Ai "Gảnh" Thảo Mai?

Bằng lòng.


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.


Khác với vẻ sợ hãi của Ninh Y, sau khi Mộ Vãn Tình nghe thấy lời của Lộ Hứa Nam, dù gương mặt ửng đỏ vì bối rối nhưng trông có vẻ nhẹ nhõm hơn hẳn.


Cô ấy chìa tay nhận lại quyển sổ, giải thích lần nữa: "Ông Lộ, ông đừng hiểu lầm, cuốn vở ghi này thật sự không phải cho ông đâu."


Vừa dứt lời, Mộ Vãn Tình xoay mặt nhìn chằm chằm Ninh Y, đôi môi hồng hào giật giật muốn nói lại thôi, cuối cùng cô ấy cúi đầu dưới ánh mắt không mấy thân thiện của mấy đứa bạn xung quanh rồi trở về chỗ ngồi.


Lương tâm của Ninh Y hết sức thốn bởi cái nhìn đó của cô nàng, cô không khỏi giận chó đánh mèo lên Lộ Hứa Nam đột nhiên ra bài không theo lẽ thường.


Người phía sau thấy đôi mắt mèo trợn tròn của Ninh Y, trong đó rõ ràng ngầm chứa sự oán trách và lên án thì cười khẽ một tiếng, anh khoanh tay, dựa vào tường một cách thong dong, cười cợt nói: "Sao vậy, cảm động không nói nên lời à?"


Ninh Y nghe giọng điệu của anh thì muốn phun* vào bản mặt đó, nhưng khóe môi vừa nhúc nhích là huyệt thái dương lập tức bị nhói hai cái vì cảnh cáo.



Ninh Y chẳng thể làm gì khác ngoài làm bộ không nghe được sự chế giễu trong giọng nói đối phương, cô cố gắng áp xuống một bụng bất mãn, xạo xạo rũ mắt xấu hổ, dùng âm thanh mềm mại hùa theo: "Dạ đúng rồi, thật sự cảm, động, lắm, luôn, ạ~ "


"Còn không cảm động chắc? Cảm động tới mức tôi muốn vặn cái đầu cậu xuống, giúp cậu đổ cái thứ gọi là nước chậm phát triển ra đấy!"


Bây giờ Lộ Hứa Nam đã có thể tỉnh rụi khi đối diện với sự hai mặt của Ninh y, anh "ừ" một tiếng, hệt như có điều suy nghĩ mà sờ cằm, ngữ điệu chậm rãi: "Vậy sao..."


Ấn đường Ninh Y giật giật, trực giác có chút không ổn.


Lộ Hứa Nam vẫn nói chuyện không nhanh không chậm như cũ: "Nếu cảm động như vậy thì chắc cậu sẽ vô cùng bằng lòng làm một ít chuyện vì tôi nhỉ?"


Chuông cảnh báo dưới đáy lòng Ninh Y vang lên điên cuồng trong thoáng chốc, song ngoài miệng chỉ có thể xuôi theo trả lời: "Tất nhiên rồi, em bằng lòng vì anh Nam làm mọi thứ..."


Cô vừa dứt lời, Lộ Hứa Nam lập tức giơ tay đè lên huyệt thái dương rồi ho khù khụ hai tiếng: "Là như vầy, có thể tôi bị cảm hay sốt gì rồi, nhức đầu ghê gớm, người cũng không còn sức..."


Ninh Y ngẩn người, cô nâng mắt nhìn về phía Lộ Hứa Nam thì phát hiện sắc mặt anh hình như không tốt lắm.


Mắt thì hơi đen, màu môi lại tái nhợt, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, cô định khuyên đối phương tới phòng y tế xem sao lại nghe thấy đối phương nói tiếp: "Nếu cậu muốn báo đáp tôi như vậy, thế cứ tùy ý rót nước xới cơm, bổ sung bài tập, ghi bài gì đó cho tôi đi..."


Suýt nữa Ninh Y đã tức đến mức bật cười.


"Haha, ngài thật sự đủ tùy ý á


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện