Baby, I Miss U

Chương : 7


trước sau

Advertisement
Thanh Di và Tư Duệ sau khi đi ra khỏi đám đông, Tư Duệ quay ngay qua hỏi: ''Này, làm sao mà cậu ngã vào trong đám đông đó được vậy hả? Đám đông to như vậy làm tớ suýt nữa thì bị người ta chà đạp cho tức chết đấy! À, đúng rồi, vừa nãy lạ lắm à nha~ làm sao mà cậu lại ngã vào ngay cạnh nam thần như vậy chứ? Đừng nói là cậu cố tình đó nha~''

Thanh Di không thèm trả lời, chỉ ngáp một cái rồi lạnh lùng quăng một câu: ''nay tớ dậy sớm, giở còn buồn ngủ. Về lớp đây!''

Nói xong, cô không thèm liếc cô bạn Tư Duệ một cái mà ung dung về phía trước bỏ mặc ai đó đứng đơ như cá chết trôi tại chỗ. Lúc bừng tỉnh lại, Tư Duệ phát hiện ra mình vẫn đứng nguyên tại chỗ còn Thanh Di đã biến mất tiêu ở lối đi hành lang

Bạn học Duệ Duệ không cam tâm, kêu lên một câu: ''AAA~ Tiểu Di, cậu chưa trả lời tớ mà đã đi rồi sao hả?''

Tư Duệ hậm hực đi vào lớp học, tiến đến chỗ ngồi, ngồi phịch xuống rồi quay sang bên cạnh thấy Thanh Di đang nằm gục xuống bàn, đầu quay ra phía cửa sổ nhắm mắt như đang hưởng thụ không khí bên ngoài

Tư Duệ bình tĩnh lại rồi lên tiếng: ''Aiz~ cậu thật sự không có chút cảm xúc nào về chuyện vừa rồi sao?''

''Đâu đáng để tâm chứ!!! Chuyện gì đã qua thì để nó qua đi, cứ dư âm làm gì cho mệt!'' Cô vẫn nằm nhắm mắt, nhẹ nhàng buông một câu

''Cậu cũng an nhàn quá ha! Ngày mai học sinh trường chúng ta sẽ đồn ầm cho xem!'' Tư Duệ híp mắt, vẻ mặt trầm tư nói

Cô vẫn nhắm mắt, nói: ''Tin tức đúng là đáng sợ. Lan truyền thật nhanh mà! Tớ còn không kịp trở tay nữa kìa, coi như hôm nay tớ xui xẻo đi''

''cậu thật là! aiz~ Sẽ chẳng mấy chốc tin đồn sẽ lan nhanh ra trường khác đó! Cậu cứ nằm đó mà ngủ đi. Đừng để đến lúc mấy nữ sinh thích cậu ấy kéo đến làm phiền cậu cho mà xem! Mà không chỉ có mình cậu đâu, mà còn cả nữ sinh tỏ tình trước mặt cậu ấy nữa!'' Tạ Tư Duệ tiếp tục thao thao bất tuyệt

Thanh Di đột nhiên mở mắt ngồi thẳng dậy nhìn chằm chằm vào Tư Duệ hỏi: ''Cậu có nhìn thấy nữ sinh đó là ai không? Vừa nãy tớ chưa kịp để ý! Cậu có nhìn thấy không? Nữ sinh đó trông thế nào?''

Tư Duệ nghe xong rồi đơ vài giây, cố lục não nhớ lại: ''Nữ sinh đó ấy hả? Tớ còn chưa nhìn kĩ đây này! Lúc đó tớ còn chưa kịp nhìn nữ sinh đó luôn ấy, mà lúc đó mọi người cũng chỉ hướng mắt về phía cậu thôi mà! Thật ra nếu như cậu muốn biết nữ sinh đó thì cứ để tớ đi nghe ngóng cho''

Cô nghe Tư Duệ nói thì nghĩ gì đó rồi nói: ''Không cần đâu! Việc này cũng không liên quan đến tớ, không cần quá để ý làm gì. Mặc kệ đi!''

''.........''

_____________________

Anh bước vào trong lớp. Những nữ sinh ở trong lớp đồng loạt đều quay ra nhìn anh, có mấy nữ sinh còn nhìn anh rồi đỏ mặt che miệng cười, những nữ sinh khác thì túm tụm lại bàn chuyện rôm rả rồi lại liếc nhìn anh.

Anh vẫn giữ thái độ lạnh nhạt mà lờ đi không thèm để ai vào mắt. Anh ghét nhất những ánh mắt của con gái khi nhìn anh, lúc nào cũng ra vẻ tình ý, mê mẩn không che dấu làm anh càng thấy khó chịu hơn. Nhưng vì đã quen với những ánh mắt đó rồi nên anh dường như còn không thèm để tâm nữa!

Đột nhiên có người đứng ngay cạnh choàng tay vào qua vai. Không cần nhìn cũng biết đó là Lục Minh Thành-cũng được cho là một soái ca trong trường nhờ vào chiều cao lý tưởng 1m82, thân hình được cho là cực kỳ sexy, tóc được cắt đầu đinh, đôi mắt đen và sâu chỉ cần một cái liếc mắt là làm cho nhiều nữ sinh như muốn chết vì anh luôn tại chỗ! Không những vậy Lục Minh Thành và Hàn Cao Tuấn càng làm cho các nữ sinh ở trường mê mẩn hơn nữa là hai người họ lại là bạn bè thân thiết, rất hay đi cùng nhau mà lúc họ đi cùng nhau cũng tạo ra một bức tranh hoàn mỹ không kém, họ cao gần như bằng nhau, mỗi người mỗi vẻ nhưng đều đẹp trai như nhau!

Lục Minh Thành lên tiếng trước: ''Này! Cậu vừa được con gái nhà người ta tỏ tình đấy à? Biết vậy lúc đó tớ cũng đến giúp cậu một tay!''

lặng lẽ liếc một cái, anh cười nhạt hỏi: ''Cậu lại chơi bóng rổ ấy hả?''

''Ờ! Đám con gái lúc nào cũng hét lên tỏ tình làm tớ đau đầu nhức óc suýt chút nữa thì để thua rồi" Lục Minh Thành thở dài đáp

Anh vẫn cười nhạt đáp lại: ''Biết vậy lúc đó tớ cũng đến đó giúp cậu một tay''

Lục Minh Thành không nói gì nữa. Đi về chỗ ngồi phịch xuống

Anh cũng tiến về phía chỗ ngồi bên cạnh Minh Thành ngồi xuống một cách tự nhiên rồi day day thái dương

Thấy vậy, Lục Minh Thành tùy tiện hỏi một câu: ''gần đây Hàn gia nhiều việc lắm à?''

''Tháng sau Hàn Bác Văn lấy vợ!'' Anh không thèm giải thích, chỉ trả lời ngắn gọn, giọng vẫn hờ hững

Lục Minh Thành liếc nhìn, thấy anh vẫn nhắm mắt, chỉ lặng lẽ bảo: ''Chuyện năm đó cậu nên quên đi! Bố cậu lấy vợ thì cũng nên tác thành cho họ''

Hàn Cao Tuấn nói, giọng trở nên lạnh lẽo hơn: ''Ông ta lấy vợ thì tớ không thèm để ý nhưng quan trọng là....Mẹ Nó! Ông ta lại đi lấy một kẻ đã hại mẹ tớ, bà ta từng giở thủ đoạn để đá mẹ tớ ra khỏi Hàn gia rồi dành lấy chức Hàn phu nhân! Trong khi đó tớ còn chưa đủ năng lực bảo vệ mẹ. Còn ông ta thì lại chìm đắm đối với con tình nhân đó, đến khi mẹ tớ mất ông ta mới chịu bỏ bà ta. Nào ngờ ả tình nhân đó đã có con với ông ta, tìm mọi cách bắt ông ta lấy ả. Bây giờ đám cưới cũng đang chuẩn bị hết rồi, Hôm trước bà ta còn buộc miệng nói bóng gió muốn tớ và con gái bà ta thành đôi''

Lục Minh Thành hiểu ý, liền nói: "Vậy là cậu định rũ bỏ tình cha con? Tùy cậu thôi! Khi nào đám cưới bắt đầu thì gọi tớ đi với! Kịch vui thì phải có người xem cùng''

Anh trực tiếp phớt lờ lời nói của Lục Minh Thành, im lặng suy nghĩ. Đợi đến khi anh tiếp quản công ty của Hàn gia thì sẽ trực tiếp đá mẹ con ả tình nhân kia ra

Truyện convert hay : Vĩnh Hằng Chi Môn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện