Review Truyện Chỉ Ngoan Với Em



Chỉ Ngoan Với Em là bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt và không hề có sóng gió gì, truyện rất thích hợp cho các bạn yêu thích thể loại điền văn và đủ kiên nhẫn để đọc hết thể loại này.


CHỈ NGOAN VỚI EM


Tác giả: Trì Anh
Thể loại: Hiện đại, điền văn, thanh mai trúc mã, siêu sủng, siêu ngọt, siêu nhẹ nhàng, thanh xuân vườn trường đến trưởng thành, sạch, HE.
Độ dài: 46 chương chính văn
Tôi từng nghe một câu rất hay thế này. "Chúng ta sẽ không hề biết trước đây bản thân đã cô đơn thế nào, cho tới khi người ấy xuất hiện". 
Có lẽ Giang Tùy sẽ chẳng thể nào ngờ được, có một ngày cuộc sống tẻ nhạt vô vị của anh lại trở nên ấm áp, đầy màu sắc đến thế, nhờ có sự xuất hiện của Vân Thư. Cô bé ấy tựa như ánh nắng đầu xuân, xua đi lạnh giá nơi anh, cũng như một nốt âm cao trong bản nhạc trầm buồn trong cuộc sống của anh. Một sự quen biết tưởng chừng tình cờ, lại khuấy động trái tim anh đến sau này.
Giang Tùy là một nam sinh thông minh, học rất giỏi, ngoại hình tuấn tú, nhưng tính cách lạnh lùng, ít nói, lại luôn tách biệt với mọi người. Để thuận tiện cho việc đi học, anh thuê một căn chung cư cạnh trường, sống ở đó đến khi tốt nghiệp cấp ba. Dù sống ở đây khá lâu rồi, Giang Tùy chưa hề giao tiếp cùng hàng xóm, gặp ai cũng giữ bộ mặt lạnh, bởi thế nhiều người không yêu thích gì anh.
Trái ngược với anh, là cô bé Vân Thư, con gái của Vân Tùng, phòng ở ngay cạnh bên phòng Giang Tùy. Vân Thư hoạt bát đáng yêu, lại rất ngoan ngoãn lễ phép nên mọi người ai cũng yêu quý cô bé. Vốn dĩ thiếu niên Giang Tùy tuổi 18, lạnh nhạt học giỏi, và cô bé Vân Thư mới 12 tuổi, trẻ con, ngây thơ, nhút nhát sẽ không quen biết gì nhau, nếu không nhờ vào đêm mưa hôm đó. Mẹ của Vân Thư bệnh nặng nên bố cô bé phải vào viện chăm sóc mẹ, đành để Vân Thư ở nhà một mình. Hôm đó mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đùng, từ bé Vân Thư đã sợ sấm nên chỉ biết ngồi co ro ở góc phòng mà khóc. Tiếng khóc ấy đã lọt vào tai Giang Tùy khi anh đang tập trung làm bài tập.
Ban đầu anh không định để tâm, nhưng tiếng khóc của cô bé cứ vang lên không ngừng, làm xao nhãng tâm trí anh. Vậy nên Giang Tùy dứt khoát đứng lên, chạy sang phòng bên, định tìm cô bé đang khóc kia để nhắc nhở. Nào ngờ vừa gõ cửa, chưa kịp để anh nói gì, bóng dáng nhỏ bé của Vân Thư đã nhào vào lòng anh, ôm chặt lấy anh mà run rẩy.
Từ đó, một Giang Tùy luôn cô độc trong thế giới của mình, lại dần dần thay đổi. Anh không thích ai quấy nhiễu không gian yên tĩnh ở phòng mình, lại để Vân Thư tùy ý vào phòng anh, chơi game, đọc truyện tranh, nói chuyện lan man không dứt. Giang Tùy ghét đồ ăn vặt, lại vì Vân Thư mà miễn cưỡng ăn đồ cô đưa, còn đến siêu thị chọn đồ cho cô bé rất lâu. Anh luôn lạnh lùng, thờ ơ với mọi người xung quanh, lại có thể kiên nhẫn dỗ dành, cưng chiều một cô bé, không muốn thấy cô bé buồn. Mọi người xung quanh cứ nghĩ tình cảm đó chỉ đơn thuần là sự yêu thương của một người anh lớn dành cho cô em gái nhỏ, nhưng không ai biết, giây phút Vân Thư nhào vào lòng Giang Tùy đêm mưa ấy, cũng là giây phút cô bé nhỏ nhắn này đã đánh động trái tim anh mất rồi.
Giang Tùy cứ thế ở bên chăm sóc Vân Thư, nhìn cô bé lớn lên từng ngày. Thậm chí, anh cùng Vân Thư trải qua những ngày tháng buồn đau, tuyệt vọng nhất, khi mẹ cô bé qua đời vì bệnh nặng, bố cô bé lại suy sụp nhập viện. Vân Thư đáng thương như vậy, chỉ có thể để anh coi là bảo bối, đặt vào lòng mà sủng ái cả đời. Nếu Vân Thư đã không may mắn không có mẹ ở bên, bố phải bận đi làm kiếm tiền, vậy hãy để anh thay thế bố mẹ mà cưng chiều cô.
Nhưng anh đã không nhận ra, cô bé ngày nào còn nũng nịu bám theo anh, ngọt ngào mỉm cười với anh, lại trưởng thành hơn và dần rời xa vòng tay của anh. Từ khi anh rời chung cư này lên thành phố học đại học và Vân Thư vào cấp ba, tựa như có khoảng cách xa hơn giữa hai người. Biết tin bà nội Vân Thư mất, anh vội về lại nơi cũ. Gặp lại Vân Thư sau bao ngày tháng xa cách, anh muốn ôm cô vào lòng an ủi, lại là thái độ khách sáo của cô, cùng việc né tránh anh xoa đầu. Không chỉ vậy, bên cạnh Vân Thư còn có một người bạn hàng xóm ưu tú chẳng kém Giang Tùy năm xưa.
Công chúa anh đặt trong tim mà yêu thương, nâng niu suốt từ khi cô còn nhỏ đến hiện tại, sao anh có thể chấp nhận buông tay dễ dàng vậy được. Thế là Giang Tùy bắt đầu tìm cách để được ở gần Vân Thư hơn, tích cực quan tâm chăm sóc cô như trước, xoá bỏ khúc mắc hiểu lầm của Vân Thư với anh. Mối quan hệ giữa hai người đáng lẽ sẽ chỉ dậm chân tại mức anh trai - em gái hàng xóm nếu không nhờ một lần say rượu, rượu vào lời nói thật lòng, đã thay đổi quan hệ giữa Giang Tùy và cô gái nhỏ của anh.
Nếu để đánh giá toàn bộ, tôi thấy "Chỉ ngoan với em" không quá đặc sắc, duy chỉ có điểm nổi bật chính là độ sủng ngọt từ đầu tới cuối cả bộ truyện, nhất là tình cảm mà Giang Tùy dành cho Vân Thư. Mẹ ơi, cứ như đổ cả hũ đường vào miệng người đọc vậy!!! Nếu mười năm trước, Vân Thư là cô gái bé nhỏ mà Giang Tùy chỉ muốn mãi mãi cưng chiều thì mười năm sau vẫn vậy, có chăng lần này, Vân Thư đã trở thành cô gái sánh bước bên anh trọn đời. Cái cách Giang Tùy chăm sóc Vân Thư, từ bảo vệ cô bé còn ngây thơ tới việc bảo vệ, độc sủng "cô bạn gái" nuôi từ bé thật đáng ghen tỵ và ngọt ngào không chịu nổi. Chẳng hạn như một lần, khi được cô gái khác tặng quà rồi tỏ tình, giây trước Giang Tùy vừa bảo không quen nhận quà của người lạ, giây sau đã mỉm cười dịu dàng nói với Vân Thư, là quà cô tặng anh sẽ nhận, vì cô không phải người lạ. Đó, lật mặt nhanh chưa :))) Giang Tùy hiện lên như bao soái ca khác, anh tài giỏi, anh thông minh nhưng lại cô độc trong cuộc sống, lại vì hoàn cảnh gia đình không vui mà luôn thấy nhàm chán, đánh mất hy vọng. Và một Vân Thư ngốc nghếch với trái tim ấm áp, nhút nhát mà cũng thật cứng rắn là người hợp với anh hơn hết thảy. Chỉ có Vân Thư mới được quyền nhận tình yêu của anh, nhận tất cả những gì anh có thể trao cho cô. 
"Anh cũng thích em, thích đến mức trong tim không chứa được người khác.”
"Thư Thư, anh yêu em, rất yêu, rất yêu em.”
Tất nhiên, cũng chỉ có Vân Thư mới xứng với tình yêu ấy của Giang Tùy. Khi tất cả các cô gái đều chỉ nhìn vào vẻ ngoài của Giang Tùy, nhìn vào khả năng học tập xuất chúng của anh, Vân Thư lại nhìn thấu nỗi mệt mỏi và áp lực của anh. Khi hàng xóm dựa trên vẻ bề ngoài và gia cảnh mà đánh giá Giang Tùy, cũng là Vân Thư dũng cảm đứng ra cất lên tiếng nói bảo vệ Giang Tùy. Sau đó ấm ức rơi nước mắt vì thương anh, vì không có cách nào để khiến mọi người hiểu tốt về anh hơn. Tuy Vân Thư hiện lên không quá đặc biệt và có thể khá "bánh bèo, ủy mị" trong mắt nhiều bạn nhưng đến cuối cùng, sự yếu đuối của cô vẫn chỉ thể hiện trước mặt Giang Tùy, trước mắt người con trai cô mến mộ từ khi còn bé. Vân Thư như vậy, mới là cô bé Vân Thư của Giang Tùy.
"Em không sợ, cho dù ai không đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, em cũng sẽ không buông tay."
"Chỉ ngoan với em" là bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt và không hề có sóng gió gì. Cả truyện chỉ hiện lên mạch tình cảm chậm rãi từ quãng thời gian khi còn bé đến khi trưởng thành của Vân Thư với Giang Tùy, là tình cảm trước sau như một mà Giang Tùy dành cho cô. Truyện rất thích hợp cho các bạn yêu thích thể loại điền văn và đủ kiên nhẫn để đọc hết thể loại này. Bạn đã tìm được cho mình một "soái ca hàng xóm" thế này chưa? Hãy đọc truyện và cảm nhận nhé!

Advertisement

Bình luận