Bí Mật Của Phù Thủy

Chương 11


trước sau

Advertisement

    Lần đầu tiên suốt 18 năm cô độc cô cứ ngỡ trái tim này đã nguội lạnh với nhân loại từ lâu . Cô căm ghét thù hận con người ghê tởm loài người như bọn sâu rớm hận không 1 phát hủy đi cái sự kiêu ngạo ngu ngốc của bọn chúng . Ấy nhưng anh ấy đã xuất hiện lần đầu tiên trong cuộc đời cô nhìn thấy sự vùng vẫy của 1 thực thể bé nhỏ mà khao khát lại cao thượng đến thế  . Lần đầu biết đến anh "chàng trai được gọi là kẻ sùng hòa bình Satta Mathurrtino "cô đã không khỏi cười mỉa mai đúng là 1 kẻ ngu xuẩn dưới cái chế độ độc tài này nơi được phân chia giai cấp mà lại đòi hỏi sự hòa bình và bình đẳng , ngay cả đứa bé 5 tuổi còn nhận thức được sự mục rữa của giai cấp áp đặt lên chúng . Vậy mà
Satta Mathurrtino đường đường là con trai giám mục cũng được xếp vào khách quý giới thượng lưu lại không nhìn ra được vấn đề  , đúng là ngu đến không thể nào giải thích được
  Mãi chìm đắm trong suy nghĩ mà cô chẳng hề nhận ra ánh mắt cứ nhìn mình chằm chằm

  " Thưa cha cô gái ngồi kia là ai vậy ?" - Satta nói
       Anh đã chú ý cô từ lúc bước vào buổi tiệc mùa xuân này , vốn đối với anh những buổi tiệc này vô cùng nhàm chán và vô vị bọn quý tộc ngoài miệng bảo là buổi tiệc tổ chức nhằm tạ ơn một vừa qua chào đón năm mới nhưng chả ai mà không biết đây chỉ là cái cớ để bọn chúng phô trương danh thế và địa vị bản thân đúng là giả nhân giả nghĩa vô cùng buồn chán . Nhưng năm nay lại vô cùng khác biệt vì anh lại nhận thấy một gương mặt lạ lẫm chưa từng gặp bao giờ , một cô gái với mái tóc đen huyền bồng bềnh như thác nước mái tóc dài ngang tới lưng tóc mai cứ thế xõa xuống gương mặt nhỏ bé hàng chân mày như suy nghĩ điều gì lại chau lại với nhau đôi mắt cụp hờ càng lộ ra hàng lông mi dài và dày như cánh bướm đôi mắt xanh thẫm lâu lâu lại vụt lên tia sáng lấp lánh một phút chốc làm người ta cứ ngỡ trong đôi mắt ấy là cả một bầu trời đêm rực rỡ cánh môi ấy đỏ mọng căng tròn nhìn ngọt ngào chúm chím như một trái cherry chỉ hận không thể cắn thử xem nó có ngọt ngào như anh đang tưởng tượng . Làn da cô màu vàng nâu mịn màng sáng bóng  lại tràn ngập sự quyến rũ quả là tuyệt tác của ngây thơ và mị hoặc hòa quyện làm ta ngây ngất . Anh cứ thế mà thẫn thờ  lâu lâu có vài ngọn gió như khẽ đùa nghịch  mà  thổi qua làm chiếc đầm trắng cô bay nhẹ trong gió kéo theo vài lọn tóc tung bây càng khiến anh hít thở không xong

  - Đó là cô Mari Tamađalot cô ấy trong  đại sứ quán  của nhà vua nghe đồn vừa xinh đẹp vừa thông minh mà lại là nhân tài tương lai cho sự phát triển của nhân loại quả là phi thường nhỉ ? - Giám mục cười bảo
  - Nàng thật đẹp con chưa nhìn thấy cô gái nơi Kanap này có vẻ đẹp như nàng , nó khiến tim con như loạn nhịp  - Anh nhìn cô mà bảo

   
     Kể từ buổi gặp đầu tiên ấy anh đã quyết phải làm quen được cô hằng ngày anh đều gửi hoa và hàng vạn câu chúc đên cô nhưng lần nào món quà của anh đều được yên vị ra đi mãi mãi nơi thùng rác :))) . Ban đầu anh rất sốc sau vài lần thì anh lại quá quen thuộc từ hoa anh đổi sang nước thơm và đương nhiên nước thơm của anh cũng ra đi tìm về thùng rác ^^ Ôi có ai mà tổn thương như chàng Satta Mathurrtino việc anh cố cưa đổ nàng Mari thì cả Kanap này ai mà chả biết . Có người cười nhạo anh còn có người thì âm thầm thán phục sự dai dẳng và kiên quyết nơi anh . ( à khúc này là hồi tưởng lại nên Mari vẫn 16 tuổi nha còn Satta thì 18 á )
    Cứ vậy 9 tháng trôi qua cuối cùng nàng Mari cũng bị anh thu hút . Ban đầu với sự đeo bám nơi anh cô thấy vô cùng phiền phức chỉ muốn trực tiếp thủ tiêu anh cho lẹ mà thôi  , xong hình ảnh chàng trai mái tóc nâu mỗi sớm cầm đóa hoa mặt trời cứ vậy in vào tâm trí của cô , và rồi cô chấp nhận  việc gặp gỡ anh lần đầu . Cô đã bị sốc khi gặp anh lúc đó chàng trai cười đùa trước mặt cô lại là người có quyết tâm và khát vọng mãnh liệt cỡ nào anh vẽ cho cô lý tưởng đời anh,  cho cô thấy tương lai anh khao khát ,  cho cô thấy sự cố gắng đạt được ước mơ hòa  bình ấy nơi anh . Cô như không tin vào mắt mình một sinh mạng nhỏ bé giữa cái thành à không giữa cái xã hội giai cấp này lại không ngừng vùng vẫy dù biết sẽ tổn thương vẫn không ngừng đấu tranh giành lại quyền lợi cho phù thủy , một sinh linh nhỏ bé ấy lại muốn giang tay ôm trọn linh hồn bảo vệ sự sống của hàng triệu nhân loại lẫn phù thủy , trong một phút chốc cô bật cười nheo cả mắt ,  cô rất hứng thú để xem thú vui trước mặt . Cô đang xem thử liệu cái thế giới mà kẻ ngồi trước mặt cô khao khát sẽ như thế nào , cô sẽ tham gia vào trò chơi này vì giờ cô cảm thấy món đồ chơi nhỏ bé này đã khơi lại sự tò mò một lần nữa nơi cô . Dù biết nó rất ngu ngốc nhưng cô sẽ thử cùng thứ ngu ngốc này đánh cược một phen để xem anh ta làm được gì
   Được tôi muốn xây dựng lý tưởng đó cùng anh hỡi kẻ ngốc ạ - Cô tựa mình vào ghế mỉm cười nhìn anh . Đôi mắt xanh thẫm tràn ngập nét hứng thú và ánh sáng tò mò .

Từ giây phút ấy anh biết được rằng linh hồn trái tim nơi anh đã bị tước đoạt bởi người con gái khôn ngoan xinh đẹp này
  

   


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện