Bảo Vệ Công Chúa

Chap7 Vợ tôi là ''Light Princess''


trước sau

Advertisement

Chap7 Vợ tôi là ‘’Light Princess’’.
Đúng là tuy Tiến đã làm cái trò dơ bẩn khi đó, nhưng cũng không nên trách cậu ta. Loại đại ca như cậu ấy mà chọc như vậy hẳn cũng giận lắm, đúng là làm bạn với vua như làm bạn với hổ. Nhiên không quay mặt lại nhìn Tiến rồi nói:
- Tớ không làm bạn với cậu được! Thế giới của cậu và tớ khác nhau! Cảm ơn là điều tớ có thể nói về việc vừa rồi! Còn…
- Nói nữa đi!
- Chúng ta đừng nói chuyện với nhau nữa! Tạm biệt.
Tiến không nói gì nhưng đổi lại cậu thấy trong lòng cứ có cảm giác buồn buồn. Vì cậu là tên đầu rỗng nên cứ ngồi ngẩn ngơ nghĩ mãi về cái câu ‘’hai thế giới khác nhau’’, trong khi Nhiên đã đi mất.
Tiến lẩm nhẩm:
- Cùng sống ở trái đất thì khác cái gì nhỉ?????
Phòng luyện võ
- Red! Đừng tưởng em là con gái anh nhẹ tay nhé!
Một anh chàng khá tự tin tay chân trong tư thế nhởn nhơ.

Cô gái có mái tóc tomboy, vóc dáng cao, khuôn mặt khá tinh nghịch. Nhìn xa nếu không ai biết tưởng đang có hai chàng trai chuẩn bị đánh đấm.
Red vuốt mũi rồi hất mặt lên:
- Black thối! Để xem sư phụ luyện riêng cho có khác không nhé. Yaaa… ya… aaaa
Thế là cả hai lao vào, đá nhau cũng bằng chân phải, tay trái

Advertisement
hất lên, tay phải kéo tay phải đối phương….’’Thế này thì đến khi nào phân thắng bại’’.
- Sao sư huynh cứ dùng chiêu khoá người mà sư phụ dạy thế!
- Em cũng dùng nó trước còn gì!
Thế là cả hai buông nhau ra lại tiếp tục màn hai. Black chưa kịp phi tới thì nghe thấy một bạn đồng môn gọi:
- Bảo huynh! Sư phụ gọi sư huynh vào gặp sư phụ.
Do mất tập trung nên Black bị Red đánh một cái vào bụng, nằm lăn ra sàn:
- A ha! Thằng rồi lêu lêu.

- Ăng…an..oá..ư.mụi! ( Ăn gian quá sư muội).
Black vừa ôm bụng vừa than trời than đất... không ngờ lại lơ là để thua mất con em đồng môn. Red trêu chọc bằng hành động ‘’lêu lêu’’.
Phòng sư phụ
Lưu sư phụ đang nhìn ra hướng cửa sổ, ông ngắm bầu trời trong xanh rồi thở dài.
- Ông nội!
Bảo Bảo thất thiểu đi vào, Lưu sư phụ quay ra nhìn, rồi sắp nói một tin sét đánh:
- Bảo nhi! Ta nghĩ bây giờ đến lúc con đi tìm cô bé đó rồi!
- Con không phải là con gái mà! Bảo Bảo không được ạ.Mà cô nào..híc.
- Hừm! Cô gái ta luôn nhắc đến từ khi con còn nhỏ ấy!
- Ặc! Làm gì có thật..con tưởng ông đùa.
Lưu sư phụ mặt nghiêm nghị đi đến chỗ Bảo Bảo:
- Đi tìm công chúa ánh sáng! Vợ tương lai của con đi.
- Hả???????( mắt Bảo Bảo mở to ra cứng cả họng).

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện