Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác

Học bá công vị dâu tây (14)


trước sau

Editor: Minori

Mở ra cánh cửa lớn của thế giới mới, giờ nghỉ trưa qua đi.

Thời gian đi học.

Lý Lâm Linh lén lút quay đầu nhìn thoáng qua sau bàn, Thời học bá vẫn như cũ không chút cẩu thả mà nghiêm túc đọc thứ sách cô xem không hiểu, hừm, đại khái quyển sách này độ khó cao hơn, Thời học bá đọc tốc độ chậm đi rất nhiều. Mà Cẩu Lương, đang cùng Thời Vũ thư thái ngồi học ngay ngắn một tiết, cậu lúc này chính là gục ở trêи bàn vùi đầu vào ngủ —— tư thế này hơi quen mắt a.

Lý Lâm Linh đưa cho người cùng bàn một tờ giấy nhỏ: Cậu có cảm thấy không khí giữa Thời học bá và A Trình có chút quái quái hay không?

Trần Lý Bạch: Học bá thế giới cậu không hiểu.

Thấy Lý Lâm Linh liên tiếp quay đầu lại, Trần Lý Bạch lại đưa một tờ giấy nhỏ: Không cần dùng bộ não hoạt động kỳ quái của cậu mà nhìn vấn đề, chuyên tâm học bài. Không cần Trần Lý Bạch nhắc nhở, Lý Lâm Linh thu được mỉm cười của Thời học bá.JPG đã ngượng ngùng mà quay tầm mắt lại, dáng ngồi đoan chính, nghiêm túc nghe giảng.

Cẩu Lương khóe miệng khẽ nhếch, gối lên một tay gục ở trêи bàn, một tay khác chuyên tâm mà thưởng thức bàn tay phải của Thời học bá đặt ở trong hộc bàn mình, sờ sờ đốt ngón tay, xoa bóp ngón tay, dường như là kϊƈɦ thích lớn nhất trêи thế giới, chơi không biết ngán.

Mắt sắc mà nhìn đến động tác đưa tờ giấy nhỏ trước bàn, Thời Vũ thắp sáng kỹ năng "trò chuyện bí mật".

Hắn không chớp mắt mà nhìn sách, tay phải ngược lại gảy bàn tay Cẩu Lương, mở ra lòng bàn tay của cậu, ở bên trêи viết:

Cậu đáp ứng rồi?

Cẩu Lương lòng bàn tay có chút ngứa, cầm ngón tay hắn, sau đó ở trêи lòng bàn tay hắn dùng đầu ngón tay chậm rãi phác họa ra dấu chấm hỏi.

Cậu quay đầu về phía Thời Vũ, lộ ra một đôi mắt, dùng ánh mắt biểu đạt chính mình chính trực.

Thời Vũ: Cậu là bạn trai của tôi, tôi là của cậu.

Một chữ lại một chữ ở lòng bàn tay Cẩu Lương viết xong, hắn mắt to vô tội dần dần lộ ra ý cười, càng ngày càng nồng. Tương tự cậu cũng cảm nhận được giá trị sung sướиɠ cao ở hồn thể Thời Vũ —— nếm lên nhất định giống mỹ vị ngọt ngào lúc trước! Đáng tiếc cậu hiện tại ăn không được a...... Tiếc hận như vậy, cậu thành thật mà đem cảm thụ của chính mình nói cho Thời Vũ ↓

Cẩu Lương: Tôi muốn hôn cậu.

Tươi cười trêи mặt Thời Vũ tức khắc càng sâu, mở trang sách ra, ngón tay đem bút máy đang an tĩnh nằm ở trêи bàn lăn xuống đất.

Thời Vũ cúi đầu xuống nhặt lên bút máy đồng thời ở lòng bàn tay Cẩu Lương hôn lên.

Lòng bàn tay của Cẩu Lương hơi nóng, dù không đem mỹ vị ăn vào trong miệng nhưng không hiểu sao vẫn dâng lên một cỗ vui vẻ.

Thời Vũ mỉm cười, chăm chú nhìn vào cậu, mười ngón tay cậu đan vào nhau.

Hai người tầm mắt dây dưa đồng thời giáo viên Toán học lần nữa đối các bạn học phát ra lời mời. Thấy không có người trả lời, ông đi xuống nhìn lướt qua, lập tức xác định Cẩu Lương gục ở trêи bàn "ngủ", khụ một tiếng nói: "Bạn học Thích Trình, đi lên nói cho mọi người đề này nên giải như thế nào."

Cẩu Lương không kịp phản ứng, Thời học bá tươi cười quá mức nhộn nhạo giây sau mặt không biểu tình.JPG nhìn về phía thầy giáo cùng các bạn học, sau đó đứng dậy đi về phía bục giảng.

Cẩu Lương: (○'ω'○)

Thầy Toán học: "......" Muốn nhắc nhở hắn người được gọi tên là người khác cũng chưa cơ hội.

Bạn học cả lớp: "......"

Nhìn từ bên trong khuỷu tay, Cẩu Lương nâng mặt lên còn có vẻ không ngủ đủ, Nhìn Thời học bá bình tĩnh tự nhiên mà ở trêи bảng đen viết các bước giải đề, trong lòng bọn họ đều anh anh anh: Không hổ là nam sinh đẹp trai ấm áp đệ nhất Nhạc Thành, ông trời thiếu ta một người ngồi cùng bàn như vậy!

Chỉ có người đứng đầu giáo phái · Lý Lâm Linh hãy còn nâng mặt, trong lòng thét chói tai: Đáng yêu chết mất! Tài giỏi như vậy lại tới cho ta một chút!

Một ký hiệu cuối cùng viết xong, Thời Vũ xoay người nói: "Bạn Thích Trình giữa trưa ngủ không ngon, mong thầy thứ lỗi."

Nghe ra ý ngầm "không cần quấy rầy cậu ấy", Thầy Toán ngoài mỉm cười còn có thể nói cái gì?

Cẩu Lương cúi đầu gần như muốn cười ra tiếng.

【 Bị bong bóng hồng chặn lại, hệ thống đã từ bỏ giãy giụa: Đinh, đã vượt qua 24 tiếng đồng hồ từ lúc chủ hệ thống tuyên bố nhiệm vụ kinh nghiệm, xin chủ nhân phải trong 48 tiếng đồng hồ hoàn thành yêu cầu, nếu không khen thưởng giảm một nửa. 】

【 Cẩu Lương:...... Chậc. 】

Nắm tay Thời Vũ trở lại, cậu ở lòng bàn tay viết: Tôi muốn ngủ một lát.

Thời Vũ bắt lấy tay cậu, tỏ vẻ đã biết.

Cẩu Lương nhắm mắt lại, dùng tốc độ nhanh nhất ở khu nhiệm vụ kinh nghiệm biên tập ra phương thức cụ thể thu về mảnh vỡ thật tốt ↓

Phương thức hiện tại biết đến: Hấp thu qua đường miệng mà nhất thiết phải là mục tiêu chủ động, mới có thể phát huy công hiệu. PS: Tiếp xúc càng sâu đi vào càng triệt để, thu về càng nhiều càng nhanh.

Đem kinh nghiệm dán lên diễn đàn, Cẩu Lương rời khỏi trước, lại nhớ tới một điều nữa, hỏi hệ thống có thể đăng bài về người sành ăn ở trêи diễn đàn chính của Cục Quản Lý Thời Không tuyên hay không.

【 Thật mau hệ thống chuyền đạt phản hồi của chủ hệ thống: Đinh, chủ nhân, chỉ cần không chạm đến điều lệ bảo mật của nhiệm vụ, chủ hệ thống sẽ lấy tài khoản công tác thời không của ngài phát biểu thay. 】

Cẩu Lương nghe vậy, hưng phấn mà bắt đầu biên tập, so với dán kinh nghiệm rõ ràng dụng tâm hơn nhiều, tiêu đề như sau ↓↓

# Đồ ăn mỹ vị nhất toàn thời không: Chính là hồn lực. ## Bàn luận tư thế ăn hồn lực chính xác! #

0L: Như tiêu đề.

Lâu chủ chia sẻ trải nghiệm của cá nhân.

Các bạn nhỏ, các bạn còn đang ăn hồn tệ vô sắc vô vị sao? Các bạn biết mỗi ngày đều đang bỏ lỡ đồ ăn mỹ vị nhất toàn thời không trong ngàn vạn năm qua không?! Nếm thử một chút bạn mua sẽ không có chịu thiệt! Mua sẽ không sợ lừa gạt! Còn đang chờ đợi cái gì, nhanh đứng lên hành động đi! ()

Chuẩn bị ăn: Ký túc trêи cơ thể người ( áp dụng với các bạn nhỏ trong nhiệm vụ hoặc nghỉ phép), một loại sinh vật khác, chính là hồn lực ( tham khảo điều lệ NO.109 khen thưởng công nhân).

Phương thức ăn: Dùng miệng ăn. ( Đừng tiếp thu hồn tệ ngu xuẩn mà nhóm hồn thể tặng, ăn hồn lực trực tiếp từ thân thể! Bạn sẽ có trải nghiệm vị giác quay lại!!)

Vị miêu tả: Hương vị chính cùng loại với dâu tây ( Sản vật thế giới cấp C), có thể tưởng tượng đến mỹ vị ngọt thanh hội tụ trong bạn! Chúng ở đầu lưỡi kịch liệt va chạm! Ghép lại với nhau thành món ngon không thể tả! Tôi chỉ có thể nói —— cuộc đời này không uổng. (﹃)

Nhắc nhở ấm áp: Có lẽ bạn yêu cầu một sinh vật thể mà hồn lực không có cách lưu động bình thường, mới có thể ở dưới đại tiền đề không vi phạm thủ tục công nhân của Cục Quản Lý Thời Không, hưởng dụng mỹ vị này.

Cho dù khu đồ ăn ngon là diễn đàn thời không duy nhất chịu vắng vẻ, khu đề tài không người hỏi thăm —— hồn thể không cần ăn cơm, mà muốn khôi phục cảm thụ vị giác trở lại như cũ còn phải chi trả hồn tệ kếch xù đi quán trải nghiệm cao cấp, trừ bỏ Cẩu Lương người theo chủ nghĩa đại tham ăn như vậy căn bản không người nào chú ý đồ ăn có đẹp hay không —— Cẩu Lương chính là một phương đàn chủx nghiêm túc mà tham vọng.

Sau khi đăng bài, Cẩu Lương mới hơi hơi bình phục tâm tình kϊƈɦ động một chút.

【 Cẩu Lương: Tiểu Tứ, khen thưởng kinh nghiệm nhiệm vụ đâu? 】

【 Hệ thống mỉa mai: Ta còn tưởng rằng ngài đã coi khen thưởng như cặn bã đây, chủ nhân thân ái của ta. 】

Nói xong, đem giao diện khen thưởng hiện ra.

Khen thưởng có hai dạng sở hữu: Thứ nhất, chỉ cần kinh nghiệm này đối với người chấp hành khác có trợ giúp hoặc cho khen thưởng, thu hoạch tích phân đem toàn ngạch từ Cẩu Lương đoạt được; phần còn lại là rút thăm trúng thưởng, phần thưởng chỉ có từ 0-100 tích phân vì cấp bậc ban đầu của Cẩu Lương trong diễn đàn kinh nghiệm là Tiểu Bạch,.

Cẩu Lương nghe xong liền nhớ tới, lần trước khi thương thành rút thăm trúng thưởng, phần thưởng cũng bởi vì cậu là Kim cương trắng sơ cấp mà thương phẩm hạn định ở giá trị 1-100 tích phân.

【 Cẩu Lương: Nếu cấp bậc của ta tăng lên, phần thưởng sẽ tương ứng tăng lên? 】

【 Hệ thống: Đúng vậy chủ nhân. 】

【 Dựa theo điều lệ khen thưởng, khen thưởng chia làm hai phần. Một loại là thương thành rút thăm trúng thưởng, một loại khác là thưởng kinh nghiệm, cả hai đều liên quan mật thiết đến cấp bậc của ngài. 】

【 Thương thành của người dùng có cấp bậc: Kim cương trắng ( tiêu phí tối đa 1 tích phân) Kim cương xanh ( tiêu phí tối đa 1000 tích phân) Kim cương vàng ( tiêu phí tối đa 10000 tích phân) Kim cương đen ( tiêu phí tối đa 10W tích phân), mỗi cấp bậc phần thưởng giá trị gia tăng gấp mười lần, tức, Kim cương trắng 1-100 tích phân, Kim cương xanh 101-1000 tích phân, như này suy ra. 】

【 Khen thưởng kinh nghiệm, từ cấp bậc diễn đàn nhiệm vụ quyết định: Ngựa trắng ( kinh nghiệm trêи 1 điểm) Ngựa xanh lục ( kinh nghiệm trêи 100 điểm) Ngựa xanh lam ( kinh nghiệm trêи 1000 điểm) Ngựa đỏ ( kinh nghiệm trêи 10000 điểm) Ngựa tím ( kinh nghiệm trêи 10W điểm), hoàn thành nhiệm vụ kinh nghiệm do chủ hệ thống tuyên bố có cơ hội đến rút thăm trúng thưởng. Phần thưởng là: Ngựa trắng 0-100 tích phân, Ngựa xanh lục 0-1000 tích phân, như này suy ra. Mặt khác, bài đăng kinh nghiệm thêm chức năng khen thưởng, nếu không có trường hợp đặc biệt thu nhập sẽ chia đều cho diễn đàn và người phát hành kinh nghiệm. 】

【 Cẩu Lương: Cho nên nói, coi như ta tới cấp bậc Ngựa tím cũng có khả năng rút ra khen thưởng đến 0 tích phân? →-→】

【 Hệ thống: Đúng vậy, chủ nhân cũng có thể đạt được 100W tích phân miễn phí dùng một lần như một khen thưởng nha! ^v^】

Biết rõ cơ hội xa vời, nhưng Cẩu Lương vẫn là động tâm, cậu tính toán rút xong khen thưởng liền đi dạo diễn đàn, xem có biện pháp nào kiếm lấy điểm kinh nghiệm.

【 Cẩu Lương: Làm cách nào mới có thể kϊƈɦ phát cơ chế khen thưởng của thương thành? 】

【 Hệ thống: Xin lỗi chủ nhân, trình tự này từ chủ hệ thống trực thuộc quản lý, ta không có quyền hỏi đến. Nhắc nhở hữu nghị, chỉ cần ngài nghiêm túc kiên định mà hoàn thành nhiệm vụ, nhất định sẽ có khen thưởng nha! 】

【 Cẩu Lương: Muốn dùng kịch bản khen thưởng để khích ta? —— ta chấp nhận điều đó! 〃∀〃】

【 Hệ thống:...... 】

Cẩu Lương nhiệt tình mười phần không hề do dự, nhanh tay mà từ trong 100 rương vàng di động chọn định một cái, click mở ——

【 Đinh, chúc mừng chủ nhân đạt được ——2 tích phân khen thưởng, không ngừng cố gắng đừng nản lòng, mọi thứ đều có khả năng mà, ha hả. Cười ngặt nghẽo.JPG】

Cẩu Lương không trả lời.

Cậu yên lặng mà rời khỏi biển ý thức, chui vào trong hộc bàn, cắn một ngụm ngón tay thon dài của Thời Vũ —— duy nhất đồ ăn ngon có thể cứu vớt tâm hồn tan vỡ của ta! ┭┮﹏┭┮

*

Đêm đó.

Cẩu Lương đang giành giật từng giây trêи bàn học.

Chỉ vài giờ trước, Cẩu Lương không tiếc chi 30 tích phân từ thương thành mua sắm đạo cụ lọc có tác dụng trong thời gian 3 giờ, tính toán đọc một lượt những cuốn sách về tâm lý học tình yêu ở thế giới này —— bộ lọc có tác dụng lọc bớt học thuật trong sách có độ tương đồng lý luận vượt qua 60%, trợ giúp Cẩu Lương tiếp thu tri thức một cách tối đa nhất.

Cậu chưa bao giờ là một người hiếu học, làm như vậy tự nhiên có nguyên nhân bất đắc dĩ ↓

Cậu phát hiện, trải nghiệm tình yêu từ cảnh trong gương của nguyên hồn thể hoàn toàn không có biện pháp giúp cậu luôn bảo trì chủ động và ưu thế trong thực chiến. Để độ hảo cảm càng cao, để tránh chân tay luống cuống, cậu cần phải biết người biết ta thì mới bất khả chiến bại.

Ba giờ sau, đột nhiên im bặt.

Đạo cụ lọc từ trong ánh mắt biến mất, Cẩu Lương ngả người ra sau, nhắm mắt lại tay chống trán để xoa dịu bộ não vốn không thể thư giãn

ngay lập tức do đọc liên tục với hiệu suất cao, tùy tay ném sách vở chưa đọc xong đến trêи tủ đầu giường.

Đợi khi bình phục, cậu giơ tay tắt đèn, nhàn nhã mà tính toán đi ngủ.

【 Đinh, chủ nhân, mục tiêu còn đang viết tên nguyên chủ đây. 】

【 Cẩu Lương: Hừm, bình thường. 】

【 Hệ thống: Đây nơi nào bình thường?! 】

Cẩu Lương vì bị hệ thống nhắc nhở chuyện thương tâm mà từ chối trả lời vấn đề của nó —— tâm thật đau. Mới nếm thử mỹ vị, thật vất vả mới đợi đến khi tan học, lại bởi vì đầu lưỡi có thương tích mà bị từ chối một cách vô tình = người chấp hành phải ăn cơm, tỏ vẻ thật ngược. Liên tiếp tiến độ nhiệm vụ từ 2.5% đẩy mạnh đến 2.9% đều không thể bình ổn "ɖu͙ƈ cầu bất mãn*", "lòng tham không đáy" của cậu!

*ɖu͙ƈ cầu bất mãn: muốn mà không được thoả mãn.

Cho nên, cậu tính trả thù mà vô tình đem lý trí cẩu · Thời Vũ đuổi ra khỏi phòng.

Đương nhiên, Cẩu Lương miệng bị mài sưng sẽ không nói cho nó: Tiến độ nhiệm vụ đẩy mạnh đến 2.9%, sau đó bọn họ hôn mười phút cũng không thể lại đẩy mạnh dù chỉ một phần ngàn, miệng đối miệng mà hôn xuống nữa cũng không có cách thu về mảnh vỡ.

Bỗng nhiên.

【 Hệ thống run giọng nói: Chủ, chủ chủ chủ nhân! 】

Không đợi Cẩu Lương đáp lại, hệ thống kinh hoảng trực tiếp đem điểm mù nhằm vào mục tiêu phát sóng trực tiếp cho cậu.

Chỉ thấy trong hình ảnh theo dõi, vị trí của Thời Vũ cùng nửa giờ trước không có một chút ít lệch đi, nhưng ở một góc bàn học phóng đầy giấy trắng mực đen đã xảy ra cách biệt một trời —— nguyên bản viết cẩn thận "Thích Trình" "Thích" "Trình" mấy chữ này bị mục tiêu dùng bút lông vẽ một dấu X thật lớn, ngay sau đó dấu X này càng ngày càng hỗn độn, cuối cùng dứt khoát biến thành một đoàn mực nước, đem chữ viết "Thích Trình" bôi đen đến mức nhìn không thấy một tia dấu vết.

...... Cực kỳ giống một cảnh phim trong đó hung thủ viết xuống danh sách chủ mưu giết người mà hệ thống đã tìm kiếm ở thế giới hiện tại.

Ngay sau đó.

Mục tiêu rốt cuộc không hề vẽ xấu, hắn thay đổi một chữ khác tới viết.

Hố*.

Liên tiếp viết năm tờ chữ "Hố", chợt nghe mục tiêu cười một tiếng, thư phòng dường như bị ấn nút tạm dừng không còn chút động tĩnh nào, bọn họ chỉ có thể nhìn điểm mù vẫn không nhúc nhích. Mãi cho đến khi Thời Vũ thưởng thức đủ bản vẽ đẹp của chính mình mới cảm thấy mỹ mãn mà rời thư phòng, Cẩu Lương cùng hệ thống mới thấy rõ được hắn thưởng thức ước chừng năm phút cũng trân trọng mà dùng cái chặn giấy đè xuống, giấy trắng mực đen bày biện ở trung tâm bàn học nhất.

—— Hố.

*Hố: Dùng để chỉ một người không đủ năng lực khiến đồng đội bị kéo theo.

Chữ này rơi vào trong mắt Cẩu Lương và hệ thống, chỉ còn lại có một biển ý thức "emmmmm".

【 Hệ thống không thể nhịn được nữa: Chủ nhân, ngài thành thật nói đi, ngài đối mục tiêu đã làm gì?! TДT 】

【 Cẩu Lương:...... Chẳng lẽ là vì ta đem hắn đuổi ra khỏi nhà? ⊙▽⊙ 】

Đọc đủ thứ tâm lý học tình yêu, Cẩu Lương đối tình huống trước mắt cũng rất rối rắm, cậu cùng hệ thống yên lặng mà nhìn thẳng độ hảo cảm, xác nhận nó còn an tĩnh mà dừng lại ở 80 hơn nữa không có xu thế trượt xuống, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Không đợi Cẩu Lương tìm kiếm ký ức ngày đó để tìm ra sơ hở khiến mục tiêu bị chọc tức đến mức coi mình thành chi tiết "hố", liền thu được tin nhắn của hắn.

From mỹ vị đệ nhất thời không: Ngủ rồi sao?

Nhìn dáng vẻ cũng không tức giận mà, Cẩu Lương vừa suy nghĩ vừa trả lời tin nhắn.

To mỹ vị đệ nhất thời không: Bảo bảo ngủ rồi. Cắn núm иɦũ ɦσα cao su đi vào giấc ngủ.JPG

From mỹ vị đệ nhất thời không: Oh, ngủ ngon.

To mỹ vị đệ nhất thời không: Cậu đã quên hỏi tôi đang làm gì. →3→

From mỹ vị đệ nhất thời không: Oh, bạn trai thân ái, cậu đang làm gì vậy?

Nụ cười ấm áp trêи môi xua đi tâm trạng buồn bực của Cẩu Lương khi không ăn được mỹ vị, cười cười trả lời hắn: Bạn ngồi cùng bàn thân ái, tôi đang nghĩ về bạn trai của tôi a.

From mỹ vị đệ nhất thời không: Tôi cũng vậy.

Cẩu Lương cười ra tiếng.

Lại lần nữa bị bong bóng hồng bao phủ, hệ thống: Chẳng lẽ chủ nhân của ta lại kiếm một khoản lớn nữa sao? [ sờ cằm ]

*

Đầu lưỡi quân bị cắn thương ngày thứ ba.

Tiết Thể ɖu͙ƈ.

Giáo viên Thể ɖu͙ƈ tuyên bố: "Các bạn học, các em hẳn là đã nghe nói, Nhạc Thành tổ chức trận bóng rổ được cử hành ở một tháng sau. Giống như trước đây, khoá 10 và 11 tham gia, mỗi lớp ít nhất cử ra năm bạn. Các em năm trước đã tham gia qua một lần, thầy tin tưởng uỷ viên thể ɖu͙ƈ có thể xử lý tốt, việc duy nhất phải chú ý chính là năm nay tốt nhất phải có thêm người thay thế bổ sung, miễn cho xuất hiện tình trạng giống như năm trước."

Năm trước Nhạc Thành tổ chức, lớp 3 bởi vì một đội viên trêи trường thi bị thương, tạm thời tìm người tới thay thế bởi vì không được huấn luyện, trình độ lại hữu hạn, thế nên bọn họ bị loại ngay vòng bảng.

Nghe được hôm nay trước khi tan học liền phải đem danh sách nộp lên, uỷ viên thể ɖu͙ƈ miệng đầy đồng ý.

Dự định chạy xong hoạt động tuyên bố tự do, hắn trước tiên tìm tới Cẩu Lương cùng Thời Vũ, mời bọn họ tham gia.

Cẩu Lương: "Nhưng, tôi chưa từng chơi bóng rổ a."

Uỷ viên thể ɖu͙ƈ thất vọng mà gãi gãi đầu, "Vậy quên đi, Thời Vũ cậu thì sao?"

Thời Vũ không để ý đến hắn, cúi đầu đối Cẩu Lương rõ ràng cảm thấy hứng thú nói: "Muốn tham gia sao, tôi dạy cho cậu."

Cẩu Lương: "Được!"

Uỷ viên thể ɖu͙ƈ: "...... Tôi đây đem hai người các cậu viết vào danh sách rồi a." Dù sao cũng không để bụng nhiều thêm một người thay thế bổ sung, các cậu chơi vui vẻ là được, ha ha a.

Thời Vũ từ quy tắc thi đấu đơn giản nhất cùng tư thế bắt bóng rổ nói tới —— hắn đối xử khoan dung lễ phép, ai tới hỏi chuyện đều không ngần ngại chỉ giáo, huống chi hiện tại "học sinh" của hắn là Cẩu Lương, tự nhiên là có thể có bao nhiêu cẩn thận liền có bấy nhiêu dụng tâm. Ngược lại là Cẩu Lương chê hắn dong dài, cầm lấy bóng rổ trêи tay hắn, nói: "Chính là nói, đem bóng quăng vào rổ trong rổ là có thể ghi điểm phải không?"

"Không sai biệt lắm......"

Hắn nói còn chưa dứt lời, liền thấy Cẩu Lương nhảy lấy đà, ném rổ, rơi xuống đất, sở hữu động tác liền mạch lưu loát —— phụt một tiếng, bóng phá không mà đi, xuyên rổ mà xuống, chấm đất dựng lên.

Cẩu Lương vỗ vỗ tay: "Liền đơn giản như vậy?"

"......"

Thời Vũ cười: "Đúng vậy, chỉ đơn giản như vậy."

Thấy toàn bộ quá trình uỷ viên thể ɖu͙ƈ cứng đờ mà nhìn khoảng cách vượt qua hai phần ba cái sân thể ɖu͙ƈ ném rổ. Lặng im một lát, hắn đột nhiên kϊƈɦ động mà nắm lấy tay lại đây nói: "A Trình cậu thật tuyệt! học thật giỏi, lớp chúng ta lần này có thể rửa mối nhục xưa hay không, liền hoàn toàn dựa vào cậu cùng Thời Vũ!"

Thời Vũ nhìn chằm chằm tay hắn: "......"

"Nói thì dễ." Cẩu Lương rút tay ra, hướng Thời Vũ nói: "Đem bóng nhặt về đây, chúng ta tiếp tục."

Thời Vũ nháy mắt được chữa khỏi.

Trêи sân thể ɖu͙ƈ xuất hiện một màn cảnh quan như vậy ↓

Dựa vào giá trị nhan sắc cùng thực lực mà hai lần dìm Chiêm Vĩnh Triết cùng Diệp Huy xuống, hai đại học bá đẹp trai mới thăng cấp của Nhạc Thành, một trái bóng rổ, cùng với nữ sinh phụ trách quay xung quanh nửa mặt sân bóng rổ thét chói tai.

Cẩu Lương ý đồ mang bóng lướt qua Thời Vũ ném rổ —— người sau bằng vào ưu thế chiều cao cùng kỹ năng đã liên tiếp đem cậu muốn ném bóng chụp xuống. Mồ hôi ở hai má trượt xuống, Cẩu Lương cùng Thời Vũ song song đè thấp trọng tâm, cúi người, nhìn thẳng đôi mắt đối phương, ai cũng không chịu nhượng bộ. Mắt thấy thời gian tan học sắp tới rồi, còn chưa thể thành công ném vào một quả, Cẩu Lương cong cong khóe miệng, nhỏ giọng nói: "Bạn cùng bàn thân ái, cậu xem hiện tại chúng ta giống lần trước chơi trò phương hướng không? Biết khi đó cậu vì sao lại thua tôi không?"

Thời Vũ: "Hử? Nguyện nghe kỹ càng."

Cẩu Lương: "Bởi vì sắc ~ lệnh ~ trí ~ hôn ~, tôi đoán cậu hôm nay sẽ bởi vì lý do tương tự mà thua tôi, cậu nói xem?"

Thời Vũ nhịn cười, nghiêm trang mà nói: "Hoàn toàn chính xác."

Lời còn chưa dứt, Cẩu Lương đã trước một bước nhảy lên, từ bên ngoài vòng ba điểm, ném rổ, rơi vào!

Giữa những tràng vỗ tay cùng trầm trồ khen ngợi, Cẩu Lương đắc ý mà nhảy dựng lên, học minh tinh bóng rổ trong TV đánh vào ngực Thời Vũ, ý cười trong mắt càng đậm hơn.

Âm thanh chuông tan học vào lúc này vang lên.

Phòng thay quần áo.

Đợi mọi người đi hết, Cẩu Lương lập tức ném xuống chai nước uống được một nửa, đi đến trước mặt Thời Vũ, gấp không chờ nổi mà hôn hắn.

Thời Vũ quay lại ôm lấy cậu, triền miên mà cùng cậu hôn nhau, nhưng khi đầu lưỡi Cẩu Lương có ý đồ thâm nhập vào trong môi hắn, lý trí cẩu · Thời Vũ lui ra sau một chút, thở gấp nói: "Không được, cậu sẽ đau."

Đã bị "cấm thực" cả ngày Cẩu Lương phẫn nộ tột đỉnh.

【 Cẩu Lương: Tiểu Tứ, đem miệng vết thương của ta khôi phục, lập tức, lập tức! 】

【 Hệ thống: Vâng chủ nhân, căn cứ theo yêu cầu của ngài, tìm thấy thương phẩm thỏa mãn yêu cầu của ngài: Đạo cụ tái sinh, giá trị 100 tích phân, chỉ cung cấp cơ hội một lần trải nghiệm, 10 tích phân; còn có ——】

【 Cẩu Lương: Đừng nhiều lời! Là cái này! 】

Hệ thống khϊế͙p͙ sợ run rẩy nhanh tay đặt hàng: Còn có Phản Hồn Thảo giá trị 1 tích phân nhưng là thỏa mãn yêu cầu của ngài a chủ nhân......

Cẩu Lương luôn luôn "giỏi tính toán" "tính toán chi li" ngay lúc này lại hoàn toàn không nghĩ tới điểm này, cậu dường như chính là hiến vật quý, vội vàng mà thè lưỡi, "Tôi đã ổn hơn rồi, cậu xem!"

Thời Vũ hô hấp căng thẳng.

Cẩu Lương dán sát vào bờ môi của hắn, cắn hắn một ngụm thúc giục hắn buông ra khớp hàm. Lúc này đây Thời Vũ không còn do dự, đem Cẩu Lương ôm vào trong vòng tay, càng chủ động và mãnh liệt mà thâm nhập trong miệng quấn lấy lưỡi mềm mại của cậu.

【 Đinh!! Tiến độ nhiệm vụ được đẩy mạnh, tiến độ trước mắt: 3%!!! 】

Cẩu Lương: Thật tuyệt, thật thật tuyệt ~~

Hệ thống:...... Không nghĩ tới, ngài là như vậy a, chủ nhân, _(:зゝ∠)_.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện