Review Truyện 1cm Ánh Dương



1cm Ánh Dương truyện luôn mang đến cho độc giả một cái nhìn mới về một góc khuất, một tình yêu thanh xuân tràn nhiệt huyết của những con người bình thường nhỏ bé trong xã hội này.


1CM ÁNH DƯƠNG


Tác giả : Mặc Bảo Phi Bảo
Thể loại: HE, Hiện đại, Ngọt, Ngược, Sủng.
Nhân vật chính : Quý Thành Dương, Kỷ Ức
Tình trạng: Đã xuất bản
Số chương: 25 chương + đoạn kết + phiên ngoại
Đây là tác phẩm hay nhất của nhà văn Mặc Phi Bảo Bảo theo cảm nhận của mình. Đúng với phong cách viết của Mặc Bảo Phi Bảo, truyện luôn mang đến cho độc giả một cái nhìn mới về một góc khuất, một tình yêu thanh xuân tràn nhiệt huyết của những con người bình thường nhỏ bé trong xã hội này. Không phải là một tình yêu mãnh liệt sống chết, không phải là một tình yêu đầy đau khổ thù hận dằn vặt với những tình tiết ngược tâm đầy đớn đau, 1 cm ánh dương chỉ đơn thuần nói về tình yêu giữa hai người, trong sáng, thuần khiết, thấm dần qua từng ngày từng tháng, theo dấu con người trên từng bước trưởng thành.
“Anh chẳng phải anh hùng có thể dời non lấp bể, em chẳng phải là đóa hoa kiều diễm ngát hương thơm. Chúng ta đơn giản chỉ là những con người bình thường với trái tim phi thường trao cho nhau tình yêu nồng cháy.”
Đó không còn là tình yêu giữa người đàn ông và người phụ nữ, đó còn là tình thân, tình bạn, tính nhân văn cao trong cuộc sống. Không có tranh giành quyền lợi, đấu đá xã hội đen hay tính phi thường trong cách mô tả nhân vật, đây là câu chuyện nói về các phóng viên ngoại trú, những người tình nguyện lăn lộn hy sinh tác nghiệp trên những chiến trường khắc nghiệt, những nơi thiên tai hoạ hoạt trên thế giới!
Truyện là Tình yêu chênh lệch tuổi tác giữa Quý Thành Dương và Kỷ Ức, cô yêu anh từ năm 11 tuổi, còn anh, với anh, cô là Lolita bé nhỏ, là tình cảm "tội lỗi" của Quý Thành Dương khi anh trót có tình cảm với cô bé bạn thân cháu gái mình, anh cũng dằn vặt, có sợ hãi, có những ham muốn bản thân với Kỷ Ức. Anh yêu cô, và cũng yêu công việc của mình, hoá ra, anh cũng sợ chết, anh sợ chết nên để lại toàn bộ tài sản cho Kỷ Ức, anh sợ nên sẵn sàng giả vờ lạnh nhạt, đưa ra các thông tin giả trước khi sang Iraq nhận nhiệm vụ. Còn Kỷ Ức, Kỷ Ức bé nhỏ đáng thương, đây là lần đầu tiên mình đọc truyện ngôn tình mà đọc cảnh nhân vật nữ hay khóc lóc lại không hề bài xích chút nào. Cô bé nhỏ tuổi nhưng trưởng thành sớm này rất kiên cường, sống trong gia đình không ai quan tâm, chẳng ai ngó ngàng, đến thuốc cũng phải tự sắc, thật hết sức đáng thương. Đúng là con cái không có quyền lựa chọn cha mẹ, nên Kỷ Ức luôn tự lập, cô rất biết điều, từ đầu truyện đến kết thúc, chưa một lời trách móc gia đình mình.
Mình chỉ tiếc Mặc Bảo Phi Bảo không viết thêm ngoại truyện về cuộc sống sau hôn nhân của Kỷ Ức, liệu cô và anh còn hy vọng có con hay không, hay viết thêm chút ít về sự hối hận của gia đình Kỷ Ức, liệu họ có thấy hối hận không? Chắc không, không ai để con cái mình tự sinh tự diệt, không thèm đoái hoài đến khi nó chỉ mới là đứa trẻ mấy tuổi, nhưng ai cần quan tâm chứ, chính vì hoàn cảnh đấy mới có duyên nợ giữa Quý Thành Dương và Kỷ Ức.
Quý Thành Dương khi từ cõi tử trở về đã nói "Nếu anh có lý do để chống chọi, để sống tiếp khi đứng trước đống xác người, trước thi thể của người bạn, khi phải chịu đựng cực hình để có thể bò ra khỏi nơi địa ngục trần gian và sống đến ngày hôm nay, thì lí do đó chỉ có một: đó chính là cô”. Đó là câu nói mà mình thích nhất. Đối với Quý Thành Dương , Kỷ Ức chính là điểm tựa của đời anh, là chốn về, là nơi anh nương náu sau vạn dăm đường mệt mỏi, để anh biết rằng sau cơn bão giông vẫn luôn có em ngóng trông, mong chờ. Em vẫn luôn ở đó, là đóa hoa lưu ly thơm ngát của đời anh.

Advertisement

Bình luận