Review Truyện Dê Con Có Cái Đuôi Màu Xanh



Hứa Diễn Đường là kiểu người vừa nhìn đã thấy đáng yêu, nhìn kĩ sẽ thấy xinh đẹp, là kiểu đẹp nhưng không chói mắt, bên khóe miệng còn có lúm đồng tiền, cười lên vô cùng ngọt.


DÊ CON CÓ CÁI ĐUÔI MÀU XANH
Tác giả: Tịch Bát Gia Tử.
Thể loại: H văn, vườn trường, HE.
Độ dài: 27 chương + lời kết của tác giả.
Tình trạng: Hoàn edit.
Lưu ý: Truyện không khóa.
___________________
Văn án:
Hứa Diễn Đường thường xuyên mơ thấy mình bị hôn bởi một chú dê con có cái đuôi màu xanh.
Trong mắt của Hứa Diễn Đường, Điền Quý Hành vẫn luôn là một chú dê con ngoan hiền, vô hại.
Cho nên, lúc cô nhìn thấy điếu thuốc giữa đầu ngón tay của Điền Quý Hành, cô lẩm bẩm: “Đây là thuốc lá, không phải cỏ mà…”
Rồi Điền Quý Hành giữ chặt cô, nói: “Mình không ăn cỏ, mình ăn thịt.”
Một tay nam chính giả heo ăn thịt hổ.
18 năm nữ chính làm con thỏ ở hang cọp.
Nữ chính: Thật sự tôi không phải là fuckgirl đâu, chỉ là hơi bị chậm hiểu mà thôi.
Nam chính: Thật sự là tôi bị hành cho thảm luôn, chẳng lẽ do tôi trưởng thành sớm nên bị nhạy cảm chăng.
Chủ yếu là cốt truyện.
Thịt chỉ là phụ, thịt xuất hiện ở mấy chương gần cuối.
________________
Định nghĩa của việc trở thành bạn là gì?
Là Hứa Diễn Đường cho Điền Quý Hành một viên kẹo, Điền Quý Hành nhận lấy viên kẹo đó. Hứa Diễn Đường làm bạn cùng bàn với Điền Quý Hành suốt 6 năm, từ lớp 1 đến lớp 6. Các bạn học trong lớp phát hiện, Điền Quý Hành trầm tính lại thích đi theo Hứa Diễn Đường. Hứa Diễn Đường dùng 5 đồng trong hộp bút của Điền Quý Hành để mua que cay ở quầy bán đồ ăn vặt, 5 đồng có thể mua 5 que, Hứa Diễn Đường ăn 5 que, Điền Quý Hành không ăn que nào. Giờ thể dục, Điền Quý Hành vừa uống sữa, vừa ngồi trên cầu thang xem Hứa Diễn Đường nhảy dây. Hứa Diễn Đường đội vương miện nhỏ trên đầu, Điền Quý Hành là người duy nhất nói nó xinh. Còn có một bí mật nhỏ cậu chưa nói với cô, Điền Quý Hành muốn được học chung trường cấp 2 với Hứa Diễn Đường.
Hứa Diễn Đường 12 tuổi chia tay Điền Quý Hành 12 tuổi ở ngoài cửa thôn. Hứa Diễn Đường trước khi đi còn lấy một đồ vật nhỏ từ trong cặp xách nhét vào tay Điền Quý Hành để dỗ cậu nhóc không khóc. Đến khi chiếc xe khuất dần ở phía xa, cậu mới mở lòng bàn tay ra, trong tay là một cái dây thun màu đen, được trang trí bằng một bông hoa hướng dương.
***
Ngày 1 tháng 8 là ngày khai giảng của học sinh lớp 12 trường THPT Số 1. Điền Quý Hành là học sinh đại diện, phải đến trường sớm để chuẩn bị cho đại hội động viên học sinh 12. Chàng trai với vóc dáng cao, da trắng, lông mi dài đậm, tóc được cắt ngay ngắn, đứng trên bục với tinh thần thong thả khí chất. Bả vai rộng, vì cao gầy nên vạt áo đồng phục có hơi rộng, bị gió thổi lung lay. “Tinh tế” và “yếu ớt” là hai từ Hứa Diễn Đường hình dung về cậu. Đã 3 năm rồi họ chưa gặp lại nhau, cậu cứ như là liều thuốc của cô vậy. Ba năm nay cậu đã cao hơn rất nhiều, hơn nữa còn gầy đi, không như trước kia vừa cong môi là cằm có thể có 3 ngấn thịt.
Hứa Diễn Đường là kiểu người vừa nhìn đã thấy đáng yêu, nhìn kĩ sẽ thấy xinh đẹp, là kiểu đẹp nhưng không chói mắt, bên khóe miệng còn có lúm đồng tiền, cười lên vô cùng ngọt. 
Bởi vì Điền Quý Hành lúc nhỏ rất thích uống sữa cho nên, Hứa Diễn Đường thấy cậu rất giống dê con. Sau này mới biết được rằng dê con không cần phải uống sữa để lớn lên, mà dê con ăn cỏ, nhưng ấn tượng Điền Quý Hành là dê con vẫn luôn in sâu trong đầu Hứa Diễn Đường. Bởi Hứa Diễn Đường thích dê, vì nó có lông mềm xù xù, với cả dê con này, có đôi mắt đen láy, có lúc còn tít mắt. Mặc dù Hứa Diễn Đường không muốn tránh né Điền Quý Hành, nhưng ngay ngày đầu tiên đi học đã đụng mặt cậu, cậu ấy đang phải trực sao đỏ, cho nên chỉ kịp nói một câu với cô: “Tan học chờ mình.”
Vậy rốt cuộc, họ sẽ nói gì với nhau sau chừng ấy năm xa cách? Mọi người hãy đón đọc “Dê con có cái đuôi màu xanh” để biết thêm thông tin chi tiết!! 
Cảnh báo: Đây là một câu chuyện thanh xuân vườn trường đáng yêu, nhẹ nhàng và ngọt ngào!!
________
Các trích dẫn, lời thoại trên lấy từ link đọc, một vài ý đã qua chỉnh sửa.

Advertisement

Bình luận