Bà xã ly hôn đi

Đêm tân hôn


trước sau

Advertisement

Tâm há miệng, không ngừng thở dốc. Từ thân dưới truyền đến từng cơn đau, theo những hành động thô bạo của hẳn lan khắp cơ thể. Cô đau đến mức không thể thốt ra lời nào, chỉ có nước mắt không ngừng chảy ra. Cô không có kinh nghiệm gì nên bị đối xử như vậy trong đêm tân hôn thì vô cùng hoảng loạn, sợ hãi.

"Lúc làm chuyện này với thẳng khác cũng câm thế này à?

Sao không rên đi? Hả? Mau, rên đi!"

Động tác càng thêm thô bạo, muốn ép cô rên rỉ thành tiếng.

Cô cắn môi lắc đầu. Một lát sau, hình như chán nhìn khuôn mặt với biểu tình như bị cưỡng bức, hắn lật người cô lại, để cô nằm úp sấp trên giường.

Vốn nghĩ đêm tân hôn là đêm đầu tiên của người vợ mới cưới xinh đẹp này, hắn đã chuẩn bị tinh thần nhẹ nhàng dẫn dåt, chỉ một hai lần rồi thôi. Nhưng ai bảo cô lừa dối hẳn chứ, vốn không trinh trắng gì, đừng trách hắn hưởng thụ đến khi thỏa mãn mới thôi.

Không biết hắn giày vò cô bao lâu, chỉ biết đã mấy lần cô lịm đi dưới thân hắn, rồi lại bị động tác của hẳn đánh thức dậy.

 Sau khi thỏa mãn dục vọng, hẳn rời khỏi cô, đứng lên đi ra ngoài. Để mặc cô nằm đó một mình, toàn thân đau đớn, khó chịu. Thân thể cô giống như bị xe tải nghiền qua một lượt, các bắp thịt đều đau mỏi, khớp xương lớn nhỏ trên toàn thân đều rệu rã.

Vài phút qua đi, hắn đã quay lại, ném xuống trước mặt cô một chai nước và vài vỉ thuốc tránh thai khẩn cấp.

"Uống đi. Còn thừa thì giữ lấy, bao giờ làm chuyện đó xong thì uống."

Cô cố nén nước mắt vì nhục nhã và đau đớn, bóc viên thuốc ra nhét vào trong miệng. Uống xong, cô mới lấy hết dũng khí nhìn vào hắn.

"Lần sau... anh có thể đeo bao được không?"

Hắn nhíu mày, lạnh lùng từ chối.

"Tôi không có thói quen đeo bao. Đã mua thuốc cho cô rồi thì uống đi, tất cả đàn bà lên giường với tôi đều vậy."

Tâm lắc lắc đầu, xua đi những hình ảnh đang tràn vào tâm trí. Khi cô lần nữa nhìn vào trong xe, đôi nam nữ kia vẫn đang miệt mài hành sự. Đăm chiêu ngắm nghía khuôn mặt và dáng dấp của người phụ nữ dan díu với chồng mình, cô lên tiếng: Ngôn Tình

"Cô gái này thật sự... không thể nói là không xinh đẹp,  nhưng nhan sắc thua kém rất nhiều so với những người anh từng mang về. Mặt mũi không tinh xảo bằng, dáng người không hấp dẫn bằng, giọng rên rỉ cũng không đủ hay... Haiz, trước giờ anh ta đưa rất nhiều người về nhà, nhưng tôi chưa thấy ai kém như cô, thật đấy."

Nói xong, Tâm quay người đi thẳng vào nhà, không để ý đến sự tức giận và không cam lòng của Lan. Tiếng giày cao gót lộp cộp trên nền đất nhỏ dần rồi biến mất hẳn. Còn Lan, rất nhanh đã vứt chuyện bị vợ của nhân tình chế nhạo ra sau đầu, tiếp đục đắm chìm vào một con sóng tình dục mới.

Chân người vừa bước vào cửa, đèn cảm ứng đã sáng trưng. Cô cảm thấy có chút mệt mỏi, liền giơ tay lên bóp bóp trán. Đôi giày cao gót tùy ý tháo ra, ném ngay trước cửa. Dù sao đây cũng là nhà cô, Hoàng còn có thể đưa người về nhà dan díu, thì việc cô để giày dép lộn xộn cũng chỉ là việc nhỏ, đâu có hề gì.

Mệt mỏi lê từng bước chân vào phòng ngủ, cô nằm vật ra giường. Bận rộn cả một ngày, đến tối muộn lại bị kích thích, hiện giờ toàn thân cô đang cảm thấy nhớp nháp khó chịu. Vốn định sáng mai mới tắm, nhưng xem ra, bây giờ không tắm luôn thì cả đêm sẽ trắn trọc không ngủ nổi.

Nghĩ thầm còn lâu anh ta mới bước chân vào phòng ngủ, nhất là khi biết rằng cô đang trong phòng. Nhưng để chắc chẳn  rằng sẽ an toàn, cô cứ chốt cửa lại là hơn.

Vặn chốt khóa cửa, cô đi vào phòng tắm. Vừa đi vừa cởi quần áo, mỗi bước chân lại có một thứ gì đó rơi xuống, chân váy, áo sơmi, đồ lót, tất chân, dáng người thon thả cũng theo từng bước chân hiện ra rõ ràng.

Cô pha nước ấm vừa đủ đầy bồn tắm, rắc cánh hoa hồng đỏ tươi, lại cho thêm vài giọt tinh dầu. Xong xuôi đâu đấy mới thả mình xuống, bật thêm một bản nhạc không lời nhẹ nhàng thư giãn.

Bồn tắm trong nhà rất lớn, đủ để hai người cùng ngâm mình mà không cảm thấy chật chội. Nhưng từ đầu đến giờ, chỉ có mình cô sử dụng. Vì Hoàng không mấy khi về nhà, có về, cũng sẽ không muốn chung đụng với cô. Cũng tốt, cô cảm thấy khá thoải mái. Sau một ngày làm việc vất vả, được vừa nghe nhạc vừa ngâm mình trong bồn tắm, thêm chút tinh dầu thơm nồng, chẳng có gì tốt hơn như vậy.

Trong phòng tắm hơi nước lượn lờ, hương thơm tinh dầu oải hương hòa quyện với mùi hương tỏa ra từ cánh hoa hồng như khiến người ta si mê. Cô nhẹ nhàng nhắm mắt, tận hưởng thời gian thư giãn hiếm hoi. Rồi ngủ quên lúc nào không hay.

Trong giấc mơ ngắn ngủi, cô đã đến một vùng đất xinh đẹp, bầu trời xanh trong cao vợi, mây trắng trôi lãng đãng, thảm cỏ trải dài đến tận chân trời. Một cậu bé con quanh quẩn bên cạnh  cô, vừa hái hoa vừa hát. Chốc lát, cậu bé chạy ra xa, về phía một người đàn ông cao lớn. Người đàn ông đứng ngược sáng nên không nhìn rõ mặt, chỉ thấy anh ta cúi xuống bế đứa trẻ lên, thong thả đi về phía cô.

Cô nhìn về hướng họ, nhưng ánh mặt trời đột nhiên trở nên chói chang, bao phủ bóng dáng hai người trong một vùng mờ trắng. Tia sáng chói lóa khiến cô mơ hồ cảm thấy đau mắt, liền giờ tay lên che hai mắt. Đến lúc bỏ tay ra, hai người biến mất đâu không thấy, khung cảnh xung quanh thay đổi, tái hiện lại những gì cô mới vừa chứng kiến. Nhưng thay vì đứng ngoài cửa sổxe nhìn, cô lại ngồi ngay hàng ghế sau, lạnh lùng chứng kiến hai kẻ kia từ đầu đến cuối.

Đến đây thì cô tỉnh dậy. Thở phào, thì ra chỉ là một giấc mơ.

Cô nhìn quanh như xác nhận đây mới là hiện thực, nước trong bồn đã nguội, cánh hoa hồng ngâm nước ấm trở nên mềm rũ, chỉ có tiếng nhạc du dương vẫn đang bao phủ không gian.

Một người đàn ông cao lớn đứng tựa lưng vào cửa phòng tắm, dửng dưng nhìn thân thể trần trụi của cô, không sót thứ gì.

Cũng không biết hắn đã đứng đó bao lâu.

Cô bị hắn dọa cho giật mình, kêu lên một tiếng.

"Aaaa."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện