Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn.

Chương 33


trước sau

Advertisement


______________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Phong

Trong nhà, Nhược Nhiên không thể ngủ nổi cả một đêm.
Sáng sớm hôm sau, Tư Đồ Hiên Nhiên không trở về, trực tiếp đi tới công ty.
Bệnh tình của Nhược Nhiên cũng đỡ hơn rất nhiều, chỉ là vẫn còn khản giọng, cô dậy thật sớm, uống mấy viên thuốc, sau đó bắt đầu tìm quần áo.
Họp mặt bạn bè thì cô nên mặc gì bây giờ?
Nhớ tới Bạch Hạo Minh, lòng Nhược Nhiên có chút rung động, nhìn tủ quần áo, cô quyết định chọn một bộ quần áo giản gị thanh nhã.
Trên người mặc một chiếc áo lông mỏng màu vàng, bên dưới là một chiếc váy trông có vẻ khá hợp với mùa thu.
Nhìn đơn giản nhưng không giảm đi vẻ đẹp tự nhiên của cô mà còn nổi bật làn da tuyết trắng.
Vừa làm tóc xong, thì cô chợt nghe thấy tiếng gọi ở bên dưới.

"Hạ tiểu thư tới. . ." Hạ Nghênh Lam cũng là khách quen của Tư Đồ gia, gia đình cô là tập đoàn Tân Hải thị nên có chút tiếng tăm.
Vì vậy, người hầu đều nhận ra cô.
Nghe tiếng nói của người hầu trong nhà, Nhược Nhiên sửa lại quần áo rồi bước ra ngoài.
"Nhược Nhiên! !" Hạ Nghênh Lam chạy đến phòng Nhược Nhiên, tặng cho cô một cái ôm.
"Cậu đã khá hơn chưa?" Cô quan tâm hỏi Nhược Nhiên.
"Ừ, mình khá hơn rồi!" Nhược Nhiên trừng mắt liếc cô, cười nói: "Sao cậu tới sớm vậy"
"Đó là muốn đi thăm Hao Mình nên tất nhiên phải tới sớm rồi!" Hạ Nghênh Lam cười hài lòng.
Nghe thấy cô nói như vậy, đôi mắt Nhược Nhiên đối sầm đi.

Hạ Nghênh Lam kéo tay Nhược Nhiên nói: "Nha đầu chết tiệt kia, có phải bây giờ hối hận rồi không, mình muốn giúp cậu, cậu không cho, lại bán mình đi, hiện tại thế nào, giờ Bạch Hạo Minh đã trở về, cậu không hối hận sao?"
Nhược Nhiên thu lại đôi mắt buồn bã, cười nói: "Có gì đâu, không phải bây giờ tốt rồi sao, huống hồ, mình đã sớm chia tay với người đó, tất cả đã là chuyện cũ, giờ cậu còn nói làm gì nữa."
"Có chết vẫn mạnh miệng!" Hạ Nghênh Lam mắng một câu, nhìn quần áo Nhược Nhiên, nở nụ cười hài lòng: "Bảo bối, hôm nay cậu thật xinh đẹp!
"Đi chết đi!" Nhược Nhiên mắng.
Hai người vừa cười vừa đi xuống lầu, người hầu hoảng hốt vội nói: "Thiếu phu nhân, cô muốn đi ra ngoài sao?"
"Ừ, tôi và Nghênh Lam đi ra ngoài, không cần chuẩn bị cơm tối cho tôi."



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện