Bậc Thầy Thẻ Bài

Đã Bảo Là Thực Lực Quá Yếu Cơ Mà?!


trước sau

Advertisement
Thành phố Thanh Minh.

Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài.

Phân hội trưởng Trương Dương tái mặt nhìn thư khiêu chiến trước mắt.

Đúng vậy.

Thư khiêu chiến!

Ngay ngày hôm qua, Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài ở thành phố anh em ngay cạnh bỗng nhiên gửi thư khiêu chiến cho bọn họ, hy vọng một trận giao hữu tràn ngập tình cảm và tình hữu nghị.

Cút thằng cụ nó tình hữu nghị đi!

Rõ ràng là vì chỉ tiêu tài trợ năm nay!

Chỉ tiêu vốn nên thuộc về thành phố Thanh Minh, bởi vì mấy tháng này thành phố Thanh Minh hơi nhiều chuyện xảy ra, bên trên hơi lưỡng lự, phân hội bên cạnh bèn chủ động tìm tới cửa.

Nếu như thua...

Xem chừng những chỉ tiêu đó sẽ thật sự rơi vào bọn bên cạnh!

Buổi thi đấu giao hữu rất đơn giản, tổng cộng ba trận, ba trận thắng hai thì thắng, một sao, hai sao, ba sao quyết đấu với nhau một lần! Ba trận tranh tài đủ để chứng minh phân hội nào đáng được bồi dưỡng hơn!

"Bọn họ tự tin như vậy ư?"

Trương Dương cười giễu.

"Haiz."

Phó hội trưởng cười khổ: "Thành phố bọn họ có Lý Hạo Nhiên đó."

Trương Dương im lặng.

Lý Hạo Nhiên...

Chuyên gia chế tạo thẻ bài ba sao đỉnh cao!

Cũng là thiên tài mà phân hội Trùng Dương vẫn luôn chú trọng bồi dưỡng!

Nghe nói tuổi còn trẻ đã thi được "Chứng nhận tư cách hành nghề chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp cao", bây giờ là một chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp cao danh chính ngôn thuận!

Chuyên gia chế tạo thẻ bài ba sao cấp cao?

Điên thật!

Thằng cháu này ăn thẻ bài để lớn hả?

"Hai sao thì sao?"

Trương Dương hỏi.

"Haiz."

Khuôn mặt của phó hội trưởng không chút biểu cảm: "Cha của Lý Hạo Nhiên, đồng chí Lý Ái Quốc, trước đây vì bị thương nên dừng lại ở giai đoạn hai sao, bây giờ vẫn là hai sao."

"???"

Lòng Trương Dương sụp đổ.

Cha của Lý Hạo Nhiên?

Bà mợ nó!

Lão này đã bao nhiêu tuổi rồi?!

Năm mươi tuổi!

Ông ta còn không biết xấu hổ đòi đi thi sao?

"Để tiền bối Giang lên một chuyến."

Trương Dương cười giễu.

Chẳng phải muốn đọ tuổi sao? Bên chúng tôi cũng có lão tướng! Cha của Giang Phong! Lý Ái Quốc ra mặt bắt nạt mấy người trẻ tuổi, tôi để tiền bối Giang đi xử lý con trai ông!

"Việc này."

Phó hội trưởng cười khổ: "Tiền bối Giang thật sự chưa chắc đã là đối thủ của Lý Hạo Nhiên."

Tên Lý Hạo Nhiên đó...

Quá biến thái!

Chuyên gia chế tạo thẻ bài ba sao cấp cao!

Phải biết rằng, rất nhiều người cấp bốn sao cũng chưa chắc có thể đạt được chứng nhận chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp cao! Thiên phú của người này thực sự không ai có thể địch được!

"Cha con cùng ra trận đó!"

Trương Dương tái mặt.

Trận đấu ba sao chắc chắn sẽ thua, nếu để ông Giang lên thì thua càng mất mặt hơn, còn không bằng không lên, nên chỉ có thể ra tay ở giai đoạn hai sao và một sao.

Hai sao...

Thật ra bọn họ cũng nuôi dưỡng một số thiên tài, nhưng vốn dĩ không thể nào là đối thủ của người kỳ cựu như Lý Ái Quốc!

Vốn không cùng một cấp bậc có được không?!

Trong tình huống bình thường, có người tu luyện hai sao năm sáu chục tuổi nào lại không biết xấu hổ tham gia trận thi đấu giao hữu này?

Rõ ràng, lần này phân hội Trùng Dương quả thật đã tỏ rõ thái độ - mặt mũi có thể không cần, tài trợ nhất định phải cướp được!

"Tìm!"

"Cũng tìm một người cho tôi!"

Trương Dương hét: "Tôi không tin, giai đoạn hai sao không tìm được một người kỳ cựu!"

Phó hội trưởng hơi khó xử.

Việc này thật sự không dễ tìm.

Dù sao, người cùng giai đoạn với Lý Ái Quốc hầu như đều đã ba sao, thậm chí bốn sao rồi!

Trừ tình huống đặc biệt vì bị thương mà không thể tiến bộ này ra, nào có ai cứ kẹt mãi ở giai đoạn hai sao? Tuổi tác tăng lên, rề rề cũng lên được ba sao!

Một Lý Ái Quốc, một tiền bối Giang, đã đủ rồi.

Lần này phân hội Trùng Dương rõ ràng đã chuẩn bị đầy đủ, trận giao hữu cũng đề đạt với tổng bộ trước, bọn họ bị đánh không kịp trở tay, căn bản không kịp chuẩn bị!

Ba sao, chắc chắn thua!

Hai sao, cũng có thể thua!

Một sao...

Một sao thật ra lại không đáng lo nhất.

Bởi vì bên bọn họ cũng có một người theo kiểu tuyển thủ thiên tài như Lý Hạo Nhiên, Lục Minh! Một nhóc nắm được kỹ năng xếp lớp ngay ở giai đoạn một sao!

"Hai sao để tôi nghĩ cách thử xem."

Trương Dương vò đầu: "Để Lục Minh tham gia trận giao hữu một sao."

"Việc đó."

Phó hội trưởng cười khổ không thôi: "Lục Minh từ chối."

"..."

Trương Dương trợn tròn mắt lên.

Từ chối?

Tên này lại dám từ chối?!

Đây là trận giao hữu liên quan đến danh tiếng của phân hội Thanh Minh đó!

"Cậu ta không có chút quan niệm khu vực nào sao?!"

Trương Dương hét lên giận dữ.

Người trẻ tuổi bây giờ đúng là mỗi thế hệ càng đi xuống...

"À."

Phó hội trưởng thận trọng nói rằng: "Cậu ta không phải người của thành phố Thanh Minh. Cậu ta mới đến đây học một năm, cũng mới gia nhập vào hiệp hội vài ngày, còn do bên trên dẫn vào."

Trương Dương: "..."

Ồ.

Thì ra Lục Minh không phải người của thành phố Thanh Minh.

Trương Dương đau đầu.

Vì thế, lần này bọn họ rất có thể sẽ bị đối phương đánh cho thua cả 3-0 sao?!

Đây quả thật là sỉ nhục!

Không được!

Bên phía Lục Minh phải giải quyết.

Hai mắt Trương Dương đỏ lên, mới vừa rồi ông ta còn mong làm sao có thể thắng phân hội Trùng Dương, không ngờ chỉ chớp mắt đã chuyển thành làm sao không bị đánh cho thua cả 3-0?

Đúng là thảm hại.

Đây không còn là vấn đề tài trợ nữa!

Mà là danh dự!

Danh dự của phân hội Thanh Minh!

...

Mà giờ phút này.

Bạn học Lục Minh đang tìm năng lực có liên quan.

Vừa rồi quả thật anh đã nhận được điện thoại của Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài, bỗng dưng yêu cầu anh tham gia trận giao hữu gì gì đó, còn nhất định phải thắng, nếu không sẽ thế này thế nọ.

Lục Minh cúp luôn điện thoại.

Đùa à.

Trận giao hữu liên quan quái gì đến anh?

Bây giờ thời gian của anh rất quý giá, ai mà rảnh tham gia thi đấu gì chứ!

Ừm...

Ánh mắt của Lục Minh vẫn tìm kiếm trên mạng.

Mắt nhìn thấu, năng lực ba sao đỉnh cao, tăng cường nhận biết, ảo hóa tất cả vật chất phi năng lượng, tập trung hạt năng lượng, là một năng lực cực kì mạnh mẽ.

Giá bản quyền: Một triệu.

Yêu cầu năng lượng: Ba nghìn điểm.

Điều kiện phong ấn: Cực kì khó khăn.

Bởi vì Mắt nhìn thấu là năng lực hỗ trợ, thi triển hướng vào bản thân nên cực kì khó phong ấn, cũng phần nào ảnh hưởng tới giá tiền của nó!

"Tiểu Bạch, trong nhà còn bao nhiêu tiền?"

Lục Minh hỏi.

"Ừm..."

Tiểu Bạch tính toán một chút: "Vốn là hết rồi, mấy ngày nay bán được ba trăm nghìn, còn lại là tài nguyên năng lượng, chắc gộp lại chưa đủ một triệu đâu."

"Ừm."

Lục Minh hiểu rõ.

Tích tiền mặt bao nhiêu ngày như vậy mới được ba trăm nghìn!

Nguồn tài nguyên năng lượng vốn đã không nhiều, nếu giảm giá bán đi, góp đủ một triệu, anh sẽ hoàn toàn không còn tài nguyên để tu luyện nữa!

Không mua nổi, không mua nổi.

Anh trực tiếp từ bỏ năng lực này.

"Hay là."

Tiểu Bạch suy nghĩ một chút: "Em hỏi cha em xem?"

"E hèm."

Lục Minh ho khan mấy tiếng: "Bỏ đi, bỏ đi."

Thứ đồ một triệu...

Ông Giang mà biết lại không chém chết anh luôn.

Ngay cả tiền sách vở, đồ dùng dạy học mà còn muốn tính toán, làm sao ông ta có thể mua bản thiết kế "Mắt nhìn thấu" "thiết yếu" của chuyên gia chế tạo thẻ bài cho Tiểu Bạch?

Ha ha.

Vừa nhìn là biết không phải cha ruột.

"Để xem đã."

Lục Minh dứt khoát tìm trong giai đoạn hai sao.

Chắc hẳn hai sao cũng có năng lực hỗ trợ như Mắt nhìn thấu, có điều không biết hiệu quả như thế nào.

Có điều.

Đúng lúc này, bên ngoài có hai người bước vào, Lục Minh liếc nhìn bỗng thấy giật mình, phân hội trưởng Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài lại đích thân tìm đến!

"Chào cậu, Lục Minh."

Trương Dương chủ động bước tới: "Ta là phân hội trưởng Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài thành phố Thanh Minh."

"Biết rồi."

Lục Minh cười cười: "Tôi từng nhìn thấy ảnh đen trắng của ông trên tường Hiệp hội."

Trương Dương: "..."

Câu này sao nghe âm u thế nhỉ.

Nghĩ tới đây, ông ta trừng mắt với người trợ lý bên cạnh: "Về đổi ảnh trên tường thành có màu hết cho tôi!"

"Dạ."

Trợ lý chỉ có thể cười khổ.

"Là thế này."

Trương Dương nói qua tình hình trận giao hữu một lần, cười khổ bảo: "Chúng ta có thể thua, nhưng không thể đánh mất danh dự của thành phố Thanh Minh được."

Ông ta nói rất thành khẩn.

Xem ra lần đột kích bất ngờ này của phân hội Trùng Dương quả thật khiến ông ta rất khó chịu.

Nhưng...

Lục Minh thật sự không có cách nào.

"Ông nhìn xem."

Lục Minh phóng năng lượng của mình ra.

Lúc này Trương Dương mới cẩn thận xem xét kĩ Lục Minh, ồ, hai sao... Khoan đã, hai sao rồi á?!

Cũng tức là, cho dù Lục Minh ra tay cũng chỉ có thể đánh cùng Lý Ái Quốc, trận đấu ở cấp bậc này, sao anh có thể là đối thủ của Lý Ái Quốc được?

"Mới vào hai sao, thực lực quá yếu, xin lỗi nhé."

Lục Minh xấu hổ.

"Thôi được."

Trương Dương chỉ có thể từ bỏ.

Trở lại hiệp hội.

Trương Dương và phó hội trưởng nhìn nhau.

Rõ ràng, chẳng ai nghĩ tới, Lục Minh đã đột phá lên chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao!

Thật ra ngẫm lại, với thiên phú của Lục Minh, chuyện đột phá vốn rất bình thường, dù sao anh đã kẹt ở cấp chuyên gia chế tạo thẻ bài một sao một năm, thời gian đã quá dài.

"Là tôi sơ suất."

Trương Dương thở dài.

"Vậy còn để cậu ta tham gia quyết đấu hai sao nữa không?"

Phó hội trưởng hỏi.

"Bỏ đi, chẳng có ý nghĩa."

Trương Dương lắc đầu, tập trung ánh mắt: "Liên lạc với tất cả chuyên gia chế tạo thẻ bài một sao, hai sao, nhất là những người không gia nhập vào hiệp hội vì tuổi tác quá lớn, chọn ra một người mạnh nhất trong số bọn họ, đại diện cho chúng ta tham gia trận đấu! Nói cho bọn họ biết, ai thắng có thể tùy ý chọn một năng lực cùng giai đoạn trong kho thẻ bài!"

"Phân hội chúng ta trả tiền!"

Trương Dương cắn răng nói.

"Thế này, thế này không được đâu?"

Phó hội trưởng nuốt nước bọt.

Đây chẳng phải xin giúp đỡ từ bên ngoài sao? Tuy trước khi bắt đầu thi đấu sẽ kéo bọn họ vào Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài, nhưng dù sao mới gia nhập một hai ngày, thằng ngu cũng hiểu là có chuyện gì!

Thế này không ổn lắm đâu?

"Sợ cái gì!"

Trương Dương trừng mắt liếc ông ta: "Phân hội Trùng Dương không cần cả mặt mũi, ông còn muốn gì nữa? Dù có thế nào cũng tốt hơn là thua, hừ, chẳng phải muốn so xem ai không biết xấu hổ hơn sao..."

"Ai sợ ai!"

Trương Dương cười lạnh.

Phó hội trưởng: "..."

Như vậy, thật sự không vấn đề gì chứ?

Buổi tối.

Nhiệm vụ vừa mới tung ra, đã có một loạt chuyên gia chế tạo đến nhận, sau đó trải qua cuộc tuyển chọn sàng lọc nghiêm khắc, cuối cùng chọn ra một chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao mạnh nhất.

"Chào mừng, chào mừng..."

Trương Dương đặc biệt đến chào mừng.

Có điều khi ông ta ngẩng đầu lên nhìn, lập tức sầm mặt, bởi vì ông ta phát hiện, người được gọi là "chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao mạnh nhất" này lại là Lục Minh?

Đậu móa cậu!

Đã bảo là mới vào hai sao thực lực quá yếu cơ mà?!

Truyện convert hay : Bách Luyện Thành Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện