Bất Chợt Yêu Em Đến Nhường Này

PN3: Trăng mật ngọt ngào


trước sau

Lễ cưới kết thúc, sau khi tiễn khách ra về hết, Jungkook cùng Taehyung cũng đem hành lí lên xe chuẩn bị bắt đầu tuần trăng mật của bọn họ. Gửi lời tạm biệt đến ba mẹ và những người còn lại, chiếc xe cũng chính thức lăn bánh. Bấy giờ mặt trời cũng đã xuống núi, xe hơi của Taehyung hướng đến phía Đông mà chạy thẳng. Kì thực bọn họ không phải là xuất ngoại hay là đi đến nơi nào đó quá phô trương, Taehyung đã để cho Jungkook lựa chọn và cậu nói muốn đi đến một nông trang tận hưởng cuộc sống dân dã một lần. Taehyung ban đầu đương nhiên có chút khó hiểu, hắn cứ nghĩ Jungkook sẽ chọn một nơi sang trọng để cả hai có thể thoải mái nghỉ ngơi và tạo nên nhiều kỉ niệm đẹp. Không ngờ cậu lại chọn trở về một nông trang, mà hắn cũng không có phản đối. Đơn giản bởi vì hắn hoàn toàn tin tưởng bà xã.

Nông trang ở một thôn quê cách khá xa trung tâm thành phố. Cả hai lái xe đến nông trang đã là chuyện của 4 tiếng sau, khi đó trời đã chuyển tối hoàn toàn. Thời điểm này ở đây nhà nào cũng đã đóng cửa tối đèn, việc chào hỏi có lẽ phải để ngày mai.

Chỗ ở của cả hai là một ngôi nhà không quá lớn nhưng vẫn đầy đủ tiện nghi. Bất quá không có trang trí kiểu cách rườm rà như ở thành phố. Bù lại vẫn có cảm giác rất thoải mái chân thực.

Buổi sáng Jungkook ngủ dậy từ rất sớm, một phần vì muốn tự tay làm bữa sáng đầu tiên cho cả hai, một phần cũng là vì ở ngoài đường quá ồn ào nên cậu có chút không quen. Còn có tiếng gà gáy thực sự quá lớn! Jungkook tiến đến toilet làm vệ sinh cá nhân, lúc quay ra Taehyung vẫn còn đang ngủ say sưa. Cậu đứng cạnh giường, vốn định gọi hắn dậy nhưng lại thôi. Thực ra tối hôm qua là đêm động phòng, bọn họ thực sự có lăn lộn mấy vòng. Sau đó Jungkook ngủ thiếp đi lúc nào không hay, để Taehyung đêm khuya ôm cậu đi tắm rửa. Thành ra sáng nay cứ để hắn ngủ nhiều một chút.

Nghĩ vậy, Jungkook thong thả mở cửa phòng ngủ ra ngoài. Tối hôm qua do đến nơi này muộn, còn có đồ đạc lỉnh kỉnh nên Jungkook mới không nhìn ra ngôi nhà này có bao nhiêu khác lạ so với ở thành phố. Điều kiện sống ở đây đơn sơ hơn. Nếu ở thành phố, như ở biệt thự của Taehyung có bộ bàn trà gỗ quý ở phòng khách thì ở chỗ này chỉ là chiếc bàn nhỏ cùng vài chiếc ghế da đã cũ. Căn bếp chiếm một khoảng diện tích nhỏ, không có bàn ăn, mỗi bữa ăn đều ngồi ở phòng khách. Ở trên tủ gỗ có một chiếc tivi nhỏ, thoạt nhìn rất giống đồ cổ đi, chắc là cũng không xem truyền hình được. Bên cạnh phòng khách có một không gian nhỏ có lò sưởi bằng củi. Bây giờ Jungkook mới phát hiện thì ra căn nhà này có ống khói! Trước giờ cậu chưa từng thấy qua thứ này.

Jungkook đi một vòng quanh nhà, sau đó chính thức xuống bếp làm bữa sáng. Cậu mở tủ lạnh, ở trong có để sẵn vài nguyên liệu căn bản như trứng gà, rau xanh cùng với vài chai sữa bò. Ở trên kệ bếp có mấy miếng bánh mì mới mua. Lại nói đến chủ của căn nhà này là người quen biết của dượng, cho nên Taehyung cùng cậu mới không phải lo lắng về thứ gì cả khi đến đây.

Trong lúc Jungkook đeo tạp dề bận rộn chiên vài quả trứng thì Taehyung không biết tỉnh dậy từ bao giờ, tiến đến từ phía sau vùi đầu vào gáy cậu.

"Dậy sớm thế bà xã. Chào buổi sáng."

"Buổi sáng tốt lành. Mà sao anh không ngủ thêm? Em làm bữa sáng xong sẽ gọi anh dậy."

Taehyung cong khóe miệng, hướng đến vết màu đỏ trên cổ cậu mà hôn lên.

"Anh muốn phụ em một tay. Dù sao tối qua em cũng mệt rồi. Không thể để em vừa lo bữa sáng lại còn đóng vai mami của anh được."

Jungkook hơi quay đầu nhìn cằm hắn kề lên vai mình, ánh mắt nhất thời xuất hiện tia cảm động. Kim Taehyung từ bao giờ ngọt ngào như vậy?

"Ông xã ngoan quá!" Jungkook cười tít mắt. Vừa lúc thấy được nụ cười đó, đáy mắt hắn nổi lên tia hài lòng cưng chiều, vòng tay ôm lấy Jungkook càng chặt, giống như muốn đem cậu khảm vào lồng ngực mình.

"Ngoan vậy có đáng được thưởng không?" Taehyung bâng quơ.

Jungkook không cự tuyệt mà vui vẻ chấp thuận.

"Anh muốn thưởng cái gì?"

Taehyung cao hứng thở vào vành tai cậu.

"Ông xã muốn hôn."

Và sau đó, tất nhiên là màn đáp ứng nguyện vọng không thể nào nồng nhiệt hơn của đôi vợ chồng mới cưới. Chỉ có một nụ hôn, nhưng lại sâu và ướt át. Cho đến lúc cả hai chính thức ăn sáng thì trứng chiên cũng đã biến thành màu sắc khó coi nào rồi!Kết thúc bữa sáng, lúc này Taehyung cùng Jungkook mới bước ra khỏi nhà. Thời tiết buổi sáng ở đây rất tốt dù có hơi lạnh một chút. Jungkook chỉ cần mặc một chiếc áo cổ cao thì đã có thể giữ ấm, vừa hay lại có thể che đi đám hôn ngân khá xấu hổ kia. Cậu với Taehyung ra ngoài, đúng lúc bác chủ nhà đang xới đất ở khoảng sân bên ngoài. Lão nhìn thấy bọn họ liền trở thành niềm nở, dựng cái xẻng sang một bên, lau lau mồ hôi chào hỏi."Taehyung? Jungkook?""Vâng ạ. Thưa bác chúng cháu mới tới." Taehyung cúi xuống tiếp nhận cái vỗ vai đầy thân quen giống như gia đình."Được rồi. Hai đứa cứ gọi lão già này là Agad . Hai đứa đến tối qua sao?""Vâng ạ. Bọn cháu đến hơi muộn, nghĩ bác đã đi ngủ nên bọn cháu không dám làm phiền.""Được được, không sao cả. Chào hỏi dù sao cũng là cái lệ thôi, ta không tính toán đâu. Mà hai đứa định đi đâu?" Lão Agad vừa cười khanh khách vừa phe phẩy cái mũ đan mây."Bọn cháu định đi chào hỏi vài người ở xung quanh, với lại có một ít quà từ thành phố ạ." Jungkook mỉm cười, nhanh nhẹn đưa cho lão một túi lớn."Ôi dào, lão già Kim sao lại có được hai đứa con đáng yêu như vậy? Nhưng mà ta nói cho hai đứa biết, giờ này ở khu này người ta đi ra đồng làm việc cả rồi, có lẽ quà này cũng phải để đến chiều.""Thế ạ?" Jungkook có hơi tiếc nuối."Vậy hai đứa có muốn trồng hoa không? Ta vừa xới đất xong.""Vâng ạ, nếu vậy thì bác cứ để việc lại cho bọn cháu." Taehyung nhìn đám đất đã xới tơi lên, đáy mắt cũng tỏ vẻ hứng thú."Vậy được, ta giao lại cho hai đứa. Bây giờ ta lên chợ tỉnh, tìm cái gì ngon ngon mua về làm bữa trưa."Nói chuyện một lúc, lão Agad để công việc lại cho bọn họ rồi rời đi. Taehyung cùng Jungkook bắt đầu đeo găng tay chuẩn bị làm vườn.Taehyung cầm cào đất chia đất thành từng luống nhỏ. Jungkook khom người đi ở bên cạnh, tỉ mỉ cầm hạt giống trên tay gieo xuống đất."Gieo hạt giống khoảng 1 phân thôi nhé Kookie." Taehyung vừa cào đất vừa nhìn người nhỏ đang lúi húi bên cạnh. Không khỏi bật cười."Một phân là từng nào?" Jungkook giơ bàn tay dính đầy đất lên ước chừng."Một phân là gần bằng một đốt ngón tay của em đấy đồ ngốc.""À..." mái đầu đen nhánh gật gù tỏ vẻ hiểu chuyện."Với lại đừng gieo nhiều hạt cùng một chỗ, hoa mọc sẽ không đẹp."Jungkook ngẩng đầu."Làm sao anh biết?""Hồi nhỏ ông xã của em rất thích nghịch đất đấy. À mà không, nói đúng hơn là trồng cây."Jungkook che miệng cười khoái chí nhìn hắn."Eo ôi Kim Taehyung thích nghịch bẩn."Taehyung bị chọc mới ngồi xổm xuống, bối rối cười cười điểm vào trán Jungkook một lượt."Lúc đó là thời con nít rồi. Lúc đó anh đâu có biết gì. Nhưng mà nghĩ lại, nghịch đất cũng rất vui.""Ông xã kể cho em nghe đi!""Em muốn anh kể cái gì?" Taehyung ngồi bệt xuống đất, ngón tay nghịch nghịch mớ hạt giống trong lòng bàn tay cậu."Kể chuyện hồi nhỏ của anh ý. Em muốn nghe.""À..." Hắn nhìn ánh mắt to tròn của bà xã đang chờ đợi câu chuyện của mình, trong tâm thức cũng bắt đầu hồi tưởng. "Ngày đó lúc anh năm tuổi, anh thực sự là một đứa trẻ rất nghịch ngợm, hơn nữa còn cứng đầu. Bởi vì anh là con trai duy nhất nên mẹ lúc nào cũng chiều chuộng anh lúc ba đi vắng. Hồi nhỏ anh thích nghịch đất lắm, nhớ ngày đó hôm nào anh cũng đem xẻng nhựa ra vườn của ba đào bới hết đám hoa mà ông trồng lên. Rồi anh còn lén đầu bếp mang rau cải trong tủ lạnh ra cắm xuống đất. Sau đó chạy đi khoe mẹ là chính anh trồng được rau.""Haha." Jungkook ngả ngửa vào vai hắn, thích thú ôm bụng cười thành tiếng. "Ông xã của em hóa ra bá đạo từ nhỏ. Rồi sau đó thế nào?""Mẹ thương anh nên giả vờ đùa với anh để anh vui vẻ. Nhưng tới lúc ba anh đi công tác về thì mọi chuyện đều khác xa so với những ngày chỉ có mẹ." Nói đến đây, sắc mặt hắn bỗng dưng có chút tái xanh."Khác như thế nào? Ba anh nói cái gì?""Ông không nói gì cả. Khi ông vừa nhìn thấy đám hoa mình trồng bị anh bới lên thay thế bằng rau cải thì lập tức mang anh vào nhà đánh một trận nhừ tử. Từ đó trở đi anh bỏ tật nghịch đất. Về sau ba bắt anh học trồng hoa để trồng lại vườn cho ông."Jungkook nhìn vẻ mặt hắn hoảng sợ mới tỏ ra cực kì thích thú. Nếu không đi tới nơi này thì bao giờ cậu mới biết được quá khứ đáng yêu của Taehyung kia chứ. Kim Taehyung, ông xã của cậu, thật ra trừ bỏ cái vẻ hơi lạnh lùng cau có khi làm việc thì bình thường hắn là một người rất ngọt ngào và dịu dàng. Taehyung rất thương cậu, luôn luôn để tâm, chăm sóc cho cậu. Bởi vậy nên Jungkook mới thích cùng hắn có một cuộc sống bình dị. Cậu không yêu thích sự giàu sang nhưng gò bó. Cậu muốn cảm nhận được yêu thương của Taehyung một cách bình dị mà giản đơn nhất. Muốn cùng hắn gắn bó ở mọi nơi, mọi công việc, quan tâm nhau, tâm sự cùng nhau hay chỉ đơn giản là cậu được ngồi trong lòng hắn và ngắm màn đêm buông xuống qua những cái ống khói đầy mùi củi cháy.Một ngày bận rộn trôi qua rất nhanh. Buổi chiều, sau khi bọn họ đem quà từ thành phố chia cho hàng xóm xung quanh thì lại cùng nhau trở về với căn nhà nhỏ quen thuộc, căn nhà cổng rào đơn sơ và hơi ấm từ lò sưởi lửa.Buổi tối cả hai ngồi trên ghế đơn bên cạnh lò sưởi, ghế đơn làm bằng vải da bò, dù hơi cũ nhưng rất êm ái. Jungkook khoanh chân ngồi trong lòng Taehyung, ở đối diện lò sưởi đang rực lửa mà thổi xùy xụp cốc cacao nóng. Ánh sáng ngọn lửa hắt vào khuôn mặt phiếm hồng vì hơi nóng của cốc cacao, cũng vừa vặn tỏa sáng khắp một góc nhà. Taehyung ngồi phía sau cậu, chiếc cằm nhọn ôn nhu kề lên bờ vai phía trước."Ngon không? Cacao ý.""Ngon lắm. Anh thử không?" Đôi mắt Jungkook sáng rực cong lên."Thôi em uống đi. Anh không thích đắng." Đúng vậy, trừ những lúc buộc phải uống cà phê để tỉnh táo khi làm việc thì hắn không uống loại đồ uống như thế này."Nó thực sự không đắng. Anh thử đi."Taehyung nhìn cậu, không cưỡng lại được hương thơm của cacao trên đôi môi anh đào, không nói một lời liền cúi xuống ngậm lấy vành môi ấy. Vừa đắng vừa ngọt, lại có sức nóng. Thật giống như một viên chocolate đang tan ra trong vị giác. Nụ hôn đơn thuần rất mau chóng kết thúc, hắn nhìn vào mắt cậu, mỉm cười."Làm sao bây giờ, anh vẫn thích môi của bà xã hơn."Jungkook đánh vào cánh tay hắn, không nhìn hắn nữa mà nhìn về hướng khác."Anh thật không biết ngại. Miệng lưỡi trơn tru, cái gì cũng có thể nói.""Nếu nói vậy, ông xã là người miệng lưỡi tùy tiện, biến thái, cơ hội. Vậy bà xã có ghét ông xã không đấy?""..."Jungkook im lặng. Taehyung cũng vì chờ đợi mà áp sát sườn mặt mình lên sườn mặt người trong lòng, cọ cọ."Ghét hay không cũng phải nói một tiếng chứ." Hắn giả giọng càu nhàu."Vậy mà anh suốt ngày bảo em ngốc. Anh còn ngốc hơn cả em." Jungkook bĩu môi. Câu đấy mà còn phải hỏi. "Kim Taehyung có nhiều thứ đáng ghét lắm. Nhưng mà bởi vì tôi không có cách nào ghét được nên bây giờ mới làm bà xã của anh đó."Taehyung cười khùng khục vùi đầu vào cổ Jungkook hôn hôn, vòng tay từ phía sau cũng luồn qua eo cậu mà ôm chặt. Cả hai khối cơ thể ấm áp dính chặt vào nhau. Tấm lưng Jungkook, cơ hồ còn cảm nhận được lồng ngực hắn đập rất mạnh."Bởi vì bà xã là người duy nhất không thể ghét bỏ anh nên bà xã mới chính là người anh yêu nhất."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện