Bạo Tiếu Sủng Phi: Gia Gia Ta Chờ Ngươi Bỏ Vợ (Song Thế Sủng Phi)

Tên nào đó thăm dò 3


trước sau

Advertisement
Editor: Alex

"Đàn Nhi không biết Vương Gia có ý gì." Khúc Đàn Nhi vẫn đáp một câu kia, mãi cũng không nghĩ đổi nửa chữ.

"Trừ câu này, ngươi sẽ không nói câu khác?" Mặc Liên Thành nhíu mày cười nhạt, giọng điệu lại không hề bất mãn.  

"Sẽ không." Khúc Đàn Nhi gật gật đầu, khẳng định đáp lời hắn. Giả ngây giả dại, người nào chẳng làm, nhưng vấn đề là muốn giả sao cho giống, diễn tốt đến mức không tìm thấy dấu vết nào mới là cao thủ trong các cao thủ.

Mà, Khúc Đàn Nhi nàng chính là cao thủ bên trong cao thủ kia... Khụ, người nào đó tự nhận.

"Ngươi đang cố ý chọc giận Bản Vương?"

"Không phải."

"Cái ngươi nên trả lời là câu hỏi của Bản Vương."

"Vương Gia hỏi cái gì?"

"Ngươi cố ý?" Mặc Liên Thành hơi híp mắt. Ngay cả chính hắn cũng không nghĩ nàng lại có bản lĩnh khiêu lên lửa giận vốn không dễ thể hiện ra bên ngoài của hắn.

"Không có."

"Bản Vương rốt cục hiểu rõ tại sao hắn lại chọn ngươi."

"Đàn Nhi không biết Vương Gia có ý gì." Không hiểu, cũng không muốn hiểu, thế giới do nam nhân thống trị này, nàng không muốn hiểu, mà mấy trò tranh quyền đoạt thế trong cung, nàng cũng không muốn tham dự vào. Nàng thấy trên TV đều diễn qua, nữ nhân một khi đã bước chân vào, kẻ biết được quá nhiều, kết cục về cơ bản sẽ chỉ có chết không toàn thây.

"Ngươi đã muốn giả bộ, vậy thì cứ tiếp tục giả vờ đi. Nhưng mà, nhớ kỹ đừng lộ ra sơ hở." Mặc Liên Thành nhàn nhạt nói xong, khóe miệng hơi nhếch lên, cười đến thâm trầm.

Khúc Đàn Nhi trầm mặc, đầu không khỏi khẽ nâng lên đến, lại một lần nữa nhìn hắn. Giả bộ hai năm, cũng lần thứ nhất bị nam nhân này nhìn thấu, không, phải là đánh vỡ. Trèo tường lần trước chỉ đơn thuần là ngoài ý muốn. Nàng không biết là nên may mắn gặp được người này, hay là nên bi ai vận rủi của bản thân. Tạm thời mặc kệ Mặc Liên Thành nói gì, nàng vẫn chẳng biết gì về mấy cái âm mưu kia, lại nói là nàng giả nhu thuận. Nhưng tóm lại một câu, tình huống như vậy không thể lạc quan được.

Cộng thêm lời nói của Khúc Giang Lâm đêm Hoàng đế chỉ hôn đó.

Kỳ thật Khúc Giang Lâm lúc đó nói, lấy tư cách là phụ thân thì cũng không có gì không đúng, chỉ là yêu cầu nàng gả vào Bát Vương Phủ, tận lực lấy được tín nhiệm cùng sủng ái của Mặc Liên Thành. Nhưng khi đó một phen ân uy tịnh thi* đó khiến trực giác của nàng hoài nghi bản thân là quân cờ được sắp xếp đến Bát Vương Phủ. Đồng thời, hắn còn cường điệu nói nàng nên vì Khúc Phủ suy nghĩ cái gì đó, nếu có phân phó cái gì cũng phải làm theo.

*Ân uy tịnh thi: đồng thời sử dụng ân huệ và uy nghiêm/ uy phong = vừa đấm vừa xoa.

Một nữ nhi đã gả ra ngoài như nàng mà vẫn phải suy nghĩ cho Khúc Phủ, vì Khúc Phủ làm việc?

Quá quỷ dị, không phải sao? 

Thế nhưng mà lúc ấy Khúc Giang Lâm lại nói rất tự nhiên.

Mà Khúc Đàn Nhi vì không muốn lộ ra sơ hở bản thân đã không còn là nữ nhi của hắn, tự nhiên cũng sẽ không nói thêm gì, cũng chỉ là một mực gật đầu nhận lời. Bây giờ suy nghĩ lại một chút, hóa ra Khúc Đàn Nhi cùng Đại Vương Gia kia thân cận như vậy, Khúc Giang Lâm có phải cũng là người của Đại Vương Phủ không? Nàng càng nghĩ càng đau đầu, vậy nên, dứt khoát không nghĩ nữa.

"Đàn Nhi không..." Nàng nhíu mày vừa muốn tiếp tục giả ngu.

"Tất nhiên gả vào Bát Vương Phủ, trở thành Bát Vương Phi rồi, mấy cái quy củ này cũng phải nhớ kỹ, nếu không, nước cạn cũng sẽ chết đuối*."

*câu này mình vẫn chưa hiểu lắm. Có cao nhân nào vào giúp với

"..." Khúc Đàn Nhi sững sờ, hai mắt mở lớn, khó có thể tin nhìn hắn, hoài nghi lời mình vừa nghe được nhưng càng nhiều hơn là nghi hoặc, hắn có phải đang thay đổi phương thức uy hiếp nàng hay không.

Nước cạn vẫn sẽ chết đuối, đạo lý này nàng rõ ràng, nhưng mà... Thân thể run lên, không khỏi rùng cả mình, trời lạnh sao?

"Bản Vương yêu cầu không nhiều, chỉ có mấy điều."

"Vâng, Đàn Nhi biết rõ, Đàn Nhi vẫn luôn ghi nhớ lấy, tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu... Phu tử tòng tử*, mời Vương Gia ngài nói, Đàn Nhi nghe đây." Khúc Đàn Nhi khẽ mỉm cười, dịu dàng ngoan ngoãn mà chờ Mặc Liên Thành ra lệnh.

*tại gia tòng phụ: ở nhà phải theo cha.

xuất giá tòng phu: lấy chồng phải theo chồng

phu tử tòng tử: chồng chết phải thờ chồng

Truyện convert hay : Thủ Tịch Người Thừa Kế Trần Bình

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện