Review Truyện A Châu



A Châu chắc hẳn sẽ là nhân vật vô cùng quen mặt đối với các bạn đã từng đọc hoặc xem bộ tiểu thuyết "Thiên Long Bát Bộ" của cố nhà văn Kim Dung.


A CHÂU


Tác giả: Huyền Cơ Tiểu Ngư
Thể loại: Cổ đại, đồng nhân (Thiên Long bát bộ), trùng sinh, thâm tình cảm động, dịu dàng sâu lắng, HE
Độ dài: 6 hồi + 1 kết thúc
Tình trạng: Hoàn edit.
Thiên hạ lan truyền câu nói: “Bắc Kiều Phong, Nam Mộ Dung”. Ý rằng tại Trung Nguyên ở phương Bắc nổi tiếng anh tài có Kiều Phong, phương Nam lẫy lừng có dòng họ Mộ Dung. Không ai không biết, tên tuổi vang danh khắp chốn giang hồ.
A Châu vốn là nguyên tên gọi A Chu, chu trong màu đỏ thuần, đại diện cho thiện lương và lẽ phải. Nàng tựa như một đoá hoa quỳnh dịu dàng nở trong đêm, chẳng quá rực rỡ khoe sắc nhưng lại mang sức hút lạ kỳ. 
Mồ côi cha mẹ từ thuở còn thơ, lại có trí thông minh lém lỉnh với thuật dịch dung biến ảo khôn lường, nàng gặp kỳ ngộ mà trở thành tỳ nữ nương nhờ tại nhà Mộ Dung ở đất Cô Tô phía Nam.
Kiếp trước, Kiều Phong - sau là Tiêu Phong đương lúc đang ở trên đỉnh cao danh vọng thì bị kẻ gian ác mưu hại, trên đường chạy đến Thiếu Lâm Tự để điều tra manh mối thì gặp được A Châu vì trộm bí kíp võ công Dịch Cân Kinh cho Mộ Dung công tử mà bị đánh trọng thương.
Chàng mang tấm lòng hào hiệp trượng nghĩa, dùng một thân chống quần hùng để cầu danh y cứu chữa cho nàng, còn nàng vốn dĩ đã sinh lòng ngưỡng mộ từ lâu. 
Trai anh hùng, gái thuyền quyên. Từ đó ươm mầm nên một mối tình nồng thắm.
Chỉ tiếc rằng, hận thù phủ mờ lòng người, người cha thất lạc bấy lâu nay của A Châu chính là kẻ thù sát hại cha mẹ Tiêu Phong. 
Chuyện tình giữa họ khép lại bằng một chuỗi bi kịch tê tái lòng người.
"Còn không một bận quay về,
Nhạn môn quan khóc thăng thề vàng gieo ?" *
***
Kiếp này, cũng tại nơi Thính Hương thủy tạ, năm Nguyên Hữu thứ tư, A Châu trùng sinh. 
Minh châu quay về, không phụ lời hẹn ước năm nào.
A Châu sống lại khi Tiêu đại ca của nàng vẫn chưa thay tên đổi họ, chàng vẫn còn là bang chủ Cái Bang Kiều Phong trượng nghĩa hào hiệp được người người ca ngợi, kính nể. Tất cả những kí ức vui buồn ấy, từ gặp gỡ, thân quen, động lòng cho đến sau này là âm mưu thù hận, những đau thương dằn xé đều chưa hề xảy đến. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)
Nếu trời cao đã một lần ưu ái thì kiếp này A Châu nguyện vì chàng mà gỡ rối tơ vò.
Chàng vì không biết cha mẹ ruột mình là ai mà sau này bị người đời vạch trần phỉ báng, nàng giúp chàng tìm. Chàng hy sinh cống hiến suốt nhiều năm nhưng vẫn vì hai chữ Khiết Đan mà bị chối bỏ dè bỉu, nàng cố chấp kề vai sát cánh bên cạnh… Những khổ sở mà kiếp trước Tiêu Phong đã chịu, cứ để A Châu gánh thay chàng. 
Dù rằng hai người có trở thành kẻ xa lạ, dù cho chàng giết nàng thì họ cũng chỉ là những người không liên quan, ít nhất thì chàng sẽ chẳng đau thương như thế nữa.
Nhưng hỡi A Châu, rễ tình là gì, đâu phải người đời không muốn gieo, là không thể tự đâm chồi nảy nở.
Tiêu Phong cả đời tự nhận tiêu sái không màng tư lợi, nhưng thỉnh thoảng khi nhìn thấy nàng trong nét trìu mến dịu dàng, lòng chàng lại bỗng chốc an bình ấm áp đến lạ. Chỉ cần một nụ cười, một ánh nhìn, một cử chỉ nhỏ nhoi của A Châu cũng khiến tim chàng lưu luyến khôn nguôi. 
Cảm giác ấy, nếu chẳng thể gọi là yêu thì tình ái trên thế gian này còn được gọi tên làm chi nữa?
Trung Nguyên cũng được, Khiết Đan cũng thế, hận thù căm giận hay tha thứ buông bỏ cũng vậy. Trời đất bao la, chỉ riêng mình A Châu là chốn về duy nhất của chàng. 
Đại ca, cả đời này của A Châu cũng chỉ có chàng.
Bốn bể đất trời, muôn đời vạn kiếp chỉ có một A Châu.**
***
"A Châu" chắc hẳn sẽ là nhân vật vô cùng quen mặt đối với các bạn đã từng đọc hoặc xem bộ tiểu thuyết "Thiên Long Bát Bộ" của cố nhà văn Kim Dung. Trong cảm nhận của mình, sự hiện hữu của A Châu trong "Thiên Long Bát Bộ" tuy chỉ dừng lại ở giữa truyện nhưng hình bóng của người con gái dịu dàng lương thiện ấy vẫn kéo dài đến tận cuối cùng của câu chuyện.
 Sự ra đi của A Châu trong nguyên tác vốn làm mình cảm thấy vô cùng tiếc nuối, nhưng cũng không thể chối bỏ được rằng điều đó đã góp phần ảnh hưởng vô cùng sâu sắc lên cả tư tưởng và hành động của Tiêu Phong sau này. Để rồi từ ấy mới bắt đầu sản sinh ra một đại nhân vật kiêu hùng trong những chương sử huy hoàng đằng sau khiến cho biết bao thế hệ độc giả yêu thích mãi không thôi.
"A Châu" của Huyền Cơ Tiểu Ngư đã làm thỏa mãn những tiếc nuối vốn có ấy. Trái với "Thiên Long Bát Bộ", chỉ bao gồm sáu hồi truyện ngắn và một chương kết thúc "A Châu" của Huyền Cơ Tiểu Ngư không mang đến cho độc giả những âm mưu trùng trùng điệp điệp, những cuộc phân tranh người chết ta sống, mà chỉ xoay quanh riêng mình A Châu và Tiêu đại ca của nàng.
Đã từng đi qua trăm sông vạn núi, đã từng chứng kiến biết bao hỷ nộ ái ố nhân gian. A Châu bên cạnh Tiêu Phong giờ đây đã không còn là thi thể lạnh băng nơi cầu Thanh Thạch kia. Nàng mang trong mình máu thịt ấm áp, sưởi ấm, bao bọc và dìu dắt lấy linh hồn đã nhuốm đầy sương tuyết của Tiêu Phong. 
Qua bao sóng gió tang thương, lời ước hẹn thả trâu chăn dê của Tiêu Phong dành cho A Châu trước kia, cuối cùng cũng đã thành hiện thực.

Advertisement

Bình luận