tranh, ngược nam, hài hước, cảm động, nhẹ nhàng, HE.
Độ dài: 85 chương + 3 PN
Tình trạng: Hoàn edit.
Warning: Review của mình sẽ nói về những gì mà mình ấn tượng nhất sau khi đọc truyện, điều này không tránh khỏi mình sẽ spoil hết các tình tiết hay của truyện nên các bạn cân nhắc khi đọc review nhé.
____
Tô Tiểu Tín là một nữ tác giả truyện tranh không mấy thành công, cô là một cô gái thành thị bình thường như bao người khác, bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn. Bố mẹ cô ngăn cấm nghề họa sĩ truyện tranh của cô, vốn đang rất bất lực trước cuộc sống hiện tại, một sự kiện đã xảy ra làm cho cuộc đời cô gái nhỏ Tô Tiểu Tín rẽ sang một hướng mới.
Trong một buổi tối cô đang trên đường thì bỗng bị một gã trộm cướp mất đồ ăn trên tay, Tô Tiểu Tín đã đuổi theo và chứng kiến một cảnh tượng đáng sợ, đó là tên trộm kia bỗng hóa thành người sói, sau đó lại xuất hiện một người đàn ông tóc vàng ngang ngược nói rằng cô đã biết bí mật của vật nuôi hắn, ngang ngược bắt cô đi.
Khi cô tỉnh dậy thì phát hiện mình đang ở một tòa chung cư nằm trên núi. Kỳ lạ hơn là, người dân trong chung cư này đều chẳng phải là con người, nào là mỹ nhân ngư, người sói, đến ma cà rồng, gọi chung những chủng loại không phải con người này là “phi nhân loại”. Bất đắc dĩ, Tô Tiểu Tín cũng đã trở thành thành viên của chung cư kỳ lạ này.
Chủ của tòa chung cư này là tên tóc vàng đã bắt cô đi đêm đó, hắn là một ma cà rồng bất tử tên là Lý Đỗi Đỗi. Lý Đỗi Đỗi luôn trưng ra vẻ mặt khó ở, luôn cau có khinh thường bất mãn đi đòi tiền thuê nhà của từng người. Từ khi dọn đến chung cư này ở, cuộc sống của Tô Tiểu Tín thay đổi hoàn toàn. Những phi nhân loại này sống cùng với một nhân loại là Tô Tiểu Tín vô cùng hòa hợp. 
Tác giả xây dựng tuyến nhân vật phụ vô cùng sinh động, có một ma cà rồng Lý Đỗi Đỗi luôn trông như oán hận cả thế giới, có mỹ nhân ngư Mỹ Mỹ mũm mĩm làm nghề bán cá ngoài chợ, có người sói nhút nhát nhưng có giọng hát hay, có mỹ nữ ma cà rồng Lý Bồi Bồi xinh đẹp nhưng thần kinh không bình thường, có cả một con mèo tên Hắc Cẩu chuyên xỉa xói móc mỉa người khác,... 
Tiếp xúc với một thế giới lạ lùng mà tưởng chừng chỉ có trong những tác phẩm viễn tưởng, nhân sinh quan của Tô Tiểu Tín cũng như thay đổi, coi như là được mở rộng tầm mắt. Tô Tiểu Tín vốn là tác giả truyện tranh nhưng cô không giỏi sáng tạo mà thiên về tả thực, cô đã vẽ một tác phẩm lấy hình tượng các phi nhân loại xung quanh mình, trong đó Lý Đỗi Đỗi là nam chính. Do tác phẩm quá sức thú vị và mang motif lạ nên rất thu hút độc giả, Tô Tiểu Tín dần dần có chỗ đứng hơn trong sự nghiệp, cuộc sống cũng dễ dàng hơn.
Nhưng việc một nhân loại như cô bước vào cuộc sống của phi nhân loại chẳng hề bình thường, Tô Tiểu Tín liên tục bị cuốn vào những vụ án do đủ thứ chủng loại lạ lùng gây ra. Nhưng hết lần này đến lần khác Lý Đỗi Đỗi đều luôn là người xuất hiện để cứu cô. Thật ra Tô Tiểu Tín luôn được những người bạn cùng chung cư nói rằng, họ khẳng định Lý Đỗi Đỗi có tình cảm với Tô Tiểu Tín, nhưng cô lại không hề tin tưởng. Bởi Lý Đỗi Đỗi luôn trưng ra bộ mặt khó gần, cô không cảm nhận được tình cảm của anh thì làm sao mà tin tưởng rằng anh thích cô được. Lo lắng cho cô gì chứ, chẳng qua là vì cô còn nợ tiền thuê nhà chưa trả thôi.
Nhưng trải qua hết sóng gió này đến biến cố khác, cả hai từng vào sinh ra tử, từng cùng nhau đối mặt với hiểm nguy, để rồi đến khi mọi chuyện đã được giải quyết hết, Tô Tiểu Tín mới đối diện với tình cảm chân thật trong lòng mình và cả hai mới xác định mối quan hệ. 
Thật ra đối với mình thì mạch truyện của “Năm tháng kỳ lạ của tôi” không thực sự ổn lắm. Mình cảm thấy tuyến tình cảm nhẹ nhàng và phân bố nhiều ở đoạn cuối truyện hơn hẳn. Tuy nhiên thì thế giới phi nhân loại được tác giả khắc họa vô cùng sinh động, tuyến nhân vật phụ đa dạng nhưng không hề gây cảm giác rối cho người đọc. Đó là một thế giới mà những nhân vật trong các câu chuyện huyền ảo được đặt trong bối cảnh hiện đại, lạ lùng nhưng hài hước, mới mẻ, đối với mình thì đây là một điểm cộng rất lớn.
Mình đã tưởng rằng đây là một câu chuyện hài hước nhẹ nhàng có kết thúc mỹ mãn nhưng mà đọc đến cuối truyện mình đã rất buồn. Bởi Tô Tiểu Tín vốn là nhân loại, là con người có sinh, lão, bệnh, tử, còn Lý Đỗi Đỗi lại là một ma

cà rồng bất tử tồn tại mãi với đất trời. Tự cổ chí kim biết bao nhiêu người cố chấp muốn tìm ra phương thuốc trường sinh, nhưng đối với người bất tử mà nói thì liệu trường sinh là một món quà hay là một sự nguyền rủa?
Lý Đỗi Đỗi và Tô Tiểu Tín gặp nhau, ở bên nhau nhưng rồi đến một ngày cô cũng phải mất đi, còn Lý Đỗi Đỗi tiếp tục sống với nỗi cô độc kéo dài vĩnh viễn. Mình đã từng khóc khi anh nói rằng, anh thà cô đơn mãi mãi chứ không thể chịu đựng cảm giác có được rồi lại mất đi. Chính trong kiếp nhân sinh đơn độc không có hồi kết của Lý Đỗi Đỗi, là Tô Tiểu Tín đã xuất hiện và trao tặng anh tình yêu cùng sự ấm áp chưa từng có. Cô là tình yêu duy nhất, là người quan trọng trong đời Lý Đỗi Đỗi. Nhưng đối với sự sống dài đằng đẵng của anh, tuổi đời có hạn của cô chỉ là một đoạn đường ngắn ngủi. 
Tô Tiểu Tín và Lý Đỗi Đỗi đều ý thức được thời gian ở bên nhau của họ là có hạn, vì vậy sau khi kết hôn hai người đã trân trọng từng giây từng phút bên nhau, mỗi ngày mới của họ là một trải nghiệm mới đầy thú vị, để những năm tháng ấy sẽ chẳng hề hối tiếc.
Nhưng rồi thời gian cũng cướp đi sinh mạng của người mà anh yêu nhất. Ngày hôm ấy Tô Tiểu Tín an yên rời khỏi nhân thế với nụ cười mãn nguyện, nhưng Lý Đỗi Đỗi vẫn phải sống tiếp cùng với ký ức về cô. Để rồi cuối cùng, Lý Đỗi Đỗi chấp nhận mạo hiểm để bước vào trong “khe hở thời gian”, anh có thể trở về những thời điểm trong quá khứ để gặp Tô Tiểu Tín một cách ẩn danh và âm thầm. 
Nhưng những lần gặp gỡ như vậy chỉ ngắn ngủi như một cái chớp mắt, anh phải ở trong “khe hở thời gian” để chờ đợi cơ hội gặp gỡ tiếp theo, “khe hở thời gian” là một nơi tối tăm không có bất kỳ sự sống nào, nhưng Lý Đỗi Đỗi đã chấp nhận ở trong đêm đen tĩnh mịch ấy vài năm, chỉ để chờ một khoảnh khắc được nhìn thấy Tô Tiểu Tín mà anh yêu ở quá khứ, cứ thế, lặp đi lặp lại.
Đây vốn là một câu chuyện có Happy Ending, nhưng tác giả lại viết một kết cục dằn vặt như vậy cho Lý Đỗi Đỗi, mình thật sự không biết nên để tag HE hay SE nữa. 
Nhìn chung đây là một bộ truyện rất thú vị, tác giả đã xây dựng một thế giới ngoài sự hiểu biết của con người vô cùng sinh động và độc đáo, mặc dù vẫn có một số tình tiết hơi chưa hợp lý và mạch truyện không cân đối nhưng mình vẫn rất đề cử. 
Đây vốn là một câu chuyện hài giải trí, nhưng đến chương cuối đột nhiên lại trầm đi hẳn, bởi vì rất ấn tượng với phân đoạn cuối truyện này nên đã viết nhiều một chút. Truyện đã mang lại cho mình rất nhiều cung bậc cảm xúc, từ hài hước đến bi thương, từ ngọt ngào đến cảm động, vì vậy bạn cũng hãy đọc và trải nghiệm nhé.

Đọc truyện tại: https://truyen247.net/cuoc-song-tot-dep-cua-toi-nam-thang-ki-la-cua-toi

Bình luận