Alpha Phản Diện Mang Thai Rồi

69: Ác Mộng Đế Quốc


trước sau


"A! Edward, tôi hận anh!"
Thanh âm đồ sứ vỡ vụn đầy đất.

Nhị hoàng tử Kyle nâng cẳng chân đã bó bột, tức giận mà không thể làm gì, ném mọi đồ vật trong tầm mắt y xuống đất.

Y bị gì mới tin rằng Edward sẽ là loại anh trai yếu đuối ép dạ cầu toàn! Edward là một kẻ điên, kẻ điên triệt triệt để để! Còn dám đánh gãy chân y, làm nhục y như thế này!
Xong việc còn làm bộ làm tịch tìm bác sĩ về chữa bệnh cho y.

Nghe bác sĩ nói một tháng sau sẽ khá hơn, bộ dạng Edward còn có vẻ tiếc nuối.

Sợ là nếu một tháng sau cha còn muốn lưu đày y, vì muốn giữ y lại, kẻ điên kia sẽ lại vô tình đánh gãy chân y lần nữa đi!
Dưới cơn tức giận, lồng ngực nhị hoàng tử Kyle liều mạng phập phồng, trong lòng lại dâng lên một tia sợ hãi.

Giận dữ mãnh liệt không có chỗ phóng thích, chỉ có thể phát tiết lên mấy thứ đồ vật vô dụng, xem chúng nó là Edward mà hung hăng nện lên mặt đất để giải tỏa thù hận của mình.

Chờ y lên đến vị trí kia, nhất định phải đem Edward sung quân đến đến quặng đau khổ nhất dày vò nhất, tra tấn anh, để cho anh quỳ trên mặt đất vầu xin y thương xót! Đáng hổ thẹn!
Chờ khi y chơi mệt rồi đem kẻ điên Edward kia thiên đó vạn quả!
Đang lúc nhị hoàng tử Kyle tưởng tượng Edward sẽ rơi vào lòng bàn tay y, bị y tra tấn đủ điều, trong lòng dâng lên niềm vui sướng.

Cửa sổ từ từ mở ra.

Chờ y lấy lại tinh thần, trước mặt y có nhiều thêm một người.

Nhị hoàng tử Kyle lập tức nheo mắt, hai cặp mắt xanh biển như đúc nhất trí nhìn nhau.

Chẳng qua trong mắt người đối diện phát ra hàn ý, cái rét uy hiếp đánh thẳng vào lòng người, lưng vô cớ toát ra mồ hôi lạnh.

"Là cậu?"
Nhị hoàng tử Kyle nhận ra người đối diện chính là tiểu minh tinh Bùi Chiêu Chu bao dưỡng lúc sinh thời, tuy rằng có đôi mắt xanh biển đặc thù của hoàng thất làm người để ý nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một Beta cấp E, không nhất thiết phải sợ hãi.

"Như thế nào, tuy rằng không biết cậu dùng biện pháp gì lẻn vào hoàng cung, nhưng chỉ bằng cậu lại muốn báo thù cho Bùi Chiêu Chu?"
Nhị hoàng tử Kyle khinh miệt cười nhạo.

Nhưng ngoài dự kiến của y, Tư Hoài Tây không hề bị y chọc giận, đôi mắt mang hàn ý lạnh lùng nhìn y, sau đó…
Giang tay ra, nhị hoàng tử Kyle kéo từ trên giường xuống nền nhà phủ kín lông dê như một con chó chết.

Nhị hoàng tử Kyle lập tức ăn đau, chân vừa mới đắp thạch cao nặng nề đập xuống đất.

Mảnh sứ vừa bị y đập vỡ lẫn vào tầng lông dê, theo động tác Tư Hoài Tây kéo đi, mảnh nhọn sắc bén lăn lộn trên người y, cắt hết vết này đến vết khác, máu thịt cũng tràn ra.

"Cậu dám làm vậy với tôi ư! Cậu không muốn sống nữa à?!"
Nhị hoàng tử Kyle giãy giụa rống giận,tuy rằng y bị Edward đánh gãy một chân nhưng với thể chất Alpha cấp S của mình, y hoàn toàn có thể đả đảo một Beta cấp E hèn nhát chỉ với một tay.


Nhưng không nghĩ tới, đến đôi tay kia cũng không thoát ra được!
Nhị hoàng tử Kyle giận đỏ mắt, dùng sức bẻ cánh tay nắm chặt bả vai mình ra, nhưng sức lực hắn lớn đến đáng sợ, giống như ẩn sau thân hình khôi ngô tuấn tú này là một con cự thú.

Y hao hết sức lực cũng không thể bẻ ra một ngón tay của Tư Hoài Tây.

Đây là sức mạnh một Beta thể chất cấp E nên có sao?
Hắn sẽ giết y sao?
Đáy mắt nhị hoàng tử Kyle hiện lên tia hoảng sợ, lôi kéo cái chân bị thương, đáy lòng bắt đầu sợ hãi kêu la, nhưng người trước mặt lại tựa hồ không có ý định ngăn cản y.

Tiếng kêu chẳng mấy chốc đưa đến tiếng cảnh báo.

Kyle nhìn đại hoàng tử Edward mà mình hận đi vào, cũng không màng cái gì mâu thuẫn với Edward, như là bắt lấy cọng rơm cứu mạng kêu cứu.

"Edward! Mau cứu tôi! Người này muốn giết tôi!"
Đại hoàng tử Edward quyết đoán phái hộ vệ trong cung ngăn cản bước đi của Tư Hoài Tây.

Nhưng khi chạm đến đôi mắt xanh biển quen thuộc kia, gương mặt tuấn mỹ dường như có vài phần giống với mẫu hậu Vanessa, sắc mặt đại hoàng tử Edward cứng lại, trong lòng nảy sinh nghi ngờ khó hiểu.

Nhìn đến nhị hoàng tử Kyle một bên chật vật xin giúp đỡ, lại nhìn thanh niên tuấn mỹ lớn lên có đôi mắt xanh biển đặc trưng của hoàng thất.

Đại hoàng tử Edward chau mày lại ra lệnh nói: "Thả hắn.

"
Câu trả lời của Tư Hoài Tây lại là… giẫm lên cái chân nguyên vẹn còn lại của nhị hoàng tử Kyle, dưới ánh mắt hoảng sợ của mọi người, dẫm nát chân của nhị hoàng tử Kyle, mặt đất trũng xuống như khe mạng nhện, còn có thể nghe tiếng xương cốt vỡ vụn, giống như âm thanh giòn tan của một miếng bánh quy nhỏ bị nghiền nát.

Tiếng xương gãy nhỏ vụn làm mọi người rợn tóc gáy.

"A —— A a ——!!! Edward cứu tôi ——!"
Nhị hoàng tử Kyle dừng lại nửa nhịp, lập tức phát ra tiếng kêu gào tê tâm liệt phế, đôi chân mềm oặt không nhìn ra hình dáng ban đầu, sắc mặt tái nhợt quỳ rạp trên mặt đất, đau đớn và sợ hãi tột cùng khiến cả người y run rẩy.

Đại hoàng tử Edward bàng hoàng, ánh mắt nhìn Tư Hoài Tây trở nên uy hiếp nghiêm trọng.

Giật lấy súng của hộ vệ bên cạnh, chỉa vào Tư Hoài Tây, Edward tàn nhẫn hô.

"Thả hắn ra, bằng không ta sẽ nổ súng.

"
Đôi mắt xanh biển nhuốm sắc lạnh của Tư Hoài Tây đối diện với đại hoàng tử Edward cần súng, môi mỏng nhấp ra nụ cười khẩy, làm đầu tim mọi người giật nảy.

Chỉ nghe thấy đại hoàng tử Edward ấn cò súng.

Lạch cạch.


.

"A —— A a —— Đau ——!!!"
Cả người nhị hoàng tử Kyle ngã trên mặt đất, vẻ đau đớn khiến gương mặt dữ tợn, cổ đỏ bừng giãy giụa, thạch cao đều vỡ vụn, nửa người trên còn tri giác muốn bò cách xa cái người ma quỷ tàn nhẫn này, lại bị hắn đạp lên lưng không thể nhúc nhích.

Họng súng nóng lên, khói thuốc từ từ tan đi.

Đại hoàng tử Edward sắc mặt đại biến, anh rõ ràng nổ súng vào kẻ bắt cóc đột nhập hoàng cung này, viên đạn lại như bị một bức tường vô hình ngăn cách, bắn ngược lại xuống nền đất.

Tư Hoài Tây mặt không đổi sắc, tiếp tục kéo nhị hoàng tử Kyle như chó chết đi dạo, nhị hoàng tử Kyle sắc mặt trắng bệch đau đến ngất lịm đi.

Đại hoàng tử Edward mắt ra hiệu những hộ vệ khác nổ súng ngăn chặn kẻ bắt cóc không rõ thân phận này.

Bằng —— Bằng bằng ——!!!
Cơn mưa tiếng súng vang lên.

Vỏ đạn leng keng rơi xuống đất.

Tư Hoài Tây tóc đen hờ hững đi ra khỏi làn khói thuốc súng, một tay kéo nhị hoàng tử Kyle đã ngất, lông tóc vô thương đi dạo quanh bọn hộ vệ vây quanh hắn.

ngược lại, trên người nhị hoàng tử Kyle bị đạn lạc bắn thương.

Ánh mắt đại hoàng tử Edward khẽ nhúc nhích, như thể nhận ra trên người Tư Hoài Tây có chỗ nào không đúng, liền gọi qua cho một người.

"Tiến sĩ Brown, vật thí nghiệm bên ông có ai bị mất không?"
"…"
"Được, được rồi.

"
Đại hoàng tử Edward vẻ mặt lạnh lùng ngắt liên lạc, theo hộ vệ đuổi kịp Tư Hoài Tây.

Tình huống nghiêm trọng đến mức toàn bộ cảnh vệ trong cung có ý định sử dụng vũ khí sát thương mạnh để chế phục Tư Hoài Tây nhằm bảo vệ nhị hoàng tử Kyle.

Một đám cảnh vệ hoàng gia vây quanh Tư Hoài Tây, trong tay kẻ bắt cóc không có vũ khí gì, nhưng dường như có trang bị phòng hộ đặc thù dẫn tới các hộ vệ nổ súng không có hiệu quả.

Cảnh vệ bên này quyết đoạt lại con tin nhị hoàng tử Kyle trước, khi cần thiết sẽ sử dụng vũ khí nóng.

Tư Hoài Tây dễ như trở bàn tay nhìn thấu hành động của họ, biểu cảm âm lãnh cười cười.

"Đội cảnh vệ, động thủ!"

Một đám cảnh vệ Alpha dáng người cao lớn được huấn luyện kỹ càng anh dũng không sợ nhào lên phía trước, Tư Hoài Tây thần sắc bất biến, chỉ cần là những cảnh vệ che trước mặt hắn đều bị hắn đá bay.

Cảnh vệ một trăm hai trăm ký nặng nề ngã xuống đất.

Ngay sau đó bom hơi cay được ném ra.

Làn khói kích thích nhanh chóng được khuếch tán, chặn mất tầm nhìn.

Tư Hoài Tây cảm giác được cánh tay mình bị kéo.

Dưới sự cảm ứng của tinh thần lực, hắn không quay đầu lại cũng có thể nhìn thấy cảnh vệ ẩn nấp phía sau muốn cướp về con tin nhị hoàng tử Kyle.

Vì không đủ sức lực, họ còn dùng dao găm, ý đồ đâm thương tay Tư Hoài Tây để hắn ăn đau buông ra.

Ánh mắt Tư Hoài Tây trầm xuống.

Tinh thần lực vô hình siết chặt cổ tay cảnh vệ, khớp xương phát ra âm thanh răng rắc, tay cảnh vệ cầm không nổi con dao, vẻ mặt ăn đau vặn vẹo buông lỏng con dao ra.

Càng ngày càng nhiều cảnh vệ, quân đội Đế Quốc tụ tập lại.

Chỉ mới trong vòng một giờ.

Tư Hoài Tây đã kiến thức đủ các loại vũ khí cao cấp tối tân mà Đế Quốc chưa bao giờ cho dân chúng xem.

"Rầm rầm ——"
Cơ giáp rơi xuống, giáp phòng hộ nặng trĩu tạo một cái hố rộng năm mươi centimet vuông.

Binh lính quân đội Đế Quốc xung quanh tập mãi thành quen mà nhảy lên phía trước, đi cứu đồng bạn bị mắc kẹt bên trong cơ giáp.

Tầm mắt Tư Hoài Tây chú ý đến hai cơ giáp, hiếm hoi dừng lại bước chân.

Binh lính Đế Quốc tiến tới nghĩ cách cứu viện lập tức sững sờ, không biết có nên cứu người hay không, sợ bị vũ khí hình người khủng bố nhìn thấy, cái mạng nhỏ này cũng mất như chơi.

Dọc theo đường đi, Đế Quốc cử ra những cơ giáp sư hàng đầu, vũ khí sát thương tiên tiến, hàng nghìn thiết giáp, phi cơ trinh sát quân dụng và máy bay chiến đấu.

Nhưng đều vô dụng!
Thứ vũ khí hình người quỷ quái này, cơ giáp mấy chục tấn cũng bị hắn đá thành hố sâu, vài cơ giáp trực tiếp báo hỏng.

Tay súng bắn tỉa ngầm cũng vô dụng.

Hắn giống có mắt sau lưng, bất kể tay súng bắn tỉa có bắn ra bao nhiêu viên đạn đều có thể tinh ý tránh trước, thậm chí trực tiếp dùng tay không bắt lấy viên đạn, vô hình trung khiêu khích trào phúng bọn họ.

Nếu không phải tên bắt cóc này lớn lên có khuôn mặt quá sức đẹp, rõ rành rành là con người thì bọn họ đều nghi ngờ đó là chủng binh chiến đấu mới do Trùng tộc nghiên cứu ra!
Binh lính Đế Quốc nghĩ cách tới cứu viện không dám tùy tiện lộn xộn, sợ vũ khí hình người này xem bọn họ như cơ giáp đá bay đi.

Trên thực tế.

Đôi mắt Tư Hoài Tây thâm trầm dừng lại nhìn vài cái, chỉ là hắn nhận ra biểu tượng cơ giáp kia, là loại hình cơ giáp do chính Bùi ca nghiên cứu phát minh.


Không để những binh lính Đế Quốc sợ hãi thêm, Tư Hoài Tây tiếp tục tiến về phía trước, một tay kéo nhị hoàng tử Kyle ngất tỉnh lại bị dọa giật mình bất tỉnh.

Nếu không thể dùng quân sự Đế Quốc đối cứng với kẻ bắt cóc này.

Đế Quốc bên này phái ra chuyên gia đàm phán có kinh nghiệm, muốn ngăn cản và hiểu ý đồ của tên bắt cóc này, ít nhất là để hắn buông tha cho nhị hoàng tử Kyle bị tra tấn đến hơi thở thoi thóp.

"Bất cứ thứ gì cậu muốn, cậu đều có thể đưa ra, tôi sẽ thương lượng với Đế Quốc, tận lực thỏa mãn yêu cầu của cậu, chỉ hy vọng cậu có thể thả con tin.

"
Chuyên gia đàm phán sắc mặt căng thẳng ý đồ muốn cùng Tư Hoài Tây nói chuyện, tuy rằng ông cũng sợ tên bắt cóc điên cuồng lại bình tĩnh này nhưng ông tin rằng tên bắt cóc này có thể nói chuyện.

Bởi vì vừa rồi tên bắt cóc làm ra một loạt hành động điên rồ, lẻ loi một mình chống lại toàn bộ cảnh vệ quân đội Đế Quốc, rõ ràng có thể dễ như trở bàn tay giết chết một người, tên bắt cóc này lại bình tĩnh kiềm chế sức lực.

Đến giờ chỉ mới có một tên lính xui xẻo bị cơ giáp bay trúng, trọng thương đưa đến bệnh viện, trong màn đối kháng này không có nguy hại tánh mạng bất kỳ ai.

Ánh mắt Tư Hoài Tây lạnh lẽo hơi do dự, nhưng vẫn mặc kệ ông.

Hắn sắp sửa ra khỏi hoàng cung, như là đang muốn đi về hướng nào đó.

Hiện giờ toàn bộ dân chúng Đế Quốc đều biết hoàng cung bên kia xảy ra náo động, phóng viên truyền thông sôi nổi như ruồi bọ lao tới rồi.

"Cậu muốn tới tòa án đi.

"
Thẩm phán Bruce từ tin tức biết được hoàng cung gặp phải một kẻ bắt cóc bắt cóc nhị hoàng tử Kyle, trực giác nói với ông kẻ bắt cóc kia chính là Tư Hoài Tây nên vội vàng chạy tới.

Đối mặt với ánh mắt thâm thúy của thẩm phán Bruce, Tư Hoài Tây trầm mặc rất lâu, rốt cuộc cũng mở miệng.

"Hử, đến cả ông cũng muốn ngăn cản tôi sao?"
Thẩm phán Bruce lắc đầu nói: "Không, tôi chỉ hối hận ngày hôm qua không ngăn cậu lại, kỳ thực tôi vẫn còn giữ mấy phong thư làm bằng chứng nhị hoàng tử Kyle tư thông Liên Bang, chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn hẵng kết tội nhị hoàng tử Kyle sau.

"
Tư Hoài Tây lại trầm giọng cười, đôi mắt lần đầu tiên lộ ra bi thương hận ý nhìn thẳng thẩm phán Bruce, nói: "Chẳng lẽ ông không biết hoàng thất có quyền miễn trừ tử hình sao… Cho dù tôi thu thập chứng cứ, cuối cùng định tội tên hung thủ giết người này, gã cũng chỉ bị phán tù chung thân, thậm chí lao ngục mấy năm là có thể xin giảm án thả ra.

"
"Tôi chưa từng trông chờ pháp luật Đế Quốc có thể báo thù thay tôi, tôi làm mọi thứ chỉ vì để quốc gia thân yêu của Bùi Chiêu Chu cho anh một cái chân tướng!"
"Chuyện sau đó tôi sẽ đem tất cả những người có liên quan chôn cùng Bùi Chiêu Chu!"
Sắc mặt thẩm phán Bruce nghiêm nghị phức tạp, nhìn vẻ mặt Tư Hoài Tây lạnh băng đáng sợ, lời khuyên bảo đã chuẩn bị sẵn cũng không nói nên lời, thở dài một hơi, vẫn đưa chiếc mặt nạ đã chuẩn bị sẵn cho Tư Hoài Tây.

"Lấy tư cách là một trưởng bối bất lực, tôi chỉ hy vọng cậu tự chừa cho mình một đường lui.

Tư Hoài Tây nghe vậy, tiếp nhận lòng tốt của thẩm phán Bruce, đeo lên chiếc mặt nạ đen nhánh.

Da trắng, mặt nạ đen, mắt xanh tối lạnh.

Trở thành ác mộng Đế Quốc trong ngày này.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện