Bị Đánh Liền Mạnh Lên

Hiên Ngang Lẫm Liệt (1)


trước sau

Advertisement
Đao ư?

Lâm Phàm kinh hãi, không nghĩ tới là đối phương lại muốn dùng đao.

Đây là biểu hiện của thẹn quá hóa giận.

Muốn dùng đao tự chém mình ư?

Hắn khẳng định không thể chịu được một đao, nếu để cho hắn biết, bản thân đao thương bất nhập, chẳng phải là hoàn toàn tuyệt vọng sao, không được, tuyệt đối không được, nhất định phải làm cho đối phương luôn luôn tràn ngập động lực.

Chẳng bao lâu.

Một tên thổ phỉ mang theo Cửu Hoàn Đại Khảm Đao của Đại Đương Gia đến.

"Đại Đương Gia, đao tới rồi."

Hắn biết Đại Đương Gia muốn đại khai sát giới, tên này dám kiêu ngạo như thế, chắc chắn không sống được, một khi để cho Đại Đương Gia cầm đao, vậy tất nhiên sẽ tiến vào trạng thái Phong Ma, tất cả mọi thứ ở trước mắt đều sẽ bị hắn chém giết không còn một mảnh.

Nhưng vào lúc này.

Lâm Phàm di chuyển, nhanh chóng xông về phía tên thổ phỉ cầm đao, một cước đá văng thổ phỉ, cầm Cửu Hoàn Đại Khảm Đao trong tay.

"Uổng cho ngươi là Đại Đương Gia của Thanh Dương Trại, không nghĩ tới lại dùng đao, cút đi."

Hắn bỗng nhiên dùng sức, ném bay Cửu Hoàn Đại Khảm Đao.

Mí mắt của Đại Đương Gia muốn nứt cả ra, nào có thể nghĩ đến đối phương lại ném binh khí thuận tay của hắn đi, đây chính là binh khí mà hắn cố ý đi tìm danh sư để chế tạo ra, cứ như vậy bị đối phương ném đi.

Hơn nữa xem ra, ném còn có chút xa, muốn tìm được chỉ sợ có chút khó khăn.

"Ngươi muốn chết."

Đại Đương Gia hoàn toàn nổi giận, tựa như một con sư tử đực tức giận, rống giận một tiếng, ngang nhiên ra tay, không có ý gì khác, thầm nghĩ muốn triệt để đánh chết Lâm Phàm.

Ầm!

Ầm!

Lâm Phàm bị đối phương đánh hộc máu, nhìn như tùy thời đều có thể ngã xuống, nhưng vẫn chính là không có ngã xuống, thật giống như còn kém một chút, thật sự còn kém một chút nữa.

Luôn luôn một chút như vậy.

Các cô nương bị nhốt trong lồng giam nhìn thấy một màn ở trước mắt, nước mắt ướt đẫm cả khuôn mặt, ở trong mắt các nàng, bóng dáng kia, vẫn vĩ đại, vẫn hùng vĩ như vậy.

Giống như một ngọn núi lớn, vĩnh viễn chắn ở trước mặt các nàng.

"Công tử, không cần cứu chúng ta, ngươi đi nhanh đi."

Các cô nương thiện lương trong lòng không đành lòng, nhìn thấy Lâm Phàm vì cứu các nàng, đều đã bị đánh thành như vậy, đối với các nàng mà nói, thật sự đã nhìn không nổi nữa.

Trong mắt các nàng, ở tại chỗ này có lẽ mất đi chỉ là trong sạch, nhưng đối phương tiếp tục như vậy, mất đi chính là tính mạng.

Đây là tư tưởng tương đối chính xác của các cô nương.

Dù sao cũng không có đạt tới loại kia... Tất cả những gì mà ngươi mất chỉ là một bàn tay, nhưng thứ nàng mất chính là toàn bộ tình yêu.

Tại lúc này.

Lâm Phàm bị đánh, lắc lư sang trái rồi lại sang phải, bộ dáng giống như rất thê lương, nghe được các cô nương này nói, hắn cảm động, lớn tiếng rống lên.

"Các cô nương, các ngươi yên tâm, Lâm Phàm ta cho dù có chết, cũng phải cứu các ngươi ra khơi nơi này, há có thể để cho đám súc sinh không bằng cầm thú này làm ô uế sự trong sạch của các ngươi."

Lời nói thật là hiên ngang lẫm liệt.

Chính khí ngút trời.

Đám thổ phỉ Thanh Dương Trại bị Lâm Phàm kích thích không nhịn được, lửa giận công tâm, mẹ nó chưa từng thấy qua có tên cuồng vọng như vậy.

Ô ô...

Các cô nương nghe vậy, lập tức khóc.

Hiện tại, bóng lưng của Lâm Phàm ở trong mắt các nàng, giống như ánh sáng vạn trượng, chói mắt vô cùng.

"Đại Đương Gia tiếp đao."

Một tên thổ phỉ ném một thanh đao bình thường tới.

Lâm Phàm nhíu mày, hắn rất không thích bọn này dùng đao, đánh nhau rất tốt, tại sao phải dùng đao làm gì?

Cao thủ chân chính, thường thường đều dùng quyền chưởng cước, cho tới bây giờ cũng sẽ không mượn ngoại vật.

Quên nó đi.

Tiền kỳ đã xảy ra trước đó rồi.

Đại Đương Gia đã không muốn dùng Cửu Hoàn Đại Khảm Đao, cho dù dùng đao bình thường cũng được, hắn ngược lại muốn nhìn một chút, cho dù ngươi tu luyện hoành luyện công phu, cuối cùng là đao của ta mạnh, hay vẫn là thân thể của ngươi đầy đủ cứng rắn.

Ngay khi hắn giơ tay lên và chuẩn bị cầm dao.

Lâm Phàm thoạt nhìn tùy thời đều có thể đến, thế nhưng lại đột nhiên nhảy dựng lên, trực tiếp một cước đá bay thanh đao.

Mẹ nó.

Đại Đương Gia tức giận đến nỗi muốn hộc máu, cảm giác mình giống như là bị coi thành khỉ rồi bị tùy ý đùa giỡn vậy, nhìn hắn rõ ràng đã không được, nhìn thấy đao đánh tới, quả thực so với ai cũng có tinh thần.

Truyện convert hay : Nghịch Kiếm Cuồng Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện