Review Truyện Em Có Thể Nuôi Anh Không



Em Có Thể Nuôi Anh Không là một bộ truyện khá cảm động, vì tình yêu và sự hy sinh của Dung Dã dành cho Dụ Dao, là bộ truyện khiến tôi không ít lần thổn thức vì có chút "ngược nam" quá.


EM CÓ THỂ NUÔI ANH KHÔNG?


Tác giả: Xuyên Lan
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, trước ngược tâm nam, nam thâm tình, showbiz, nữ cường, nam mất trí nhớ, ngọt, sủng, HE.
Độ dài: 68 chương chính văn + 14 phiên ngoại Văn án: 
Vào một đêm mưa to, Dụ Dao nhặt được một thiếu niên xinh đẹp nhưng bị mất trí nhớ ở trước cửa nhà mình.
Thấy anh vừa đáng yêu vừa nghe lời, lại lạnh đến mức run lẩy bẩy, cô bất đắc dĩ đành phải mang về nuôi trong nhà.
Cô gọi anh là Nặc Nặc, dạy anh nói chuyện và làm việc, cùng anh ăn uống nghỉ ngơi.
Vốn tưởng rằng chẳng qua chỉ là một lần giúp đỡ ngắn ngủi, chẳng nghĩ ngợi sâu xa gì cả, cho đến ngày đó…
Nặc Nặc bị người ta đuổi đánh trong ngày tuyết lớn, cô sốt ruột đến mức phát điên lên, lúc tìm được anh ở ven đường giữa đêm khuya, anh đang co rúc bên cạnh đống tuyết, trong ngực ôm thật chặt một tờ giấy nhăn nhúm bẩn thỉu.
Trên giấy là dòng chữ xiêu vẹo do anh tự viết và vệt nước mắt: “Tôi có chủ.”
Đằng sau là một cái tên “Dụ Dao” và số điện thoại di động của cô.
Dụ Dao nghe thấy trái tim mình run lên.
Không bỏ được, không để mất được, vậy thì cô nuôi anh cả đời.
Nhưng nuôi rồi, Dụ Dao mới phát hiện đã xảy ra chuyện lớn.
Có một ngày, chú cún con đáng yêu nghe lời của cô đột nhiên khôi phục lại bình thường, biến thành nhị thiếu gia của nhà họ Dung, ai nghe thấy cũng sợ hãi, đuổi như đuổi vịt.
Một người quái đản máu lạnh, lòng dạ ác độc, có thể khuấy động cả một vùng trời, hết lần này tới lần khác…
Điên cuồng chắp hai tay dâng hết tất cả tài sản của mình ra, xin cô tiếp tục nuôi mình.
----------------------------------------
Phật nói, năm trăm lần ngoảnh mặt nhìn nhau kiếp trước, mới đổi được một lần gặp gỡ kiếp này. 
Vậy Dụ Dao và Nặc Nặc của cô đã phải ngoảnh lại nhìn nhau bao nhiêu lần để được bên nhau như hiện tại? Nếu mỗi cuộc gặp trong đời đều là duyên phận, vậy rốt cuộc nhân duyên giữa Dụ Dao và Nặc Nặc sâu đậm đến đâu, để rồi vào đêm mưa ấy, cô đã gặp được anh?
Có lẽ nhìn nhau bao nhiêu lần cũng không còn quá quan trọng, bởi chỉ biết kiếp này, khi Dụ Dao quyết định cứu vớt Nặc Nặc, cuộc đời lại đem đến cho cô một người đàn ông yêu cô sâu đậm. Yêu bằng hết thảy tâm hồn và thể xác mình. 
Dụ Dao từng là một diễn viên nổi tiếng, bởi cô vừa có nhan sắc lại vừa có thực lực. Cô tham gia không ít dự án phim và cũng giành được vô số giải thưởng lớn nhỏ. Nhưng không ngờ, vì một lần từ chối lời mời của Dung nhị thiếu gia - Dung Dã, đại ác ma có tiếng trong giới mà ai ai cũng khiếp sợ, Dụ Dao dính nạn phong sát, sự nghiệp của cô cũng theo đó đi xuống. Bộ phim Dụ Dao đang đảm nhiệm bị đổi diễn viên, giải thưởng cũng vụt khỏi tay cô. Lễ trao giải kết thúc, trời mưa tầm tã.
Dụ Dao mang tâm trạng chán nản và tức giận quay về khu nhà cũ cô đang sống, và trong đêm mưa đó, Dụ Dao "nhặt được" một thiếu niên tuấn tú ven đường. Anh ngồi trong chiếc hộp cũ kỹ, bộ dạng hấp hối, vậy mà liều chết bám chặt lấy gấu váy của Dụ Dao như thể bám lấy chiếc phao cứu sinh cuối cùng trên biển.
Dụ Dao đã không chút do dự mà liên hệ ngay với cảnh sát, nhằm để tìm hiểu thêm thông tin của anh. Có điều cảnh sát tra khảo mãi cũng chẳng được gì, chỉ có thể kết luận anh đã mất trí nhớ tạm thời. Dụ Dao phải xử lý sao đây? Từ sau khi cha mẹ xảy ra chuyện qua đời, Dụ Dao dần dần trở nên lạnh nhạt khép kín. Thân cô còn lo chưa xong, hơi đâu lo cho một tên vô gia cư lưu lạc đến nơi này? Đã vậy anh còn là người mất trí? Cứ như vậy, Dụ Dao đành phải nhẫn tâm phối hợp với cảnh sát, để họ tìm cách đưa anh đến trại cứu trợ.
Vốn tưởng nhân duyên giữa hai người đã chấm dứt, nhưng dường như chấp niệm của chàng trai ấy với Dụ Dao quá lớn, lớn tới mức anh đi bộ vượt chặng đường cả chục cây số, lao đến giải vây cho Dụ Dao khỏi âm mưu của kẻ hãm hại khi cô suýt bị làm nhục. Cả ngày lang thang trên đường, chưa được ăn gì, cũng chưa kịp nghỉ ngơi, anh lại sẵn sàng đưa tặng cho Dụ Dao cây lạp xưởng và hộp sữa bò anh nhận được từ trại cứu trợ, như dâng lên cô báu vật trân quý duy nhất của anh.
Phòng tuyến tự vệ của Dụ Dao cuối cùng cũng sụp đổ thật rồi! 
Một người dù bị cô "vứt bỏ", vẫn không quản ngại mà trở lại bên cô, bảo vệ cô, dành tặng cô những thứ quý giá nhất. Dù biết anh có vấn đề trí não, dù biết hiện tại tình hình kinh tế của cô không quá dư dả để chi thêm khoản phí nào, Dụ Dao vẫn nhận trách nhiệm chăm sóc anh.
Cô đặt tên cho anh là Hứa Nặc. Cô dạy anh viết chữ, mua giường ngủ mới cho anh, mua đồ ăn ngon cho anh, lại vì anh chấp nhận quay lại giới giải trí đầy rẫy góc khuất mà cô vô cùng ghét. Cô hy vọng kiếm thêm chút phí để giúp anh có điều kiện sống tốt hơn. 
Tình cảm và sự quan tâm chăm sóc của Dụ Dao đặt không hề sai chỗ. Nếu cả thế giới đang hướng mũi kiếm vào cô thì thật kỳ lạ, Hứa Nặc lại là người tình nguyện thay cô hứng chịu tổn thương ấy. Anh vì cô mà học cách đi làm thêm, muốn kiếm chút tiền mua hoa tặng cô. Anh vì cô mà chấp nhận làm một "chú cún" ngoan ngoãn, nghe lời, để tránh phiền phức nhất có thể xảy đến với cô. Anh vì cô mà khắc gỗ đến trầy cả máu tay mấy ngày, vì muốn tặng cô bộ váy đẹp đi dự tiệc. Người khác sợ hãi Hứa Nặc vì bản năng anh là người rất hung dữ, máu lạnh, bạo lực, nhưng trước mặt Dụ Dao, anh đã thu lại hết sự máu lạnh của mình, yên phận làm cún cưng bên cạnh cô.
Mọi sự nguy hiểm, chống đối của anh đều xuất phát từ việc phải liều cả tính mạnh, an nguy của bản thân để có thể ở bên Dụ Dao, để có thể bảo vệ cô từng chút, bởi thế, Dụ Dao thực sự rung động. Cô tình nguyện trao cả trái tim và thể xác cho Hứa Nặc, cho người đàn ông tự tay cô chăm sóc dạy dỗ này. Vậy mà cuối cùng lại phát hiện ra một bí mật động trời.
Người vừa giây trước ôm cô đầy ngọt ngào, giây sau đã lạnh lùng nói, cô chẳng là gì trong mắt anh cả. Dung nhị thiếu ác ma trong mắt mọi người, người nhẫn tâm phong sát cô với Nặc Nặc ngây thơ, ngoan ngoãn chính là một!
Cả người Dụ Dao như đông cứng, đau đớn đến mức cô khó thở được…
Thực chất, Dụ Dao không biết, ác ma đầy tàn nhẫn ấy, đã yêu thầm cô rất lâu rồi, từ giây phút gặp gỡ còn nhỏ, khi sợi chỉ đỏ âm thầm gắn kết cô và anh lại với nhau. Nhưng vì hoàn cảnh sống bắt buộc, vì bí mật phức tạp và đáng sợ ẩn sau nhà họ Dung, vì bí mật liên quan tới cái chết của cha mẹ Dụ Dao, Dung Dã đành phải tuyệt tình với cô trước mặt người khác. Nhưng chưa một giây phút nào, Dung Dã có thể quên cô. Chưa một giây phút nào, anh ngừng tự trách bản thân. Trong suốt toàn bộ cuộc đời của Dụ Dao, luôn có Dung Dã âm thầm đứng sau bảo vệ cô, sắp xếp giúp cô mọi thứ thật chu toàn. 
Khi Dụ Dao bị bạn bè ở trường cấp hai bắt nạt, là anh khiến kẻ bắt nạt cô phải chuyển trường.
Khi Dụ Dao gặp tai nạn sập núi ở nơi cắm trại, bị kẹt lại trên núi tưởng chừng mất mạng, là Dung Dã một mình vượt đá núi hiểm trở, cõng cô đi suốt con đường gập ghềnh.
Anh tựa như vị thần bảo hộ thầm lặng, thay cô làm tất cả mọi thứ mà không cầu hồi đáp. Vị thần hộ mệnh duy nhất chỉ thuộc về Dụ Dao. Nơi nào có Dụ Dao, sẽ có một Dung Dã thay cô trải đường. 
Dù sau này gặp chuyện, bị hãm hại mất trí nhớ, người đầu tiên và duy nhất Dung Dã khắc sâu vẫn là Dụ Dao. Hứa Nặc thuần khiết, ngây thơ chính là phần bản tính sâu thẳm nhất Dung Dã đã cố gắng giữ lại để đối diện với Dụ Dao. Một Dung Dã luôn tự ti về bản thân, nhưng vẫn bất chấp mà dành tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất cho người con gái anh thầm yêu suốt gần hai mươi năm. Cả đời Dung Dã, cái gì cũng không có, gia tộc ép anh phải tắm trong máu lửa, duy nhất còn lại là tình yêu sâu sắc với Dụ Dao. Anh chỉ cần ở trong bóng tối xấu xa nhơ nhuốc, còn đỉnh cao vinh quang, nơi tràn ngập ánh sáng, để Dụ Dao của anh đứng là đủ.
"Anh là Nặc Nặc, là Dung Dã. Dù sống hay chết, cả đời này đều là tín đồ trung thành nhất của em"
"Dụ Dao, em dạy cho Nặc Nặc nói chuyện, viết chữ, dạy cậu ta khóc, dạy cậu ta cười."
"Vậy cũng dạy cho A Dã, làm thế nào mới có thể được em yêu, được không?"
"Dao Dao, cầu xin em yêu anh, được không?"
"Em có thể nuôi anh không" là một bộ truyện khá cảm động, vì tình yêu và sự hy sinh của Dung Dã dành cho Dụ Dao, là bộ truyện khiến tôi không ít lần thổn thức vì có chút "ngược nam" quá. Đặc biệt, nữ chính Dụ Dao được xây dựng mạnh mẽ, lý trí và cũng hết mình trong tình yêu với Dung Dã càng khiến tôi yêu thích hơn nữa. Nếu cần tìm đọc một bộ truyện showbiz mới lạ, tôi tin đây sẽ là bộ truyện khiến bạn ấn tượng khó quên. Có thể bạn sẽ khóc ròng vì ghen tỵ với những phân cảnh ngược "cẩu độc thân" khi mà Dung nhị thiếu ngoài lạnh, trong lại sủng ái Dụ Dao vô cùng đấy! Bạn hãy đọc thử và cảm nhận nhé!

Advertisement

Bình luận