Ảnh Hậu Tai Tiếng: Vợ Trước, Đừng Tái Hôn

Bị đùa giỡn


trước sau

Advertisement

Chương 13.2: Bị đùa giỡn

Hai mắt Vưu Thiển sáng lên, trực tiếp khẳng định: "Tôi quyết định quay 《Cheat in cheat》 "

Đường Chính kinh ngạc: "Cô chắc chắn chứ? Nếu như cô chọn 《 Ngã rẽ tình yêu》 thì tuyệt đối sẽ là nữ chính, nhưng 《Cheat in cheat》 vì đã cố định ba nhân vật chính khác rồi, cô có chọn cũng chỉ có thể diễn vai phụ."

"Tôi chắc chắn. Kịch bản này rất thú vị." Vưu Thiển nói xong, lại lật thêm vài tờ kịch bản, lúc ngẩng đầu lần nữa, trong mắt đã nhuộm ý cười: "Anh Đường không hổ là người đại diện kim bài, nhân mạch cùng tài nguyên phong phú khiến cho người ta phải bội phục, hâm mộ, mấy kịch bản này, tùy chọn một bộ, nếu diễn được, nhân khí nhất định sẽ tăng cao."

Đều là kịch bản tốt, ưu điểm cùng phương hướng vô cùng rõ ràng, Vưu Thiển có nhắm mắt chọn một bản cũng đều là chuyện tốt đối với người mới như cô.

Đường Chính đột nhiên đến gần cô đè thấp giọng nói: "Gọi tôi là A Chính."

Khuôn mặt đẹp trai tới gần, hơi thở nam tính phả thẳng vào mặt, Vưu Thiển không kịp đề phòng, thiếu chút nữa ngã ngửa ra sau, chờ cô ổn định lại cơ thể liền lườm Đường Chính một cái.

Đường Chính nhếch môi cười: "Đùa chút thôi. Được rồi, lần này tôi đã chứng minh được cô miễn dịch với vẻ đẹp trai của tôi, tương lai sẽ không thể sử dụng chiêu mỹ nam kế này nữa."

Vưu Thiển không khỏi cắn răng, trong lòng vừa bực vừa buồn cười.

“Cheat in cheat》 là do cô chọn đấy nhé, mai tôi sẽ liên lạc với đạo diễn để thử vai cho cô, tôi nói trước nhé, nếu cô ngay cả thử vai mà cũng không qua được thì hợp đồng giữa chúng ta coi như vứt rồi." Đường Chính Thông lấy được kịch bản này là thông qua bạn bè, đối phương đồng ý cho Vưu Thiển một cái cơ hội thử vai, nói là thử vai, bởi vì trước kia đạo diễn từng nhận ơn huệ của Đường Chính, cho nên chỉ cần Vưu Thiển biểu hiện không quá tệ, trên cơ bản có thể sắp xếp nội

Advertisement
bộ cho cô vai này.

Vưu Thiển ngồi thẳng người: "Anh yên tâm đi."

Đường Chính chỉ vào kịch bản, nói: "Trở về nghiên cứu nhiều chút, nghiền ngẫm kịch bản, chuẩn bị cho tốt."

Chờ dáng người yểu điệu của Vưu Thiển biến mất, Đường Chính thôi cười, lẩm bẩm: "Coi như mình cũng tinh mắt, hy vọng cô không khiến tôi thất vọng."

Đi đến trước đại sảnh Trung Hoàn, Vưu Thiển nhét kịch bản vào trong túi, xoay người vào toilet, giải quyết xong, thuận tiện trang điểm lại cho mình trước gương, cất hộp phấn vào trong túi, đang chuẩn bị kéo cửa ra về thì lúc này bỗng có người chen vào. Vừa nhìn thấy người đến, vẻ mặt Vưu Thiển có hơi trầm xuống.

Giang Sở Sở dùng thân thể ngăn cản tay cầm cửa, cô ta khoanh tay, liếc mắt nhìn cô: "Như thế nào? Mất hứng khi thấy tôi à?"

Vưu Thiển vẫn không chút thay đổi sắc mặt nói: "Xin nhường đường cho, tôi muốn ra ngoài."

"Xùy!" Giang Sở Sở cười nhạo một tiếng, hất cằm, mặt lộ vẻ khinh thường nói: "Được tiện nghi lại còn khoe mẽ, sư tỷ cũng quá không phúc hậu rồi."

Vưu Thiển cười lạnh, hỏi lại: "Tiện nghi? Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi tiện nghi?" Chuyện lần này khiến hình tượng của Giang Sở Sở xuống dốc không phanh, Vưu Thiển lại nhờ đó mà rửa sạch oan khuất, coi như cũng được thêm chút lợi lộc, để xảy ra chuyện này rồi tương lai cô ta phải tốn công sức bao nhiêu mới có thể thay đổi ấn tượng trong lòng mọi người?

Tiện nghi? Giang Sở Sở còn dám nói cô được tiện nghi? Vưu Thiển nhịn không đi gây chuyện với cô ta đã coi như là khách khí với cô ta lắm rồi.

……………

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện