Review Truyện Bạo Quân Có Một Hoàng Hậu Thích Diễn Trò



Bạo Quân Có Một Hoàng Hậu Thích Diễn Trò của Tử Thuyết Thả Bạch là một bộ truyện hay các bạn có thời gian hãy đọc nó nhé


BẠO QUÂN CÓ MỘT HOÀNG HẬU THÍCH DIỄN TRÒ


Tên gốc: Hoàng hậu diễn tinh của bạo quân
Tác giả: Tử Thuyết Thả Bạch
Thể loại: Cổ đại, xuyên sách, nữ phụ văn, cung đấu - gia đấu, bạo quân từ trong xương có thể nghe được tiếng lòng “chân thật” của nữ chính x hoàng hậu thích diễn trò mèo giương nanh múa vuốt, #SỦNG_NGỌT, nhẹ nhàng, hài hước, HE
Độ dài: 72 chương
Tình trạng: Hoàn cv - chưa edit.
Trước khi trở thành Thẩm gia tiểu thư, Thẩm Lăng chỉ là một cô nương được nuôi dưỡng ở nông thôn. Nàng vốn dĩ là Thẩm tiểu thư hàng thật giá thật, đáng tiếc bởi vì ân oán của đời trước mà bị đánh tráo ra ngoài, cho đến khi cập kê mới được đón trở lại. 
Nhưng trước trước đó nữa, Thẩm Lăng cũng không phải là “Thẩm tiểu thư” bị đánh tráo kia, nàng là một cô gái ở hiện đại, mỗi ngày đúng giờ đi làm công, sống một cuộc sống rất bình thường. Cho đến khi vô tình trượt ngã, tỉnh dậy liền xuyên thành nữ phụ ác độc trong cuốn tiểu thuyết nào đó nàng từng đọc.
Thiên kim tiểu thư thật trở về vốn nên được phụ mẫu thương yêu, huynh trưởng cưng chiều, bù đắp những năm tháng vất vả, khổ sở mà nàng từng phải chịu. Nhưng đáng tiếc, trong cuốn tiểu thuyết này, vai diễn của nàng chỉ là một nữ phụ pháo hôi*, sinh ra là để làm nền cho giả thiên kim nữ chính kia. 
Theo đúng nguyên tác, Thẩm Lăng sẽ phải vào vai nữ phụ cử chỉ thô tục, tính tình ác liệt lại nóng nảy, luôn luôn nhắm vào nữ chính, phá hoại tình cảm của nữ chính và huynh trưởng nam chính của mình, cuối cùng nhận lấy kết cục thê thảm.
Nếu đã biết trước vận mệnh thì chỉ có kẻ ngốc mới bước lại trên con đường đó. Vì thế, Thẩm Lăng quyết phải tìm lối thoát cho bản thân, rời xa nam nữ chính, sống cuộc đời cá mặn của riêng mình. Nhưng mà nghĩ thì dễ hơn làm, nàng chỉ là một nữ tử nhỏ bé, một thân một mình cô quạnh ở cổ đại, làm sao mới có thể tìm được lối thoát đây?
Thế là, trong lúc bí quá hóa liều, Thẩm Lăng quyết định vào cung tuyển tú. Thuận lợi bước qua sơ tuyển, thế nhưng nàng chợt nhớ ra, người có khả năng trở thành phu quân tương lai của mình là một bạo quân. Dù chỉ được miêu tả qua vài nét bút ít ỏi, dù cũng chỉ là một nhân vật pháo hôi, rất nhanh sẽ bị nam chính lật đổ, thế nhưng chỉ cần Tạ Nguyên Tuần còn một hơi thở, thì chàng vẫn luôn là một sự tồn tại nguy hiểm.
Thẩm Lăng ngàn cầu vạn khẩn, chỉ mong hoàng sủng không rơi vào người mình. Thế nhưng, không biết có phải là nhờ sự may mắn chó chết của những người mạng mệnh xuyên không hay không, Thẩm Lăng lại bị bạo quân Tạ Nguyên Tuần chọn trúng, còn trở thành phi tần được sủng ái nhất hậu cung. Vì bảo vệ mạng nhỏ, Thẩm Lăng chỉ có thể ở trong lòng sợ hãi, nuốt nước mắt, ngoài mặt lại giả vờ tươi cười, vận dụng kỹ thuật diễn thần sầu của mình để lấy lòng bạo quân.
Tạ Nguyên Tuần nhìn hoàng hậu trước mặt diễn lại diễn, còn có giả bộ lau đi mấy giọt nước mắt cá sấu nặn không ra kia cười nhạt. Nàng diễn đi, diễn nữa cho trẫm xem! Bởi vì nàng nghĩ gì, ta đều có thể nghe được hết! Cô nương thú vị như nàng, đã thành công thu hút sự chú ý của trẫm rồi!!!
***
Kiếp trước, Thẩm Lăng chỉ là một cô gái bình thường, ngày đi làm công, tối về nhà, cuộc sống bình đạm. Thế rồi có một ngày, bởi vì hàng xóm lầu trên đổ nước lung tung khiến cô trượt ngã, mở mắt dậy đã trở thành Thẩm tiểu thư thất lạc của Thẩm phủ. 
Kiếp trước, Thẩm Lăng cũng từng có một gia đình không hạnh phúc, không nhận được tình thương của cha, mỗi ngày còn phải mệt mỏi đối phó với mẹ kế. Cứ ngỡ, xuyên thành thiên kim bị đánh tráo, thất lạc nhiều năm được tìm trở về sẽ nhận được sự yêu thương của gia đình. Nhưng, trên dưới Thẩm gia có kẻ nào là không ích kỷ? 
Phụ thân chỉ nhìn vào giá trị, mẫu thân luyến tiếc công sức bỏ ra trên người nữ nhi hờ. Huynh trưởng, thôi… nam chính sao có thể nhìn nữ chính không vừa mắt. Thế là, Thẩm Lăng lần nữa trở thành một kẻ thừa trong gia đình. Dẫu sao thì nàng cũng đã quen với tình thân lạnh bạc, chỉ cần có thể sống tốt, vậy thì thứ tình cảm phù phiếm xa hoa kia nàng cũng không cần.
Xét cho cùng, quyết định vào cung tuyển tú cũng là bởi vì đã chẳng còn hy vọng với tình thân. Thế nhưng, không ngờ, thâm cung sâu như biển kia còn thách thức khả năng sống còn của nàng. Muốn toàn mệnh, nhất định phải diễn, diễn hết sức mình, diễn

đến mức bản thân cũng tin là thật, diễn đến mức mang cả trái tim ra lúc nào không hay.
Có lẽ lúc bắt đầu, quả thật nàng chỉ mang suy nghĩ nịnh hót, muốn được sống để ở bên cạnh Tạ Nguyên Tuần. Nhưng mà, cũng có lẽ bọn họ là cùng một dạng người, đều là những kẻ cô độc trên cuộc lữ hành của mình, thế nên vận mệnh mới an bài cho bọn họ gặp được nhau, trở thành bạn lữ.
Biến thành một bạo quân, nếu không phải do bóng ma quá khứ thì cũng có lẽ là bởi vì xuất thân hèn mọn. Thế nhưng, có những bạo quân được tạo ra đơn giản là trong xương máu đã mang tính tình như vậy. Tạ Nguyên Tuần xuất thân cao quý, vừa sinh ra đã được khâm định làm Thái tử Đông Cung. Cho dù niên thiếu càn rỡ thế nào, cũng chưa từng bị trách phạt, một đường thuận lợi bước lên ngôi cửu ngũ, cứ như vậy trở thành bạo quân.
Có lẽ, sinh ra trong vũng nước đục hoàng cung, từ nhỏ đã chứng kiến những chuyện dơ bẩn nhất khiến chàng chẳng còn thiết tha gì với thế giới này. Chàng chỉ muốn đùa giỡn những kẻ quý tộc kia, chỉ muốn phóng túng theo sống theo ý muốn của chàng. Không thích thì giết, dù sao, những kẻ đứng trước mặt chàng kia cũng chẳng có ai là trong sạch.
Triều đại sụp đổ thì thế nào, có liên quan gì đến chàng? Cuộc đời này với chàng vốn chẳng có gì đáng lưu luyến, cho đến một ngày, chàng gặp được một cô nương. Vào ngày tuyển tú, chàng kề dao lên cổ nàng hỏi có đáng sợ không, trước mắt nàng run bần bật, còn giả bộ mạnh mẽ lắc đầu. Thế nhưng, chàng nghe được trong lòng nàng đang mắng chàng đến máu chó đầy đầu.
Lúc bắt đầu còn tưởng mình hoang tưởng, thế nhưng, sau vài lần kiểm nghiệm, Tạ Nguyên Tuần phát hiện bản thân thực sự có thể nghe được tiếng lòng của Thẩm Lăng. Nàng khơi lên sự thích thú trong lòng chàng, khiến chàng cảm thấy thú vị. Vốn dĩ chỉ muốn nuôi nàng như chim hoàng yến để mua vui, lại không biết từ bao giờ, nàng chiếm hết mọi sự chú ý cùng quan tâm của chàng.
Ngay từ giây phút đầu tiên chàng đã biết, bọn họ thuộc về cùng một thế giới. Là nàng cho chàng khát vọng bước tiếp, là nàng khiến chàng có ý niệm muốn bảo vệ một người, muốn xây lên một thành chỉ vững chắc để nàng vui vẻ nhảy nhót ở bên trong.
Cuộc đời này vốn cho rằng bản thân chỉ là kẻ cô độc, lại bởi có sự xuất hiện của người, hoang mạc hoang vu bỗng hóa đại dương xanh thẳm. Trong cuộc lữ hành dài đằng đẵng đó, bởi vì có người nên chẳng còn thấy cô đơn. 

Bình luận