Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 584


trước sau

Advertisement

CHƯƠNG 584: SỰ KINH KHỦNG CỦA VÕ GIẢ.

Nâng mắt nhìn lên, ở trong biển có mấy chục con cá mập đang bao vây, mà mắt thường có thể nhìn thấy được nó đang nhanh chóng bơi về phía con tàu ở bên này.

Trong lúc nhất thời, Yamakawa Gin cùng với người phụ nữ còn lại lại lâm vào khủng hoảng.

“Lái tàu nhanh lên đi, chạy nhanh lên, nếu không thì chiếc tàu này cũng sẽ bị chìm luôn, nó sẽ tấn công vào cánh quạt của con tàu trước.”

Yamakawa Gin hoảng hốt mở miệng, thúc giục người lái tàu, người kia cũng quá sợ hãi, có nhiều cá mập như thế, cho dù có dùng súng bắn đi nữa thì cũng bắn không hết.

“Không cần đâu, để tôi đi xuống dưới một chuyến.”

Đúng lúc này, Sở Vĩnh Du lại khoát tay, không đợi mấy người bọn họ có phản ứng, anh lại trực tiếp nhảy vào trong biển.

Xuống tới mặt biển, càng nhìn càng thấy rõ, nước biển không thể ngăn cản tầm mắt của Sở Vĩnh Du.

Cũng chính là bởi vì như thế này, trong lòng của anh không khỏi sinh ra điểm kỳ lạ, những con cá mập này cho dù là hình dáng hay là răng nó đều lớn hơn rất nhiều so với cá mập bình thường.

Mắt thấy con cá mập đang điên cuồng bơi qua đây, rốt cuộc Sở Vĩnh Du cũng đã cử động, hai tay đẩy ra ngoài.

Rầm rầm rầm!

Trên con tàu, ba người Yamakawa Gin giật nãy cả mình, từng tiếng nổ truyền ra, mặt nước không ngừng có bọt nước tung toé bắn lên, giống như là có mấy quả bom nổ ở trong nước.

Dần dần, thi thể của những con cá mập nổi lên trên mặt nước, vùng biển cũng đã bắt đầu đỏ thắm một mảnh. Cùng lúc đó, Sở Vĩnh Du nhảy lên đứng trên con tàu một lần nữa.

“Không sao rồi.”

Mặc dù lời của Sở Vĩnh Du xem như là an ủi, nhưng mà bọn người Yamakawa Gin vẫn ngơ ngác đứng yên tại chỗ, thật sự bị Sở Vĩnh Du làm cho chấn động, lần đầu tiên bọn họ mới biết hóa ra là sức lực của con người lại kinh khủng như thế.

Mấy chục con cá mập, trong một cái nháy mắt liền giải quyết hoàn toàn, hơn nữa còn là trong nước biển, khu vực mà bọn nó nhanh nhẹn nhất.

“Đưa bọn họ trở về bến cảng trước đi.”

Nghe thấy lời nói của Sở Vĩnh Du, người lái tàu vội vàng khởi động, sự rung động trong đôi mắt vẫn còn chưa biến mất.

Mặc dù ông ta là người trong đội ngũ địa ngục chết chóc, đóng vai người lái tàu quanh năm, đương nhiên là ông ta biết võ giả, đã từng gặp rồi, nhưng mà mạnh giống như Sở Vĩnh Du, đây chính là lần đầu tiên mà ông ta được chứng kiến.

“Cảm ơn anh, tôi… tôi nhớ anh tên là Sở Vĩnh Du.”

Rốt cuộc, Yamakawa Gin cũng đã hoàn hồn, cô ta thật sự không ngờ tới lại gặp được Sở Vĩnh Du một lần nữa, lại phát sinh ra chuyện giống như ở trên núi, nhưng mà lần này nhân vật được cứu đổi thành cô ta.

“Chuyện nhỏ thôi, các người xuống dưới nghỉ ngơi một hồi đi, rất nhanh liền có thể trở về bến cảng.”

Nói xong, trong đầu có Sở Vĩnh Du liền nghĩ đến vấn đề liên quan những con cá mập này, cho dù người bình thường thì cũng biết những con cá mập này tuyệt đối không hề đơn giản, nhưng mà hiện tại đã tiếp cận, anh cũng không muốn phải truy đến điểm cuối cùng. Dù sao thì cũng không phải nhằm vào mình, hơn nữa, chuyện bây giờ đã đủ nhiều rồi, anh thật sự không có phương pháp phân thân.

Xuống dưới khoang tàu, một người phụ nữ khác mới mở miệng hỏi.

“Gin, cậu biết người đàn ông tên là Sở Vĩnh Du đó hả, anh ta thật sự quá lợi hại, chắc chắn là võ giả nước R, quá đẹp trai.”

Người phụ nữ cắt tóc ngắn, dáng người vô cùng xinh đẹp, có vẻ như đã hoàn toàn tỉnh lại từ trong sợ hãi, biểu cảm có chút mê mẩn.

“Ừ, cũng… cũng không tính như là quen nhau, anh ta chính là người tôi đã nói với cậu đó, là anh ta đã đưa anh rể của tôi cùng với anh trai của anh rể tôi vào trong ngục giam.”

“Hả?”

Người phụ nữ tóc ngắn che kín miệng, kinh ngạc đến nỗi nói không nên lời, đây là có chuyện gì…

“Tôi đã nghĩ thông suốt rồi, bọn người anh rể của tôi bị trừng trị đúng tội, cho dù Sở Vĩnh Du không xuất hiện thì sớm muộn gì những chuyện mà bọn họ làm cũng sẽ bị bại lộ.”

Nhìn Yamakawa Gin, cô gái tóc ngắn giơ ngón tay cái lên.

“Gin, có đôi khi tôi thật sự rất khâm phục cậu, cậu suy nghĩ chuyện gì cũng vô cùng tỉnh táo, nhưng mà dưới tình huống như thế này, nếu như là tôi, chắc chắn tôi cũng sẽ lâm vào tình thế khó xử, dù sao thì Sở Vĩnh Du cũng đã cứu mạng của chúng ta.”

Yamakawa Gin tự giễu cười một tiếng.

“Yuri, đây căn bản không phải là vấn đề mà chúng ta cần phải cân nhắc, chỉ cần Sở Vĩnh Du không phải là kẻ ngu thì chắc chắn đều biết địa vị của người ta ở nước R rất cao, chắc có lẽ là thuộc loại cao đến đáng sợ ấy, sau này sẽ không phát sinh ra bất cứ quan hệ nào với chúng ta đâu, không cần phải nghĩ như vậy làm gì.”

Cô gái tóc ngắn tên là Nozawa Yuri, cũng vừa mới tới nước R không được mấy ngày, bởi vì chuyện của Tốt Thành, cho nên tâm trạng của Yamakawa Gin rất kém, cho nên hai người bọn họ đã hẹn nhau lên tàu đi đến biển giải sầu một chút, không ngờ tới là gặp phải bầy cá mập quỷ dị tấn công họ.

Bây giờ người lái tàu đã chết rồi, bọn họ trở lại bến cảng chắc còn phải xử lý chuyện tiếp theo.

“Cậu cũng đâu có kém, là con gái út của chủ tịch tổng công ty Sonoda, chỉ cần lấy cái danh này ra, đừng nói là Nước Nhật của chúng ta, trên toàn thế giới tuyệt đối có rất nhiều người theo đuổi cậu.”

Nozawa Yuri đang nói sự thật, thực lực của tổng công ty Sonoda tuyệt đối đứng đầu ở Nước Nhật, đương nhiên tài sản không có cách nào tưởng tượng nổi.

Nhưng mà để cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ đó chính là chủ tịch chỉ có ba cô con gái mà không có một đứa con trai nào hết, trong xã hội chủ nghĩa đàn ông là chính ở Nước Nhật, đây quả thật là một chuyện bi ai.

Chậm rãi nằm xuống, Yamakawa Gin thở dài.

“Cậu càng nói mấy cái này thì tôi lại càng cảm thấy bực bội, nhưng mà tôi dự định trở về nước, ba của tôi rất tức giận vì chuyện anh rể hai Fujie Ichimura, thậm chí còn tước đoạt quyền kế thừa tài sản của chị hai tôi nữa, để tôi trở về xem xem ở nhà có đang cãi nhau hay không.”

Con tàu đến bến cảng, hai người phụ nữ lại cảm ơn Sở Vĩnh Du một lần nữa.

“Anh Sở, thật sự cảm ơn anh, tôi có thể có được phương thức liên lạc của anh không? Nếu như anh đến Nước Nhật, mong anh nói cho tôi biết, để tôi có cơ hội báo đáp ơn cứu mạng của anh.”

Lúc nãy Yamakawa Gin đã nói sẽ đưa tiền cho Sở Vĩnh Du coi như là trả ơn, nhưng mà lại bị từ chối, bây giờ lại không cam lòng mà nói tiếp như thế. Bản thân cô ta là một người phụ nữ vô cùng có lý trí, đương nhiên hiểu được chuyện có ơn tất báo.

Lúc đầu, Sở Vĩnh Du muốn từ chối, nhưng mà đột nhiên nghĩ tới những lời mà Nam Cung Vô Phong đã nói với anh, đồ mà ông cụ để lại đang ở Nước Nhật, mình lại không quen biết ai ở Nước Nhật, nếu như thật sự đến đó, có chủ nhà như là Yamakawa Gin đây, có rất nhiều chuyện chắc có lẽ là có thể thuận tiện hơn.

“Được rồi.”

Nghe thấy Sở Vĩnh Du đồng ý cho phương thức liên lạc, Yamakawa Gin có chút bất ngờ, đồng thời cũng vui mừng không thôi.

Con tàu lại lên đường một lần nữa, hai người phụ nữ đang chờ đợi để xử lý chuyện tiếp theo ở bến cảng.

“Yuri, tôi vào nhà vệ sinh một lát nha.”

Chân trước Yamakawa Gin vừa mới bước đi, ban đầu trên mặt của Nozawa Yuri vẫn còn mang theo nụ cười, trong nháy mắt sắc mặt tái xanh một mảnh, lấy điện thoại di động ra bấm một số điện thoại.

“Yuri, tôi tin là Yamakawa Gin cũng đã bỏ mạng trên biển rộng rồi.”

Nghe thấy âm thanh đầu dây bên kia điện thoại, Nozawa Yuri cười lạnh.

“Thật ngại quá, để anh phải thất vọng rồi. Đúng là những con cá mập đó rất lợi hại, giống như lời của anh đã nói, không hề khoa trương chút nào hết. Lúc đầu đã sắp thành công, nhưng mà đúng lúc có một con tàu đi ngang qua, ở trên đó có một võ giả nước R tên là Sở Vĩnh Du vô cùng lợi hại, những con cá mập đó đều đã bị anh ta giết chết hết rồi, tôi với Gin cũng đã được anh ta cứu.”

“Cái gì, không thành công hả? Đáng chết, làm sao có thể chứ, mua những con cá mập này đã tốn mười triệu đô la mỹ của tôi.”

Ánh mắt của Nozawa Yuri lạnh lẽo, lại mở miệng nói lần nữa.

“Mặt khác, tôi nói cho anh nghe một tin tức không may, Yamakawa Gin dự định trở về nước, tôi đoán chắc là anh không có cơ hội gì đâu.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện