Béo Phi Xoay Người, Tà Vương Đại Nhân Muốn Ôm Một Cái

Vương Phi Bị Hiềm Nghi Cực Độ


trước sau

Advertisement
Vẻ mặt khinh thường ban đầu của quản gia trở nên nghiêm túc: " Nếu là sắc thuốc cho Vương gia, chuyện này nhất định phải báo cáo với Vương gia, huống chi Vương phi còn có thể làm nổ cả phòng bếp khi đun thuốc, điều này có hợp lý không? Chẳng lẽ Vương phi đã bỏ thứ gì đó vào trong ấm thuốc, chính là để hại chết Vương gia?”

Khi nói lời này, hắn đột nhiên cảm thấy những gì mình nói khá có lý, vẻ mặt kinh giận không thôi trừng lớn đôi mắt nhìn Ninh Vãn Ca.

Ánh mắt kia dường như đang nói, hắn đã nhìn thấu ý nghĩ của Vương phi.

Ninh Vãn Ca không biết tên quản gia này có thù oán gì với mình không, nhưng hiển nhiên ý thấy rằng, có kẻ cố ý hại cô. Việc cô chuẩn bị sắc thuốc cho Phong Mạch Hàn xảy ra như vậy, chắc hẳn là đã cố ý để xảy ra chuyện.

“Quản gia, đừng vội kết luận trước khi sự việc được sáng tỏ. Huống chi bổn Vương phi hại Vương gia có lợi ích gì?” Ninh Vãn Ca vừa nói vừa ôm cánh tay, từ lỗ mũi thở hổn hển một tiếng.

Nét mặt của cô mang theo vài phần khinh thường, vài phần lạnh nhạt.

Điều này trong nhận thức của quản gia về Ninh Vãn Ca, thật đúng là khác nhau như trời với đất.

Quản gia lại cẩn thận nhìn thoáng qua Ninh Vãn Ca, rốt cuộc ra tiếng nói: “Một khi đã như vậy, vẫn là thỉnh Vương gia tới quyết đoán!” Dù sao cũng là Vương phi, mặc dù là ở trong vương phủ địa vị không cao, nhưng cũng là chức phận Vương phi.

Ninh Vãn Ca thực sự không vui, nhưng tên thị vệ bên cạnh không nói hai lời tiến lên áp vai cô.

“Các ngươi thật to gan, áp ta làm cái gì?”

“Vương phi……” Tiểu Lục đứng ở một bên, không biết nên làm như thế nào, không nhịn được cứ dậm dậm chân tại chỗ.

“Đem Vương phi áp đến thư phòng của Vương gia.” Quản gia giơ tay, trên mặt mang theo vẻ cười âm thầm.

Ninh Vãn Ca lại nhìn hắn một cái, cau mày.

Có lẽ, cô đại khái suy đoán được việc này là do ai làm rồi.

Nhưng tên quản gia này, đối với cô không thù không oán, sao lại làm thế với cô?

Ninh Vãn Ca bị tên thị vệ áp đi hướng đến thư phòng của Phong Mạch Hàn , cô cảm giác mình giống như là phạm nhân, trong lòng thực uất nghẹn.

Lúc này, nam nhân trong thư phòng đang lật xem cuốn sách trên tay, nhất thời nắm chặt tay đưa lên môi khẽ ho một tiếng.

Hắn cúi mắt nhìn chăm chú cuốn sách trên tay, ánh sáng mờ nhạt hắt vào người hắn, vừa đúng lúc, làm cô cảm thấy phá lệ cảnh đẹp ý vui.

Mặc dù hắn bệnh tình nghiêm trọng, nhưng lại vạn phần tuyệt sắc.

Một nam nhân như vậy, quả có chút đáng tiếc!

Nếu cố không phải vì tự bảo vệ bản thân để rời đi, cũng không cần thiết phải diều chế thuốc giải độc cho hắn.

Nhưng cũng có thể là bởi vì tâm tư cô muốn giải độc cho soái ca này, thật tiếc quá khó hiểu.

Tốt xấu gì hắn cũng là một soái ca!

“Làm sao vậy?” Phong Mạch Hàn kịch liệt ho khan một lúc, bỗng nhiên tạm dừng, vừa ngước đầu lên liền thấy Ninh Vãn Ca, như là phạm nhân giống bị áp chế đi vào trong phòng. Hắn nhíu mày lại, đôi mắt đen như mực dán chặt vào mặt Ninh Vãn Ca .

Nữ nhân này gương mặt tròn xoe, mang sắc mặt không phục, làm hắn có vài phần hứng thú dạt dào.

“Hồi bẩm Vương gia……” Quản gia lập tức tiến lên đem ngọn nguồn sự việc nói rành mạch, rõ ràng, nghiêm túc vạn phần.

Ninh Vãn Ca trong lòng âm thầm chửi tên quản gia giả dối này, cũng không hề nhiều lời, cúi
Advertisement
mắt chờ đợi Phong Mạch Hàn nói chuyện.

Sau khi trần thuật sự tình rõ ràng, tên quản gia liền lui sang một bên, cúi mắt lẳng lặng chờ đợi.

“Hửm?” Phong Mạch Hàn chỉ là phát ra một cái đơn âm tiết.

Nhưng một chữ này, lại quyết đoán mười phần, đè nén bầu không khí quỷ dị trong phòng, mọi người đứng ở đây cũng không ai dám phát ra một tiếng.

Ninh Vãn Ca cúi mắt, hàng mi dài nhẹ nhàng rũ xuống, che giấu cảm xúc trong mắt.

“Vương phi có chuyện muốn nói?” Thấy Ninh Vãn Ca trầm mặc như vậy, Phong Mạch Hàn bỗng nhiên đổi đề tài.

Nghe Phong Mạch Hàn nói, làm tên quản gia ở một bên bỗng dưng ngẩng đầu, hiển nhiên có chút kinh ngạc, hắn vẫn luôn cảm thấy, Vương gia đối với vị Vương phi hẳn là không thèm để ý, nếu không làm sao trong ngày thành thân lại gạt cô sang một bên như thế.

Quan trọng nhất chính là, Vương phi này béo như vậy, ở Đông Lăng Quốc thì gầy mới có thể là mỹ nhân, Vương gia hẳn là sẽ không cảm thấy Vương phi xinh đẹp.

Như vậy……

“Đương nhiên là có lời muốn nói.” Ninh Vãn Ca khóe miệng giật giật, có lẽ đang mong đợi nam nhân này sẽ cho cô một cơ hội để trần thuật, rốt cuộc chỉ nghe lời nói của một bên, ai sẽ tin?

Cô nhẹ nhìn lướt qua tên quản gia ở kia không nói lời nào, âm thầm cười lạnh một tiếng, nói: “Vương gia, nếu như thần thiếp thật sự muốn hại người, hà tất phải đi sắc thuốc cho Vương gia, cần gì phải trăm cay ngàn đắng đi điều chế ra thuốc nổ? Chẳng lẽ thần thiếp ăn no rửng mỡ? Chúng ta ngủ cùng một giường, bất cứ lúc nào thần thiếp cũng đều có thể động thủ, không phải sao?”

“Cùng cùng cùng……” Quản gia bởi vì những lời Ninh Vãn Ca mà nghẹn họng nhìn trân trối không nói nên lời một câu hoàn chỉnh.

Không chỉ quản gia kinh ngạc mà đám người hầu bên cạnh đều trợn mắt há hốc mồm.

Vương gia cùng Vương phi thật là ở một phòng, nhưng tất cả đều nhận định không có khả năng họ ngủ chung, rốt cuộc Vương gia yếu đuối mong manh như vậy, Vương phi lại thân mình cường tráng như vậy, hai người……

Tiểu Lục bỗng dưng ngước mắt nhìn về phía Ninh Vãn Ca, gương mặt tràn đầy vẻ sùng bái.

Vương phi thật đúng là lợi hại , ngày đầu tiên gả qua đây, đã ngủ cùng một giường với Vương gia.

Mai sau, ngày mà cô ở trong vương phủ xoay người làm chủ còn xa sao? Nha hoàn này đi theo Vương phi được thơm lây!

Vẻ mặt của mọi người đều là kinh ngạc, nhưng nam chính trong sự việc lại khá bình tĩnh, mở miệng nói: " Vương phi nói lời này rất có lý, nhưng thuốc này là ở trong tay Vương phi, nếu không phải là Vương phi thì là người nào? "

Truyện convert hay : Võ Nghịch
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện