Bạn Gái Cũ Hắc Hóa Hằng Ngày

- Bạn Gái Cũ Gả Thay (1)


trước sau

Advertisement

Beta: LanHoDiep1998


--


"Đây là mèo nhỏ của ai a, thật đáng yêu!"


"Thật muốn đem nó mang về nhà a!"


"Mèo con có đói bụng không nha, nơi này của chị còn có bánh quy này!"


Lâm Lang đã kết thúc nhiệm vụ mắt nhìn thẳng qua.


Mèo đen nhỏ bị một đám nữ sinh vây quanh, lúc đầu còn rất kiêu ngạo, sau khi nhìn thấy người kia càng đi càng xa, mới bắt đầu lo lắng, chị gái chủ nhân mỹ lệ thiện lương thông minh khả ái của nó không còn cần nó nữa?


"Ngao ô --"


Nó một bên gào khóc, một bên chạy như bay, thề phải bổ nhào vào trong lòng ngực cô.


Chủ nhân lại yêu Yêm thêm một lần đi!


Đối phương xoay người hoàn mỹ tránh thoát.


"Bang --"


Cả khuôn mặt mèo của tiểu gia hỏa đều dính lên trên tường.


Lâm Lang ôm ngực, vô tình mà dùng mũi chân chọc chọc 'thi thể' vài cái.


"Tiểu khả ái của tôi, cậu còn sống chứ? Chủ nhân của cậu gần đây không có tiền mua quan tài, chỉ có thể đem cậu ném đến vùng hoang vu dã ngoại cho chó hoang ăn mà thôi nga."


Mèo: "......"


Nó nhất định đã gặp phải một chủ nhân giả!


Lâm Lang nhìn mèo đen nhỏ này cứ ngây ngốc nhìn cô, máu từ hai lỗ mũi chảy ra mà cũng không hay biết.


"Hai cái thứ này của cậu."


"Chủ nhân, tôi chỉ có một!" Nó lên án.


"Chảy máu mũi."


"Gì?"


Sau đó, nó vươn móng vuốt sờ một cái, là màu đỏ, thực tốt, lập tức nằm trên mặt đất run rẩy, còn hướng tới cô múa may móng vuốt, một bộ dáng bi tình 'chủ nhân chúng ta vĩnh biệt hẹn kiếp sau gặp lại '.


Lâm Lang: "......"


Dù sao, trên đường trở về, nó được như ý nguyện cọ tới cọ lui, ôm ôm ấp ấp chị gái nhỏ mỹ lệ nhà mình.


A, bị thương gì đó thật là quá tốt!


Nghỉ ngơi mấy ngày, thừa dịp lúc con mèo Môi Cầu nằm ngáy o o, Lâm Lang tính đến bộ phận nữ chủ gặp Quân Vãn.


Cũng không biết cô ấy đã trở lại hay chưa?


Khi đi qua, trùng hợp, đứng bên Quân Vãn là một người đàn ông cao to tuấn tú, cả người tản ra hơi thở lạnh lùng băng sơn, duy chỉ bày dáng vẻ nhu tình đối với một người.


Nha, gian phu à?


Gây sự, gây sự!


Lâm Lang cười xấu xa một cái.


"A Vãn, chị đã về rồi? Em rất nhớ chị nha!" Cô cười hì hì bổ nhào vào phía sau lưng của đối phương, thuần thục ôm lấy vòng eo tinh tế lả lướt của cô ấy, khiêu khích liếc mắt nhìn người đàn ông một cái.


Nha đầu thúi này muốn tìm chết à?


Người đàn ông nheo đôi mắt nguy hiểm lại.


"Nói chuyện đàng hoàng, không nên động tay động chân." Quân Vãn vừa nói, lại theo bản năng đỡ lấy cô, làm cơ thể có thể đứng vững, không đến mức té ngã.


Tư thái thân mật làm người đối diện nhìn đỏ mắt.


Lâm Lang cười càng vui vẻ.


"Vị này, hình như không phải là người làm nhiệm vụ." Lâm Lang liếc mắt một cái là đã nhìn ra, ở bên tai bạn tốt lén lút mà nói, "Cô lại trêu chọc người trong thế giới nhiệm vụ?"


Đệ nhất mỹ nhân luôn luôn không thiếu các loại người theo đuổi.


Đáng tiếc là mỹ nhân này a, là đoá hoa cao lãnh, người bình thường, hái không được, hái không được.


"Hắn là nam chủ ở thế giới trước của tôi, thân phận có chút địa vị, cho nên đuổi theo tôi đến nơi này." Quân Vãn nhàn nhạt mà nói.


"Chậc chậc chậc, cục cưng, diễm phúc của chị không ít nga." Lâm Lang trêu đùa.


Ánh mắt của người nào đó sắc bén quét qua cô.


Lâm Lang lập tức hướng bên miệng làm một động tác kéo khoá, tỏ vẻ im miệng.


Quân Vãn nhướng mày, mắt phượng mỹ lệ vũ mị một mảnh hờ hững, "Tần Hạo, tôi đã nói rồi, nhiệm vụ là nhiệm vụ, hiện thực là hiện thực, tôi đối với anh, từ đầu tới cuối, không có nửa phần ý tưởng."


Nam nhân gọi là Tần Hạo gắt gao mím môi mỏng, "Em gạt anh, em rõ ràng thích anh, còn vì anh chắn đao! Anh, anh không tin em sẽ tuyệt tình như vậy!"


"Kia chỉ là, nhiệm vụ yêu cầu mà thôi." Lâm Lang cười tủm tỉm dựa vào bả vai Quân Vãn, "Ngoại trừ tôi, A Vãn sẽ không thích bất luận người nào. Chị nói đúng không, cục cưng?"


Quân Vãn: "......"


Tiểu trứng thối này lại đang phá rối.


"Em, các người?!" Nam nhân không thể tin được mở to hai mắt.


"Không sai, chính là cái loại quan hệ mà anh đang nghĩ." Lâm Lang ôm cổ người nào đó, hôn nhẹ lên trên môi của người ta.


Quân Vãn: "!!!"


Một đời trong sạch của lão nương, đã bị hủy trong tay của tiểu ác ma này rồi.


Người đàn ông chứng kiến 'gian tình' bi phẫn mà chạy.


Lâm Lang vươn tay, giống như một con hồ ly nhỏ giảo hoạt mà đắc ý đòi khen thưởng, "Chị xem, em đem người đuổi đi giùm cho chị rồi, chị muốn cảm tạ em như thế nào đây?"


"Về vấn đề này." Cô ấy vẫy vẫy tay, "Tôi có một thứ tốt muốn cho cô."


Lâm Lang nghi hoặc thò lại gần.


Cánh môi mềm mại tức khắc rơi xuống trên má.


"Nụ hôn của đệ nhất mỹ nhân nga, giá trị liên thành đó, cục cưng, cô phải giữ cho tốt vào!"


Quân Vãn cười lớn chạy đi.


Lâm Lang: "......"


Giữ cái đầu quỷ nhà cô!


Sau khi Quân Vãn kết thúc nhiệm vụ, Lâm Lang liền quấn lấy người đi lướt sóng, hai người một mèo, cùng nhau đi du lịch.


Đương nhiên, lướt sóng xong rồi vẫn phải trở về làm việc.


Cô vừa ngáp vừa nhận một nhiệm vụ.


Lại là thế giới cao đẳng tìm đường sống trong chỗ chết.


Có trò để chơi.


***


Trời tối, nữ nhân nằm trên giường yếu ớt tỉnh lại.


Nằm kế bên người là một nam nhân xa lạ.


Nàng hơi ngồi dậy, đầu tóc đen nhánh chậm rãi trượt xuống trên tấm lưng trần trụi trắng nõn, chỉ là một mảng lớn máu ứ động cùng vệt đỏ trên da thịt trông rất kinh khủng.


Chậc, thật là không biết thương hương tiếc ngọc.


Lâm Lang nhịn xuống xúc động đem người đá bay.


Hai ngón tay nàng nhéo cằm, nghĩ, cốt truyện lần này rất thú vị a.


Một nữ học sinh cao trung từ hiện đại xuyên qua, lời nói việc làm của nàng ta không giống người thường, là một dòng nước thanh khiết trong trẻo trong triều Đại Ngụy, nắm giữ không ít trái tim của vương tôn quý tộc trong triều.


Mà vị đang ngủ ở bên cạnh nàng, tuy rằng là người tôn quý nhất toàn bộ vương triều Đại Ngụy, lại đối với nữ xuyên qua cầu mà không được.


Mà nàng lần này, là Ngụy kinh đệ nhất tài nữ, hòn ngọc quý trên tay Chu Thái phó, thê tử thanh mai chưa qua cửa của Ngụy Vương.


Ai có thể nghĩ tới, nam nhân nhanh nhẹn, thanh tao thoát tục nho nhã như tiên tử kia, lại làm nàng hôn mê rồi đưa lên long sàng của bạo quân.


Hắn làm hết thảy, bất quá chỉ vì bảo vệ nữ nhân mà hắn yêu.


Ngụy Đế bạo ngược thành tính nhìn trúng nữ xuyên qua hoạt bát đáng yêu, không màng đại thần phản đối, muốn nạp nàng ta làm phi. Vì đả kích người đệ đệ mà mình luôn nhìn không thuận mắt, phát lệnh cưỡng chế Ngụy Vương trong cùng một ngày cùng tiểu thư Chu gia thành hôn.


Nam chủ giả vờ phụng mệnh, lại ngấm ngầm làm ra tiết mục thay mận đổi đào, đem Chu Lâm Lang vốn dĩ phải trở thành thê tử của hắn nhét vào cỗ kiệu đỏ tiến cung.


Ngụy Đế đêm đó trở về thấy người đã bị đánh tráo, giận không nhịn nổi, đem toàn bộ hoả khí trút vào trên người Chu Lâm Lang.


Chu Lâm Lang ngày hôm sau tỉnh lại trong cơn đau đớn, không thể chịu nhục, đâm đầu vào cây cột mà chết.


Mà vị nữ xuyên qua kia, thay thế Chu Lâm Lang trở thành nữ nhi của Thái phó, sống cực kỳ thoải mái.


Sau khi trải qua một loạt tình tiết ngược tâm ngược phổi, nàng ta cùng Ngụy Vương kết thành một đôi thần tiên quyến lữ, du ngoạn thế gian. Mà Ngụy Đế vì nàng ta mà giải tán hậu cung, cô độc sống hết quãng đời còn lại.


Ha hả.


Hay cho một tiết mục thâm tình!


Nàng hiện tại đang rất muốn giết người, làm sao bây giờ?


[10.05.2020]


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện