Âm Phủ Thần Thám

Chương 7: Quỷ án mười năm trước


trước sau

Advertisement

Cảnh sát Tôn nói với tôi rằng vụ án này đã xảy ra mười năm về trước, khi đó chú ấy mới chỉ là một đội trưởng cảnh sát hình sự, chú ấy có thể lên được vị trí này đều là nhờ sự giúp đỡ của ông tôi.

Ông nội tôi tính tình cổ quái, sẽ không dễ dàng ra tay, nhưng chỉ cần ông ấy ra tay, chắc chắn sẽ giải quyết được vụ án!

Đó là một đêm không sao, lúc đó cảnh sát Tôn đến đồn công an huyện để giao một tài liệu. Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bước vào, trên tay cầm một túi ni lông, sắc mặt đỏ bừng bừng như thể say rượu, vừa vào đồn cảnh sát đã hét lên rằng có người định giết mình, rồi đổ gục xuống mặt đất.

Cảnh sát Tôn nghĩ rằng anh ta là một người say rượu, nhưng khi cảnh sát Tôn kiểm tra, anh ta đã chết.

Mở chiếc túi trong tay ra, cảnh sát Tôn phát hiện bên trong có một quả tim người!

Người chết không có bất kỳ một vết thương nào trên người, thần thái tựa như đang ngủ, không có dấu hiệu bị ngược đãi hay đầu độc. Xe của anh ta đang đậu bên ngoài đồn cảnh sát, máy vẫn chưa tắt, trên xe chỉ có dấu vân tay của chính anh ta. Nói cách khác, anh ta tự mình lái xe đến đồn cảnh sát để trình báo tội ác, và sau đó chết ở đây.

Cảnh sát đã điều tra danh tính của anh ta và phát hiện ra rằng người này hóa ra là một thẩm phán ở thành phố này!

Cấp trên rất coi trọng vụ án này, liên tập trung các cảnh sát hình sự và pháp y tốt nhất thành lập lực lượng tổ chuyên án, điều tra hết tất cả các đầu mối, nhưng mấy ngày kế tiếp không thu hoạch được gì, ngay cả cái chết của nạn nhân cũng không điều tra ra được ......

Tổ chuyên án cũng là nơi tập trung toàn người tài, thảo luận cãi nhau tới mức mọi người ai nấy đều mặt đỏ tới mang tai, ai cũng không phục ai, tra án cũng là mỗi người làm mỗi việc, hoàn toàn là cục diện như rắn không đầu.

Cảnh sát Tônlà người ít nói nhất trong nhóm, nên khi chú ấy yêu cầu ông tôi ra khỏi núi, chú ấy đã bị một nhóm chuyên gia chế nhạo, họ chế nhạo rằng thà đến chùa thuê một đạo sĩ còn hơn.

Đúng lúc này, vụ án thứ hai xảy ra, người chết là một phụ nữ, một doanh nhân giàu có từ nước ngoài trở về.

Giống như nạn nhân đầu tiên, cảnh sát tìm thấy một túi nhựa nằm bên cạnh thi thể của cô ấy, trong đó cũng chứa một trái tim!

Công việc phát hiện không có tiến triển gì, Cảnh sát Tôn không thèm đếm xỉa đến những lời dèm pha, mang hồ sơ đến gặp ông tôi. Ông tôi hứa sẽ giúp, nhưng khi Cảnh sát Tôn đưa ông đến Đội Cảnh sát Hình sự, ông thấy hai thi thể đã bị mổ xẻ.

Bác sĩ pháp y đã mổ xẻ xác chết và chỉ tìm thấy một thứ, trái tim trong túi là của người chết, kẻ sát nhân không biết đã dùng phương pháp gì để lấy quả tim ra mà không làm tổn thương bề mặt cơ thể.

Ông tôi nói lúc đó không làm vụ này được vì ông đã có điều kiện khi hợp tác với công an. Đó là không ai được phép đụng vào xác chết trước khi ông tôi tới.

Cảnh sát Tôn cầu xin giữ ông tôi lại, và ông tôi yêu cầu được đến nhà nạn nhân.

Nhà của người quá cố đã bị khám xét nhiều lần, không có gì ngoài dấu chân và dấu tay của cảnh sát hình sự, đặc điểm tội ác của tên sát nhân này chỉ gói gọn trong hai từ “sạch sẽ!”.

Động cơ gây án, phương thức giết người, dấu vết hiện trường, mọi thứ đều quá sạch sẽ, không để lại chút manh mối nào cho cảnh sát!

Nhưng ông tôi không phải người thường, đóng hết rèm cửa, đốt một bó ngải cứu trong phòng và hun khói liên tục, trên tường từ từ hiện lên tám chữ máu - Giang Bắc Tàn kiếm, điếu dân phạt tội!

Giang Bắc Tàn kiếm có lẽ là biệt danh mà tên sát nhân tự đặt cho mình, 'Điếu dân phạt tội' ý tứ thì là thay mặt tầng lớp dân đen dưới đáy xã hội diệt trừ tội ác! Cảnh sát Tôn ngay lập tức quay trở lại đội cảnh sát hình sự để lấy thông tin của nạn nhân, và phát hiện ra rằng nạn nhân đầu tiên, vị thẩm phán, đã nhận hối lộ, điều này khiến một cặp chú cháu can đảm làm việc nghĩa bị buộc tội giết người; người chết thứ hai, một nữ doanh nhân giàu có, đã đầu tư vào ngành y tế sử dụng những thủ đoạn không phù hợp để nâng giá một loại thuốc điều trị ung thư với chi phí chỉ từ mấy chục tệ lên đến hàng vạn tệ.

Kẻ sát nhân nghĩ rằng họ có tội nên tự xưng là thẩm phán và giết họ!

Lúc này lại xảy ra vụ án mạng thứ ba. Người chết là một giáo sư đại học, cũng giống như hai vụ đầu, hắn ta cũng vì suy đồi đạo đức cá nhân, nhiều lần giao cấu với sinh viên nữ và quay video lại để uy hiếp.

Tên giáo sư chết trong một buổi hội thảo học thuật, lúc đó có rất nhiều phóng viên, vì thế vụ việc không thể che giấu được nữa.

Sau khi báo chí đưa tin, rất nhiều người trên mạng đã sùng bái tên sát nhân "Vì dân trừ hại" này, cho rằng cảnh sát đã đảo ngược trắng đen, thiện ác bất phân, điều này đã tạo ra áp lực dư luận rất lớn đối với lực lượng làm nhiệm vụ.

Ngay cả khi xã hội thực sự còn nhiều bất công và nhiều kẻ xấu lợi dụng sơ hở thì hệ thống luật pháp vẫn luôn không ngừng được cải thiện, không ai có quyền vượt qua luật pháp. Dùng những phương pháp khủng bố như vậy để trừng trị kẻ xấu chính là đang phạm tội giết người. Là cảnh sát, nhất định phải bắt hắn!

Lần này, ông tôi yêu cầu khám nghiệm tử thi đầu tiên, cảnh sát Tôn phớt lờ sự chống đối của những đồng nghiệp khác và để ông vào nhà xác để khám nghiệm. Ông tôi giam mình trong nhà xác suốt một ngày đêm, Cảnh sát Tôn ở ngoài, không cho ai vào quấy rầy.

Trong lúc cảnh sát Tôn đi vệ sinh, một bác sĩ pháp y thực tập vô tình mở cửa. Những gì anh ta nhìn thấy đã làm anh ta sợ choáng váng! Anh ta nói rằng ông tôi và cái xác đều đeo những chiếc mặt nạ kỳ lạ, ông dùng hai sợi dây để điều khiển cái xác, như đang tái hiện hiện trường vụ án.

Một ngày sau, ông tôi đột nhiên cười trong nhà xác, cảnh sát Tôn đi vào và hỏi ông ấy có tìm thấy gì không. Ông tôi nói rằng vụ án này thực sự làm khó ông, ông ấy không thể tìm ra phương pháp giết người, ông ấy không thể giải được bí ẩn về việc lấy được trái tim người sống.

Ông nói: “Cái xác nói với tôi rằng kẻ sát nhân cao 1,8m, gầy, với đôi mắt hình tam giác, lông mày cạo và mũi cao.” Đây là nguyên văn.

Hai người đã hợp tác nhiều lần, và Cảnh sát Tôn đương nhiên tin tưởng vào khả năng của ông tôi.

Vì vậy hắn đã huy động toàn bộ lực lượng cảnh sát của mình tiến hành tìm kiếm trải thảm ở thành phố H theo đặc điểm này, tuy rằng không tìm được kẻ sát nhân nhưng lại tìm được nhân chứng trọng yếu. Người này tên là Trương Báo, từng là trùm xã hội đen giết người, dựa vào thủ đoạn của bản thân mà ra tù sau ba năm, Trương Báo cho biết gần đây hắn thường xuyên thấy một kẻ lạ có ngoại hình giống như thế đi lang thang quanh nhà mình. Hắn ta lo sợ mình trở thành mục tiêu tiếp theo, liền thỉnh cầu cảnh sát cho biện pháp bảo vệ.

Ông tôi yêu cầu được xem lời thú tội của Trương Bảo, rồi lấy dữ liệu của ba vụ giết người đầu tiên ra để so sánh.

Cuối cùng, một số ký hiệu kỳ lạ đã được vẽ trên bản đồ của tỉnh H, và cảnh sát Tôn được lệnh lục soát các con phố được đánh dấu ngay lập tức.

Cảnh sát Tôn hỏi ông làm cách nào biết được, ông không giải thích, chỉ là thúc giục hắn nhanh lên!

Cảnh sát ngay lập tức chạy đến con phố tương ứng và hỏi thăm từ nhà này sang nhà khác. Quả nhiên, một chủ nhà nói rằng có một người đàn ông mới thuê căn hộ của anh ta, người đàn ông này trông giống hệt như ông tôi mô tả, anh ta còn nói anh ta có một phần thuê nhà hợp đồng, trong đó có thông tin người thuê căn hộ.

Cảnh sát Tôn vui mừng khôn xiết và vội cử hai cảnh sát đến thu thập thông tin từ chủ nhà, trong khi những người khác khám xét nơi ở của nghi phạm. Trong phòng, cảnh sát tìm thấy nhiều mẩu báo, và hình ảnh của ba nạn nhân và bức ảnh của Trương Báo bị một con dao găm cắm trên tường.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện